Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hừ tiểu nha đầu, nếu là Kiếm Ý đến từ lão già của Huyền Hoàng Học Phủ lão phu còn kiêng kỵ đôi chút, ngươi vẫn còn quá non!” Quy Linh Lão Nhân cười khinh bỉ nói.

Băng Lam Tịch chỉ là Hợp Thể Trung Kỳ, hắn càng không xem trọng.

“Vậy sao?” Băng Lam Tịch bất chợt cười lạnh, đột ngột ánh mắt xinh đẹp càng thêm sắt lạnh, một cổ Kiếm Ý khác bất chợt từ dáng người thành thục của nàng lao ra, cùng luồng Kiếm Ý vừa rồi chất chồng lên nhau, sức ép đột ngột được nhân đôi.

“Nhị Tầng Kiếm Ý?” Sắc mặt Quy Linh Lão Nhân rốt cuộc có chút thay đổi.

Chưa dừng lại ở đó, chỉ thấy Băng Lam Tịch sát khí thăng cao, lại thêm một luồng Kiếm Ý khác nghiền ép mà ra, tầng tầng lớp lớp, đem không gian xung quanh chấn thành phấn vụn.

“Tam Tầng Kiếm Ý?” Quy Linh Lão Nhân rốt cuộc khiếp sợ hô to lên.

Kiếm Ý chính là loại khí thế chí cao của Kiếm Tu.

Nhưng Kiếm Ý đồng thời cũng phân chia mạnh yếu, từ Nhất Tầng đến Cửu Tầng.

Băng Lam Tịch tuổi còn trẻ như vậy đã sở hữu Tam Tầng Kiếm Ý, việc này cho dù là Phó Hiệu Trưởng nổi danh tu Kiếm của Huyền Hoàng Học Phủ khi bằng tuổi nàng cũng không thể nào làm được.

Không những Quy Linh Lão Nhân mà ngay cả Ngưu Ngũ Bá đám người cũng kinh dị không thôi.

Tam Tầng Kiếm Ý đã đủ uy hiếp đến Quy Linh Lão Nhân rồi, hắn chuyển đổi tư thế, không tiếp tục phản kích Mộc Tử Âm, tập trung ngưng tụ lực lượng đôi tay hướng về phía trước đấm mạnh…

“Quy Linh Quyền!”

Hai đấm vừa ra, loáng thoáng có hư ảnh một con Cự Quy to hơn cả ngọn núi ngửa đầu thét gào, cùng lúc vươn ra cái đầu như trụ trời của mình húc về phía Băng Lam Tịch.

“Phạt Thiên Kiếm Điển – Trảm Thiên!”

Băng Lam Tịch không dám thất lễ, vừa bùng nổ Tam Tầng Kiếm Ý, vừa thi triển thức thứ ba trong Phạt Thiên Kiếm Điển – Trảm Thiên.

Một Kiếm vừa ra, thiên địa biến sắc, hung hăng trảm về Quy Linh Quyền…

ẦM…

Chiến trường băng liệt, Hồ Tộc vội vàng sơ tán, toàn thể mọi người phi thăng lên không trung, Băng Lam Tịch bị đấm lùi về phía sau hàng ngàn bước, đôi tay cầm Kiếm rung lên lẩy bẩy…

Mà trên đôi tay rùa của Quy Linh Lão Nhân cũng để lại một vết xước sắt lẹm, bên trong có Hàn Băng lưu chuyển, đem máu huyết của hắn đông cứng lại, làm chậm tốc độ khôi phục thương thế…

Tịch Lạc Kiếm là hàng Chân Cấp, làm sao có thể đơn giản? dù Bát Giai yêu thú như Quy Linh Lão Nhân cũng ăn chút ít thiệt thòi từ nó.

“Chết!”

Đúng lúc này, Ảo Ảnh Kiếm của Mộc Tử Âm xoạt ngang đầu Quy Linh Lão Nhân.

Trong ánh mắt bất ngờ của nàng, cái đầu Quy Linh Lão Nhân đột ngột biến mất…

Thụt vào mai rùa rồi.

