Chương 127: Nhất long nhị phụng
Vừa tiến vào Điệp Tình Cung…
Diễm Hồng Liên đã nhịn không được ép thân thể mềm mại của nàng vào người Lạc Nam, phà hơi thở thơm ngát ấm nồng của mình vào mặt hắn, đôi môi đỏ thẩm hiến dâng…
Lạc Nam cũng nhớ các nàng lắm rồi, hai năm qua dù bên cạnh hắn mỹ nhân vây quanh, nhưng nổi tưởng niệm các nàng vẫn luôn tồn đọng trong tâm trí…
Ba người quen biết, cho đến trãi qua sinh tử bên trong động phủ, mọi chuyện đến quá nhanh và cũng qua nhanh như một giấc mộng…
Tại thời điểm đó, Lạc Nam vẫn còn là một tiểu tử ngây ngô vừa mới rời khỏi Lạc gia không lâu, tuy trước đó có Yên Nhược Tuyết sưởi ấm phần nào trái tim bị thương tổn, nhưng thời gian cũng quá mức ngắn ngũi…
Vì lẽ đó mà khi hai nữ đường đường là công chúa của một Bát cấp thế lực cao quý, lại hạ mình chấp nhận làm nữ nhân của hắn, mặc dù có Tà Hoàng ra sức thúc đẩy, hắn vẫn luôn khắc ghi trong tâm khảm…
Đổi lại nữ nhân cường thế không nói lý lẽ nào khác, sau khi xong chuyện có thể sai khiến Thất trưởng lão giết hắn để diệt khẩu, Lạc Nam cũng chẳng thể làm gì…
Còn đối với hai người Diễm Hồng Liên, hắn là nam nhân đầu tiên của các nàng, mặc dù địa vị khi đó có sự chênh lệch, nhưng thứ các nàng nhìn vào là thiên phú, tài trí và sự rộng lượng của hắn, tương lai sẽ đuổi kịp thậm chí vượt qua các nàng, vì lẽ đó hai nữ tin tưởng ánh mắt và quyết định của bản thân mình…
Ngày hôm nay gặp lại, Lạc Nam quả nhiên không để hai nàng thất vọng…
Hôm nay hắn, đã như hổ về rừng xanh, lực áp quần hùng, lại phong lưu đa tình, ngay cả giai nhân trên Hoàng Kim Bảng cũng không thoát khỏi…
Bọn họ gặp nhau, như củi khô lâu ngày gặp lửa, ngọn lửa bóc lên điên cuồng không thể nào dập tắt…
Chỉ có thể cháy hết, cháy dữ dội đến khi không còn thứ gì để cháy mà thôi…
Đôi môi nóng rực của Diễm Hồng Liên đã chủ động khóa lấy miệng Lạc Nam, đầu lưỡi ngọt liệm nóng hổi quấn chặt lấy hắn, nàng quả nhiên vẫn luôn nhiệt tình, luôn nóng bỏng như vậy…
Tình Nhi cũng không ngại ngùng, thiếu nữ 16 luôn tràn ngập tò mò về tình dục và bản năng cơ thể, âm đạo non nớt đã sớm ướt đẩm khi bên hắn, bàn tay nhỏ nhắn cởi bỏ từng lớp y phục trên người…
Theo sau đó, một thân thể trắng nõn tràn ngập hơi thở thanh xuân xuất hiện…
Da thịt mềm mịn ửng hồng như da em bé, cổ thon trắng nõn nà, xương quai xanh tinh xảo, bầu ngực đã có quy mô, hai núm vú vẫn nhỏ nhắn xinh xắn như hạt đậu hồng nhuận, giữa vòng eo nhỏ nhắn là lỗ rốn điệu đà, bên dưới một chút là mảnh lông măng mới nhú, động thiên thai hồng hào như ẩn như hiện núp sau lớp cỏ xanh…
Lạc Nam hô hấp dồn dập, bàn tay lập tức áp lên bầu ngực thiếu nữ của nàng, nhẹ nhàng cưng chiều vuốt ve…
“Thích không? Thiếp cố gắng lắm nó mới được kích cỡ này đó!” Tình Nhi nghịch ngợm cười hỏi, hai mắt khép hờ mê ly…
Lạc Nam vẫn hôn đôi môi kiều diễm của Hồng Liên, chỉ có thể hài lòng hướng nàng truyền âm:
“Chỉ cần là của nàng, dù to dù nhỏ ta đều thích!”
“Dẻo miệng!” Tình nhi lườm hắn, đôi tay nàng vươn lên, bắt đầu thay hắn cởi y phục…
Lạc Nam lại một lần nữa khoe cơ thể săn chắc cường tráng, Tình Nhi che miệng, chỉ hai năm không thấy, cậu nhỏ của hắn so với năm xưa còn to hơn, lại phủ đầy gân guốt, hết sức hung hăng…
“Thứ hư hỏng này, lớn nhanh như thế làm sao vào người chị đây?” Tình Nhi nắm lấy dương vật vuốt vài cái, ngón tay vỗ vỗ quy đầu mở miệng cười nói…
Lạc Nam dở khóc dở cười, Hồng Liên nghe muội muội nói thế, vội vả rời khỏi môi hắn, cúi đầu quan sát hung khí gây án…
“Quả thật to hơn không ít!” Nàng che miệng cười khanh khách…
“Nàng cũng to hơn không phải sao?” Lạc Nam cười hề hề, một tay đặt lên mông nàng, tay còn lại thám hiểm bầu ngực…
Hai bộ phận nhạy cảm của nàng cũng to hơn so với ba năm trước…
“Hứ” Diễm Hồng Liên cắn môi hừ một tiếng, kiều mị nói:
“Chàng không phải thích to sao?”
