Chương 298: Toàn diệt
ĐINH ĐINH ĐINH…
Không Động Chuông vừa ra, không gian dưới lòng đất vặn vẹo kịch liệt, mặt đất bạo động như ngày tận thế, yêu thú toàn bộ Sơn Mạch rung lên cầm cập lao mình lên không trung, hy vọng tránh thoát thứ âm thanh công khủng bố kia…
Nam Cung Uyển Dung từ xa nghe đến tiếng chuông, vội vàng thi triển Kim Quang Lượt Ảnh chạy ra vạn dặm né tránh, linh lực phong tỏa thính giác của mình…
“Thật khủng bố, thực lực của chàng đã đạt đến mức này sao?” Nàng nhìn thân ảnh Lạc Nam ngưng trọng lẩm bẩm.
Cứ tưởng lần bế quan này của mình sẽ có thể đuổi kịp bước tiến của nam nhân kia, nào ngờ vẫn còn kém xa hắn…
Mặc dù Tu Vi của nàng hiện tại còn cao hơn cả hắn, nhưng nếu xét về chiến lực, Nam Cung Uyển Dung không cho rằng mình có thể chống lại Lạc Nam qua vài hiệp…
…
Không Động Chuông tác động trực tiếp vào không gian, nhưng không có nghĩa là không ảnh hưởng đến bên ngoài…trái lại ở nơi rắn chắc có khả năng truyền âm tốt như mặt đất, uy lực của nó gia tăng theo cấp số nhân…
ĐINH
Vốn đang ngao du trong lòng đất, Thổ Nguyên Cá Mập trực tiếp bị tiếng chuông tập kích toàn thân, nó chỉ cảm thấy mọi thứ xung quanh quay cuồng dữ dội, đầu óc nhứt đến không muốn sống, hận không thể cắt đứt toàn bộ giác quan của mình…
ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH…
Tiếng chuông vang vọng vừa đủ 5 lần, thân ảnh khổng lồ của nó đã bị ép trồi lên, hai mắt trắng dã, cái đầu không ngừng lắc lư kịch liệt…thân thể khổng lồ dãy dụa dữ dội, chấn động toàn bộ Sơn Mạch rung lên…
Lạc Nam nhân cơ hội khó được, Tạc Hồn Thuật triển khai, một luồng Linh Hồn công kích nện mạnh vào cái đầu đang gặp khó khăn của Thổ Nguyên Cá Mập…
Vừa bị Không Động Chuông cùng Tạc Hồn Thuật công kích, Thổ Nguyên Cá Mập trí tuệ triệt để bị nghiền nát, miệng sùi bọt mép, hoàn toàn ngất đi…
Lạc Nam không buông tha cho mạng của nó, Trọng Kiếm được thế mà ra, một thức Liệt Địa đem đầu Thổ Nguyên Cá Mập nện thành thịt vụn…
Đây là lần đầu tiên, hắn chính thức đem một con Lục giai Viên Mãn yêu thú giết chết.
Đương nhiên phải bộc lộ rất nhiều con bài bí mật…
Đoạt Hồn triển khai, đem Linh Hồn của nó cướp đoạt, lại thêm Linh Hồn của Hỏa Diệm Sư, Nham Tinh Tinh, Liệt Vân Điểu và Phong Linh Hầu trước đó cộng thêm…tu vi Hồn Tu của Lạc Nam lập tức đột phá đến Hóa Thần Trung Kỳ…chỉ còn thiếu một chút là đạt đến Hậu Kỳ.
Khi Ngự Hàn và Ngự Quốc chết đi, mấy con yêu thú cũng bị khế ước chủ tớ ràng buộc mà lìa đời, toàn bộ linh hồn trở thành chất dinh dưỡng cho Lạc Nam…
“Kim Nhi, sao đầu ta hơi đau nhứt?” Lạc Nam âm thầm cau mày hỏi, liên tục thi triển Đoạt Hồn xong đầu hắn tê dại…
“Công tử đột phá Hồn Tu hai lần liên tục, căn cơ còn chưa ổn định…đợi một thời gian sau thích ứng sẽ hết!” Kim Nhi mở miệng giải thích.
Lạc Nam gật đầu, hắn từ một hồn tu Nguyên Anh Viên Mãn đột phá thẳng đến mức sắp chạm đến Hóa Thần Hậu Kỳ, chưa kịp thích ứng là điều dễ hiểu, cần phải ổn định căn cơ.
…
Bên kia chiến tuyến, Thiết Bọ Cạp cũng là yêu thú hành tẩu trên mặt đất, bị âm thanh từ Không Động Chuông tác động, thân thể nặng nề trở nên chậm chạp hơn bao giờ hết, không dễ chịu chút nào…
Hoa Thanh Trúc nhân cơ hội đó, lại một chiêu Băng Vũ Cửu Thiên triển khai, đem toàn bộ cơ thể nó đóng thành khối băng khổng lồ…
Chưa dừng lại ở đó, nàng đánh ra Thổ Băng Lạc Anh Chưởng, đem hai cái càng khổng lồ của Thiết Bọ Cạp chặt đứt, triệt để mất đi sự nguy hiểm…
…
“Ngũ Lôi Oanh Đỉnh!”