“Đúng là rùa rút đầu!” Mộc Tử Âm lạnh lùng mắng một tiếng, Kiếm trong tay không dừng lại tốc độ, hướng về Mai Rùa trảm xuống.

KENG…

Ảo Ảnh Kiếm rung lên, thân thể nàng bị phản chấn bật ra phía sau, sắc mặt ngưng trọng.

Bát Giai không hổ là Bát Giai, thật quá khó nhằn.

“Hai cái tiểu nha đầu còn non và xanh lắm, lão phu dạy các ngươi làm người!” Quy Linh Lão Nhân từ mai rùa cười lạnh một tiếng.

Trong ánh mắt trợn tròn của đám đông, chỉ thấy tứ chi và đuôi ngắn của hắn cũng rụt lại vào trong mai, chỉ để lại một cái mai rùa lơ lửng giữa bầu trời.

Mọi chuyện chưa dừng ở đó, mai rùa đột ngột xoay tròn với tốc độ chóng mặt, một luồng bão tố theo tốc độ xoay của nó được sinh ra, đem bầu trời quậy cho tan tác…

ẦM ẦM ẦM…

Mai Rùa lấy tốc độ nhanh nhất có thể của mình, hung hăng xoay đến Băng Lam Tịch, những nơi đi qua không gian sụp đổ, sát khí kinh hồn.

Băng Lam Tịch sắc mặt ngưng trọng đem Tịch Lạc Kiếm thu hồi, Băng Huyền Cầm xuất hiện trước mặt, mười ngón tay trắng nõn nà của nàng đặt lên dây đàn, ung dung đánh…

Theo từng tiếng đàn vang vọng không gian, vô số Băng Linh Lực cấp tốc ngưng tụ, hóa thành một lớp Thành Băng ngăn cản trước người, bảo vệ thân thể…

KENG KENG KENG…

Mai rùa như bánh xe nghiền ép mà đến đập vào băng tường, trong ánh mắt không cam lòng của Băng Lam Tịch, băng tường triệt để vỡ vụn…

“Cho ngươi dám ngông cuồng trước mặt lão phu!” Quy Linh Lão Nhân cười to lao thẳng đến nàng, muốn đem giai nhân tuyệt sát triệt để tàn phá.

XOẸT…

Tưởng như Băng Lam Tịch nguy hiểm, Mộc Tử Âm đã như sao băng xẹt ngang bầu trời ôm lấy nàng, thành công né tránh Quy Linh Lão Nhân.

“Hừ, chạy được sao?” Quy Linh Lão Nhân trong trạng thái bánh xe mai rùa tốc độ trở nên khủng bố, rất nhanh lại tiếp tục nghiền đến các nàng.

“Lão già thật không biết xấu hổ, lấy Bát Giai chiến với Hợp Thể còn đắc ý như vậy?” Cơ Băng cùng Cơ Nhã lạnh lùng phá không mà lên, đáng tiếc bị hai tên Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ cười tủm tỉm ngăn cản trước mặt.

“Muốn chết!” Hai nữ sắc mặt lạnh lùng, Quảng Hàn Huyết Mạch kích hoạt, ánh trăng hàng lâm mà xuống, như hai vị tiên tử trên chín tầng trời.

RỐNG…

Tiếng rống cuồng bạo đinh tai nhứt óc xuất hiện, tiểu bé gấu trên vai Tô Nhan nhảy vọt mà lên, thành thục biến chuyển thân thể, vô số Thổ Linh Lực cuồn cuộn mà về, kích thước to như ngọn núi.

Tô Nhan môi thơm thổi sáo, đem tốc độ Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ đẩy mạnh khiến nó bay vọt mà lên, ngăn cản phía trước mai rùa, vươn tay muốn ôm lấy…

“Hừ, còn non lắm!” Quy Linh Lão Nhân cười sang sảng, điều khiến Mai Rùa bẻ lái sang một bên, né tránh cú ôm của nó.

Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ phẫn nộ muốn đuổi theo, một tên trưởng lão khác đến từ Thiên Yêu Học Phủ ra tay ngăn cản.

