Cự Yêu Tinh cười ha ha, hai cánh tay như cột trời của hắn bất chợt dùng sức nắm lấy một thân Cổ Thụ hàng ngàn năm tuổi trong rừng, gồng mình một cái đã nhổ cả gốc lẫn ngọn, vô số thanh rể ăn sâu dưới lòng đất bị rút lên thô bạo khiến mặt đất chấn động.
“Ăn lão phu một côn thử xem nào!” Cự Yêu Tinh chiến ý hừng hực, Cổ Thụ trong tay làm vũ khí, không nói hai lời nện lên đầu Lạc Nam.
“Tạc Thiên!” Lạc Nam không chút yếu kém, Lạc Hồng Kiếm còn chưa đạt đến Địa Cấp từ trên lưng tháo xuống cầm trong tay, Nham Tượng Trọng Viêm toàn thịnh gia trì vào thân Kiếm, không chút dây dưa lòng vòng chính là tung một cú mạnh nhất trong Trọng Hỏa Ngự Kiếm Quyết đón đỡ thế công của Cự Yêu Tinh…
XOẸT…
Lạc Hồng Kiếm mặc dù đẳng cấp còn chưa cao, nhưng khả năng chống chịu của nó không một pháp bảo nào bằng, trước uy lực của Tạc Thiên, cổ thụ ngàn năm tuổi trong tay Cự Yêu Tinh bị trấn thành bụi phấn, khói bay mịt mù.
“Chết!” Xé tan màn khói bụi, Cự Yêu Tinh thô bạo xuất hiện, một chân như cự nhạc hướng Lạc Nam đạp xuống.
Hình thể hai người chênh lệch quá xa, một đạp này có cảm giác nhân loại giẫm con kiến vậy…
Bất quá con kiến này lại có thể triệu hoán Chân Long…
“Chân Long Đằng Không!”
Theo một tiếng rống, Lạc Hồng Kiếm trở về lưng, Lạc Nam hai tay kết ấn, Chân Long Lực điều động, hư ảnh Chân Long một lần nữa phá không mà ra, giương nanh múa vuốt hướng về một cước của Cự Yêu Tinh lao thẳng lên, không chút e dè…
ĐÙNG…
Một cước khổng lồ đạp xuống hư ảnh Chân Long, nhất thời cả hai lâm vào điên cuồng ma sát.
Chân Long hư ảnh trước một đạp của Cự Yêu Tinh vậy mà không tiến thêm được bước nào, Cự Yêu Tinh cũng không thể tiếp tục giẫm xuống.
Cảm giác được cổ lực lượng đủ khiến mình cảm nhận được uy hiếp, Cự Yêu Tinh cười lạnh nói: “Để ta cầm chân hắn, các ngươi đi diệt Trận Pháp!”
Hắn nhận ra mục đích quan trọng là làm hư hỏng trận pháp truyền tống diệt đi mấy người bên trong, khi đó Lạc Nam sẽ lâm vào trạng thái lo lắng, chiến ý sẽ suy giảm, hoặc có lẽ là không còn tỉnh táo.
Cự Yêu Tinh không hổ danh lão quái vật của Cự Yêu Tộc, tính toán rất đúng trọng tâm.
“Tuân lệnh!” Có một tiếng của Cự Yêu Tinh, Cự Yêu Ưng cùng Cự Yêu Tượng như ăn phải chất kích thích, dốc sức nhảy vọt đến Trận Pháp, muốn đem nó nghiền nát.
Lạc Nam sắc mặt thay đổi bên trong mặt nạ, đem một cái Không Long Chưởng đánh vào hư không, thành công ngăn cản một kích của Cự Yêu Ưng lên trên Trận Pháp, đồng thời đem hắn đẩy lùi.
“Haha, còn có ta!” Cự Yêu Tượng khoái chí cười, cái vòi vẫn còn dấu móng vuốt sắp đứt lìa bởi Lạc Nam chưa từ bỏ ý đồ, hướng về Đại Trận nện xuống…
ĐÙNG…
Không ai ngờ đến, một đóa Lôi Liên vô hình vô ảnh đã bất chợt hiện thế, ngay trước mặt Cự yêu Tượng ầm vang nổ tung.