Theo một tiếng cao ngạo cất lên, Diễm Nguyệt Kỳ nâng lên Lôi Đế Trượng, sát ý bạo động…năm tia Tam sắc Lôi Kiếp ầm ầm mà xuống…
“Kiếp…lôi…tam sắc?”
Trước khi đầu não não bị đánh nổ, tròng mắt lão già sư phụ sắp lồi ra ngoài…
Hắn vốn tưởng rằng chỉ một Lạc Nam sở hữu Tam Sắc Lôi Kiếp đã nghịch thiên lắm rồi, nào ngờ ngay cả Diễm Nguyệt Kỳ cũng…
Chỉ là không có thời gian biểu hiện cảm giác bất ngờ, thân thể lão già sư phụ chính thức nổ tung…chết đến không thể chết lại…
Răng rắc…
Khối băng phong nứt ra, Thiết Bọ Cạp theo đó tiêu tùng…
Vốn đang nằm hấp hối Hắc Đại Bàng cũng không ngoại lệ chút nào, chủ nhân chết thì nó cũng bồi theo…
Trong một khoảnh khắc ngắn ngũi, một Thất giai Trung Kỳ, một Thất giai Sơ Kỳ và một Hợp Thể Sơ Kỳ chết đi…
Ánh mắt Lạc Nam lóe sáng, tiếp tục thi triển Đoạt Hồn, đem ba cổ linh hồn cường đại cho hấp thụ…
Chỉ là lần này hắn không sử dụng để tăng tu vi Hồn Tu cho mình, trái lại toàn bộ đều để Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn hấp thu, tăng cấp…
“Keng, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn nâng cấp thành công! đạt đến Linh Cấp Thượng Phẩm: Nhìn Xuyên Yếu Điểm có thể khám phá các thủ đoạn che giấu diện mạo từ Linh Cấp Thượng Phẩm trở xuống, có thể phát hiện yếu điểm của Hợp Thể Hậu Kỳ cường giả, khả năng Thấu Thị Vạn Lý có thể nhìn thấu trong phạm vi 3 vạn Dặm”
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn ở mắt Lạc Nam sau khi thăng cấp càng trở nên thần bí, vầng trăng khuyết nơi đồng tử phát sáng nhàn nhạt…
“Không hổ là Linh Hồn của Hợp Thể và Thất giai, đúng là vật đại bổ haha!” Lạc Nam nhận ra uy ực từ Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn tăng cường trên diện rộng, âm thầm đại hỉ.
Thấu Thị Vạn Lý triển khai, trong khoảng khắc đó, toàn bộ ngóc ngách của sơn mạch đều không thoát khỏi mắt hắn, thấy được vô số yêu thú cấp thấp còn đang khiếp sợ rung lẩy bẩy, thấy được vài tên Thất giai giả vờ ngu ngơ không muốn xen vào trận đánh khủng bố vừa nãy, toàn bộ đều nhìn thấy…ngay cả một hạt bụi cũng không ngoại lệ…
Điều này hết sức kinh khủng, Sơn Mạch lớn đến mức nào? Vậy mà bị Lạc Nam một lần nhìn thấu tất cả, như vậy ngày sau chỉ cần mở ra Thấu Thị Vạn Lý, kẻ nào muốn ẩn nấp đánh lén hắn trong phạm vi 3 vạn dặm hoàn toàn là chuyện viễn vong…
“Các nàng đứng đó làm gì? Mau lại đây!” Lạc Nam thấy ba vị mỹ nhân đang âm thầm nhìn nhau, hướng các nàng vẩy vẩy tay…
Trong lúc đó hắn không quên đem thi thể đám yêu thú toàn bộ thu hồi, thịt của yêu thú Thất giai là đồ bổ…
Tam nữ liếc nhìn nhau một cái, thân thể tuyệt mỹ thả người bay đến, mỗi người mỗi vẻ làm ánh mắt Lạc Nam sáng lên.
“Uyển Dung nàng đừng ngại, Nguyệt Kỳ chính là mẫu thân của Hồng Liên và Tình Nhi, nàng có thể gọi tỷ tỷ!” Lạc Nam hướng Nam Cung Uyển Dung giới thiệu.
Nam Cung Uyển Dung sắc mặt lập tức cổ quái nhìn hắn, mẹ của Hồng Liên và Điệp Tình, nàng không phải nên gọi tiền bối sao?
Ngay cả Hoa Thanh Trúc sắc mặt vốn lạnh lùng cũng nghi ngờ nhìn qua hắn.
“E hèm, Nguyệt Kỳ cũng là thê tử ta!” Lạc Nam tràn đầy tự hào nói, như sợ hai nữ không tin, hắn vòng tay ôm lấy eo thon của nàng, hít thở hương thơm ngào ngạt.
Diễm Nguyệt Kỳ ngoài mặt vẫn giữ vẻ kiêu kỳ, bất quá trong lòng ngọt lịm, ởm ờ tựa đầu vào ngực Lạc Nam xem như thừa nhận, nhìn Nam Cung Uyển Dung tán thưởng nói:
“Uyển Dung muội xinh đẹp thanh cao, đoan trang hiền diệu…là phúc phần của Tiểu Nam!”