Ngực nàng quy mô không tệ, lại co dẵn săn chắc như quả bóng, kích cỡ có lẽ chỉ kém Tử Âm và Nguyệt Kỳ một chút…
Hắn không nhịn được nữa, xé phăng váy dài đỏ thẩm trên người nàng…
Bầu vú như đầy ắp sửa nẩy nẩy mà ra, cái yếm đào không đủ sức bao phủ lấy nó…
Lạc Nam không ngại ngần xé toang áo yếm, rốt cuộc quan sát toàn cảnh của nàng…
Vẫn thuần một màu trắng cuốn hút, da thịt vẫn thơm ngát, đầu núm vú đỏ au cứng ngắc, to như đầu ngón tay vậy…
“Ngoan nằm xuống, phu quân muốn yêu thương chúng nó!” Lạc Nam đè hai nàng nằm ngửa xuống giường nệm, kéo hai nàng sát lại gần nhau…
Hắn úp mặt xuống hai bộ ngực bú liếm hôn hít…
Hai bầu ngực có kích cỡ khác nhau, màu sắc khác nhau…và hương vị cũng khác nhau…
Nếu ngực Tình nhi như suối nguồn trong veo tươi mát, thì ngực Hồng Liên như rượu nồng ủ kín lâu năm…
Mỗi người mỗi vẻ, khiến hắn yêu thích không rời môi…
Hai bàn tay hoạt động hết công suất, vừa xoa nắn vừa liếm mút, khiến đầu vú hai nàng thấm đẩm nước bọt của hắn, lại hằn lên từng dấu bàn tay đỏ tươi…
Hai nữ mở miệng thở gấp, bàn tay vừa vò đầu hắn tận hưởng vừa thò xuống xoa nắn dương vật…
“Ưm, chơi đi Tiểu Nam, thiếp thèm lắm rồi!” Diễm Hồng Liên thở gấp hừ hừ, má đào hàm xuân, mắt to ngập nước…
Nàng đã động tình đến cực điểm, sẳn sàng tiếp nhận vật thể lạ xâm nhập…
“Nhanh đi chàng, còn thiếp nữa!” Tình Nhi cũng lên tiếng dâm mị, giọng điệu thánh thót của nàng khiến người khác muốn phạm tội…
Lạc Nam trong lòng tê rần thương tiếc, hai năm qua chắc hẳn các nàng nhịn cực khổ lắm…
“Ngoan mặc y phục ta tặng vào nào, rồi phu quân chiều các nàng!” Lạc Nam không quên ý đồ xấu…
“Lắm chuyện, mặc thì mặc!” Hai nữ ỏn ẻn một tiếng, chòm người dậy nhanh chóng khoác phục vào người…
Hồng Liên mặc Xường Xám màu đỏ – Hồng Liên Bảo Y…
Điệp Tình mặc Áo Dài trắng – Phong Liên Bảo Y…
Hai nàng đương nhiên không mặc quần, để lộ hai bờ mông căn tròn cùng hai lỗ nhỏ đã sớm ướt đẩm sau tà áo…
“Tới đi phu quân!” Hai nữ kiều mị nhìn hắn…
Lạc Nam chứng kiến cảnh này, máu nóng đã dồn lên đến não…
Vội vàng đè Diễm Điệp Tình xuống, tách hai chân nàng, cúi đầu tìm đến giữa khe âm hộ, vươn ra cái lưỡi điên cuồng liếm láp nơi tư mật của người thiếu nữ…
“A Chết thiếp, bú sâu vào đi chàng!”
Dâm thủy của nàng róc rách tuôn trào theo từng đường lưỡi của hắn, Tình Nhi run lên bần bật, hai chân tách ra hết cỡ, để lưỡi hắn có thể tiến vào một cách sâu nhất…
Hắn càng liếm nước của nàng càng ra nhiều hơn, thơm mát ngọt ngào…
Diễm Hồng Liên đã sớm cúi đầu xuống hạ thân Lạc Nam, đôi môi đầy đặn hé ra, ngậm côn thịt cứng ngắc kia vào miệng…
Hồng Liên mày liễu hơi cau lại, nàng cảm nhận được có mùi của Yên Nhược Tuyết còn động lại trên dương vật, bất quá chỉ lườm yêu Lạc Nam một cái, bắt đầu ra sức bú liếm…
Như đã nói, dương vật của hắn quá to, Hồng Liên không thể nuốt trọn vào miệng, nàng đành dùng bộ ngực hùng vĩ của mình kẹp chặt lấy nó tiến hành ma sát, phần đầu dương vật mới được nàng ngậm vào trong miệng…