“Lôi Liên Vô Ảnh!”
Cự Yêu Tượng bị lực chấn của vụ nổ làm cho da thịt lở loét, bất quá hắn cũng là loại da dày thịt béo tu đến Thập Chuyển, rất nhanh đã lấy lại tinh thần, Lôi Liên Vô Ảnh chưa đủ khiến hắn trọng thương.
Bất quá thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của Lạc Nam càng khiến Cự Yêu Tộc hoảng sợ, nếu để người này trưởng thành, khi đó Cự Yêu Tộc chẳng khác nào chó nhà có tang.
“Ngăn cản vô ích!” Cự Yêu Tinh nhân cơ hội Lạc Nam cản phá Cự Yêu Ưng hai người, cười ha ha tung ra một đấm như trời trồng, đem Lạc Nam đánh bay.
Hết cách rồi, Lạc Nam không phải thần, lấy một địch một đám…dù có trạng thái nghịch thiên của Chân Long Chiến Thân hỗ trợ, nhưng vẫn không phải thiên hạ vô địch.
ROẸT ROẸT…
Một đôi chân được bao phủ Long lân trượt dài trên không trung, Niết Bàn Linh Thủy vận chuyển theo khe hở của vảy rồng, vậy mà thần kỳ có công hiệu khôi phục khả năng phòng ngự của Chân Long Chiến Thân khi hao tổn trong chiến đấu.
“Trưởng lão! Mau dốc hết thủ đoạn, đừng để các nàng truyền tống thành công!” Cự Yêu Thống hét to, bởi vì hắn nhìn thấy Đại Trận Truyền Tống đang vận chuyển ngày càng nhanh, nói rõ quá trình truyền tống đang trong giai đoạn mấu chốt.
Lạc Nam cũng hiểu rõ điều này, toàn lực bung hết sức, Nghịch Long uốn lượn trên bầu trời, hắn không ngừng tung chưởng:
“Cầm Long Chưởng, Cuồng Long Chưởng, Không Long Chưởng…”
Tầng tầng chưởng ảnh phô thiên cái địa khuấy động chiến trường, như một cổ máy không cần nguyên liệu, như một con quái vật không biết kiệt sức, tiếng Long ngâm vang vọng liên miên bất tuyệt, hàng loạt hư ảnh Nghịch Long càn quấy hung hăng trên bầu trời.
Không thể không nói, hành vi liều lĩnh của Lạc Nam có phần hiệu quả, một đám Trưởng Lão Cự Yêu Tộc bị hắn đánh cho phải dốc lực chống cự, không còn thời gian để ý đến Trận Pháp.
Dù là Cự Yêu Tinh, khi Lạc Nam thi triển Chân Long Chiến Thân, hắn cũng không chiếm được quá nhiều tiện nghi.
Mặc dù khi cả hai cứng đối cứng, phần lớn thời điểm đều là Cự Yêu Tinh hắn đem Lạc Nam đánh bay, nhưng sức phòng ngự của Long Lân vẫn là quá lớn, không thể tạo nên tính sát thương thành thực chất được.
Bên trong đan điền, Long Lực Đỉnh bắt đầu rung rẩy, Lạc Nam không ngừng nghĩ thi triển các loại Long Kỹ khiến Long Lực của nó có phần cung cấp không kịp…
Long Lực đến từ đâu? Bởi vì Cấm Kỵ công pháp Tụ Đỉnh quá mức khủng bố, Long Lực Đỉnh nhờ đó có thể hấp thu Thiên Địa Linh Khí để chuyển hóa thành Long Lực cho Lạc Nam sử dụng.
Nhưng uy lực và chất lượng của Long Lực quá cao, một vạn tia Linh Khí bên ngoài được hấp thụ mới đủ chuyển hóa thành một tia Long Lực…
Huống hồ gì Linh Khí ở Man Hoang Tinh vốn rất mỏng manh, kiệt quệ? Chưa kể Tứ Linh Vệ Hồn Thuật cũng đang cần một lượng Linh Lực khổng lồ duy trì.
Long Lực Đỉnh và các tôn Đại Đỉnh khác đã gần như vơ vét toàn bộ Linh Khí trong đất trời, nhưng vẫn không đủ khả năng tiêu hao khủng bố lúc này của Lạc Nam.
Hắn, bắt đầu gặp khó khăn về vấn đề Lực Lượng giống với Ất Lão rồi.
Dù sao chiến đấu vượt cấp, hơn nữa còn là lấy ít địch nhiều, cái giá phải trả luôn luôn là có…
“Không phải ta ăn không nhanh, mà là vì đồ ăn trong đất trời này không đủ ăn!” Lạc Nam trong lòng thầm mắng, suy cho cùng các tôn Đại Đỉnh hoạt động cũng nhờ vào không ngừng nghĩ hấp thu Thiên Địa Linh Khí, nhưng linh khí ở Man Hoang Tinh lại ít đến mức đáng thương hại, lần đầu tiên tạo thành khó khăn cho hắn.
“Cũng may Thanh Tuyền có chuẩn bị cho ta!” Lạc Nam thầm nghĩ, đột ngột lấy ra vài bình Đan Dược chứa Linh Khí dồi giàu cầm trong tay.
Sau đó trong ánh mắt muốn lòi ra của một đám Cự Yêu, Lạc Nam ngửa đầu lên trời nốc Đan Dược như ăn cơm, chỉ thoáng chốc đã có vài chục viên Đan Dược nồng đậm Linh Khí tiến vào cơ thể hắn.
Đây là một đám Phục Linh Đan cao cấp mà Tiêu Thanh Tuyền đưa hắn phòng thân, rốt cuộc có đất dụng võ.
ONG ONG ONG…
Các tôn Đại Đỉnh như ăn phải chất kích thích, chúng nó một lần nữa trở về trạng thái hoạt động tốt nhất, liên tục hấp thu đống Đan Dược, giúp Lạc Nam có thể tiếp tục chiến đấu.
Bất quá hắn hiểu rằng, một trận chiến này không thể kéo dài, bằng không khi Đan Dược cạn kiệt, bất lợi muôn phần.
“Đợi bọn hắn thành công trở về, ta phải liều mạng một lần!” Lạc Nam hít sâu một hơi, quyết định chèo chống đến khi Võ Tam Nương mấy nữ hoàn thành truyền tống.
Nghĩ là làm, lại là điên cuồng triển khai Đồ Long Thập Bát Chưởng, Đế Diễm cùng Kiếp Lôi ngập trời, từng hư ảnh khủng bố phá rồi lại lặp…đại chiến đem vạn dặm hóa thành phế tích đã sớm dẫn động rất nhiều tu sĩ trên Man Hoang Tinh Cầu đến quan sát.
Cả một đám lúc này đã chấn kinh không diễn tả thành lời.
Bọn hắn hoàn toàn không thể ngờ rằng, trên thế gian này có kẻ khủng bố đến như vậy, lấy sức một người địch cả đám trưởng lão Cự Yêu, trong khi đại tộc này đang là mặt trời ban trưa.
Trận chiến tưởng chừng còn rất lâu mới đến hồi kết, nhưng lúc này, một biến cố đột ngột xảy ra…
Lạc Nam suy tính đủ đường, cũng sơ hở quên mất một kẻ tai hại…
Đừng nói là Lạc Nam, cho dù toàn bộ người đang quan chiến và Cự Yêu Tộc bọn người cũng không hề ngờ tới một màn này…
Cự Yêu Hầu, tên trưởng lão Thập Chuyển Sơ Kỳ bị hắn và Võ Tam Nương liên thủ đánh trọng thương lúc đầu vốn hấp hối trên mặt đất bất chợt khôi phục một chút sức lực, mặc kệ tất cả lao vụt đến Trận Pháp vẫn đang truyền tống…
“KHÔNG…” Trong tiếng gầm phẫn nộ của Lạc Nam và tiếng cười khoái trá của Cự Yêu Thống…
Cự Yêu Hầu dốc hết sức bình sinh, thi triển cả bí thuật của Cự Yêu Tộc, hung hăng nện xuống Trận Pháp…
RĂNG RẮC…