Quy Linh Lão Nhân tiếp tục truy sát hai nữ Băng Lam Tịch.

“Hồ Tộc mau hỗ trợ Hậu Cung!” Hồ Khinh Vũ lớn tiếng ra lệnh, bởi vì lúc này Ngưu Ngũ Bá đã nghiêm nghị ngăn trở trước mặt nàng.

“Ngưu Ngũ Bá, ngươi thật sự làm đến đường cùng như vậy sao? lửa giận của Hậu Cung không phải Thiên Yêu Học Phủ có thể gánh nổi!” Hồ Khinh Vũ lạnh lùng quát.

“Trò cười! Ngưu Ngũ Bá ta có thể đứng trên đỉnh như hôm nay sẽ ngại một cái Hậu Cung?” Ngưu Ngũ Bá cười nhạt, không chút nào cho là đúng.

“Ngươi sẽ hối hận thật nhiều!” Hồ Khinh Vũ hít sâu một hơi, không tiếp tục nhiều lời…chín cái đuôi tung bay trong gió, ý niệm vừa động…

Vô số Linh Lực cuồn cuộn tiến về, cấp tốc hóa thành một quả cầu hình tròn như thủy tinh lơ lửng trong bàn tay nàng.

“Hồ Linh Châu, giết!”

Hồ Khinh Vũ không nói hai lời, quả cầu ném mạnh mà ra, xuyên thấu tầng tầng không gian, muốn đập vào người Ngưu Ngũ Bá.

“Ngươi rất mạnh, bất quá còn kém ta rất nhiều!” Ngưu Ngũ Bá tự tin cười, ý niệm vừa động, một đôi sừng trâu sặc sỡ các loại màu sắc đã xuất hiện trên tay hắn.

Ngưu Ngũ Bá tay cầm sừng trâu xem như vũ khí, uy phong lẫm liệt, hướng về Hồ Linh Châu đang lao đến nện mạnh mà ra.

ĐÙNG…

Hồ Linh Châu bị quất bay như trái bóng, mà Ngưu Ngũ Bá chỉ lùi về sau vài bước ngắn ngũn.

“Vì sao không đối với ta sử dụng Mị Thuật? Mị thuật mới là sở trường mạnh nhất của ngươi!” Ngưu Ngũ Bá dù chiếm ưu thế nhưng vẫn khó hiểu hỏi.

Hồ Khinh Vũ nghe vậy cười nhạt, môi thơm khai mở, nhẹ nhàng mà ung dung:

“Ta chỉ phơi bày vẻ đẹp và sử dụng Mị Thuật đối với nam nhân của mình, về phần ngươi…không xứng!”

“Khốn kiếp!” Ngưu Ngũ Bá cái đấu bốc hỏa, dữ tợn quát:

“Vậy ta phải đánh đến khi ngươi sử dụng Mị Thuật với ta thì thôi!”

Một bên chiến tuyến, Côn Minh Nguyệt cùng Côn Tộc bị Bá Lực Giao Quân cùng một đám Giao Tộc cản chân, giao tranh long trời lỡ đất.

“Hahaha, hai cái tiện tỳ, ai cũng không cứu được các ngươi!” Quy Linh Lão Nhân càn rỡ và điên cuồng, mai rùa lắn bánh, khi tiếp cận hai nữ càng là cấp tốc biến lớn.

Mộc Tử Âm cùng Băng Lam Tịch không tiếp tục né tránh, trái lại bất chợt dừng chân…hướng mắt lên bầu trời.

Không biết từ bao giờ, Hoa Ngọc Phượng đã bố trí một cái Truyền Tống Trận khổng lồ ngự giữa không trung…

Từ bên trong đó, một cánh tay nữ tử mặc dù trắng trẻo xinh đẹp, nhưng lại to như trụ trời hàng lâm mà đến, không nói hai lời thô bạo hướng mai rùa chọp tới.

Cùng lúc đó, một tiếng nói lạnh lùng mà uy nghiêm, vang vẳng hư không:

“Thiên Yêu Học Phủ, khi dễ Hậu Cung không người sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK