Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Kim Nhi, còn bao nhiêu cục đá cất chứa vật phẩm có thể sử dụng?” Lạc Nam trong lòng thầm hỏi…

“11 cục, bất qúa chỉ 3 cục tạm được, còn lại toàn vật phẩm Huyền Cấp trở xuống…” Kim Nhi hướng hắn chỉ định ba cục đá kích cỡ khác nhau…

Lạc Nam không khách khí đưa linh thạch cho chủ quầy, đem ba viên đá đó quyết đoán thu lại, không có ý định mở trước mặt số đông…

Dù sao có thể lọt vào mắt Kim Nhi thì bên trong nhất định không phải vật tầm thường, để tránh xảy ra phiền phức không đáng có, về nhà mở sau…

Kết thúc trò chơi Đổ Thạch, cả đám tiếp tục dạo quanh vài nơi trong thành, mua một số vật phẩm cần thiết cho sinh hoạt đặt vào Linh Giới Châu, dù sao thì hiện tại kích cỡ bên trong đã mở rộng…

“Liễu gia chủ nghe rõ, lập tức về Liễu gia!”

Đột ngột một âm thanh hùng hậu đến cực điểm vang vọng toàn bộ Bình An Thành, cắt đứt cuộc vui của Lạc Nam và chúng nữ…

Sắc mặt cả đám hơi thay đổi…

“Hừ, nghĩ mình là ai? Nói với giọng ra lệnh như vậy” Lạc Nam cười lạnh…

Mộc Tử Âm kéo cánh tay Lạc Nam ngưng trọng nói:

“Lão công, đối phương ít nhất là Hóa Thần Hậu Kỳ, thậm chí còn mạnh hơn”

“Nhất định là Thanh Vân Tông” Liễu Thi Cầm nhíu lại mày liễu…

“Xem ra là đến điều tra cái chết của Cố Phi Hoa, các nàng yên tâm, tạm thời Trúc Loan và Tố Mai mang theo Tiểu Sư tiến vào Linh Giới Châu” Lạc Nam hướng chúng nữ phân phó…

Tố Mai và Trúc Loan ngoan ngoãn gật đầu, diện mạo xuất chúng của các nàng nếu đồng loạt xuất hiện khó tránh khỏi rắc rối, hơn nữa thực lực hai nàng hiện tại vẫn chưa đủ để đối kháng Hóa Thần cường giả…

“Tử Âm mang vào khăn che mặt, chúng ta đi” Lạc Nam mang theo ba nữ quay về…

Trên đường về, Liễu Thi Cầm trong lòng phủ đầy lo lắng…

Chợt, một bàn tay ấm áp nắm lấy bàn tay tinh xảo của nàng…

Chỉ thấy Lạc Nam mỉm cười ôn nhu nói: “Có ta, Liễu gia không sao”

Liễu Thi Cầm lo lắng trong lòng quét sạch, nhoẻn miệng cười gật đầu…

Mộc Tử Âm nắm lấy bàn tay còn lại của hắn, nghiêm túc nói: “Lão công, người đến lần này thân phận chỉ sợ không thấp?”

“Chắc chắn rồi, ta không ngờ bọn hắn nhận được tin tức nhanh như vậy” Lạc Nam hơi ngoài ý muốn nói…

“Các thế lực lớn thường quản lý tu sĩ bằng các khối bài có chứa linh hồn, xem ra Thanh Vân Tông cũng giống như vậy” Liễu Thi Cầm lên tiếng giải đáp…

Lạc Nam gật đầu, ba người rất nhanh về đến đại sảnh Liễu gia…

Bên trong đại sảnh, hai nam tử lưng đeo trường kiếm, thân mặc đạo bào, khí thế toàn thân ép ra xung quanh khiến tộc nhân Liễu gia không dám đến gần…

Bọn hắn gồm một người độ tuổi trung niên, người còn lại là lão già râu trắng…

Nam tử trung niên là chấp pháp trưởng lão của Thanh Vân Tông, chuyên phụ trách điều tra án mạng người Thanh Vân Tông gặp phải, Hóa Thần Sơ Kỳ tu vi, có tên Cố Chính…

Lão già râu trắng hai mắt khép hờ, bình thản mà đứng, nhưng ngay cả Cố Chính cũng hơi khom lưng đứng trước hắn, bởi đối phương chính là Đại trưởng lão Thanh Vân Tông – Cố Độn Địa, Hóa Thần Hậu Kỳ cường giả lâu năm, chỉ thiếu một bước nhỏ sẽ đột phá Viên Mãn, thực lực chỉ đứng sau Tông Chủ Thanh Vân Tông mà thôi…

Với thân phận của Cố Độn Địa, rất ít chuyện có thể khiến đích thân hắn xuất hiện…

Nhưng lần này thì lại khác, đệ tử hắn yêu thích nhất Cố Phi Hoa chết không rõ nguyên nhân, điều này khiến Cố Độn Địa lôi đình tức giận, chấn động toàn bộ Thanh Vân Tông trên dưới…

Mặc dù Tông Chủ Thanh Vân Tông đích thân đứng ra an ủi, đồng thời hạ lệnh toàn tông truy tìm manh mối cái chết của hai người Cố Phi Hoa…nhưng Cố Độn Địa vẫn không hài lòng, hắn muốn đích thân tiến hành điều tra…

Nghe tiếng bước chân tiến lại, hai người Thanh Vân Tông quay mặt lại nhìn…

Gương mặt bọn hắn lập tức hiện lên một tia kinh diễm, hiển nhiên dung nhan của hai nữ quá mức xuất chúng, mặc dù Tử Âm có che mặt nhưng thân hình hoàn mỹ cũng rất khó che giấu…

Bất quá hai người bọn hắn là Hóa Thần Kỳ, cũng không phải thanh niên chưa trãi đời, biết chính sự quan trọng, lúc này Cố Chính đầu tiên mở miệng:

“Các vị ai là Liễu gia chủ?”

“Thi Cầm gặp qua hai tiền bối Thanh Vân Tông” Liễu Thi Cầm lễ độ chào hỏi, không có một tia chột dạ dù đối diện hài người thực lực hơn xa mình…

Những năm gần đây quản lý gia tộc, rèn giũa cho nàng khí độ của một thế lực chi chủ…

Tuy nhiên ở bên cạnh Lạc Nam thì loại khí độ này lại vô hình ẩn đi…

“Người không phận sự ra ngoài đi” Cố Độn Địa đột nhiên mở miệng nói, ánh mắt thậm chí không thèm nhìn Lạc Nam…

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, nhìn đối phương giống đến gây chuyện hơn là điều tra đây…

Mộc Tử Âm nắm tay hắn mỉm cười, một tia khí tức Hóa Thần thoáng hiển hiện…

Cố Độn Địa hai người sắc mặt hơi bất ngờ, không nghĩ tới một cái gia tộc nhỏ lại có Hóa Thần tu sĩ…

Nhìn Mộc Tử Âm nắm tay Lạc Nam đầy tình cảm, hai người càng thêm nghi hoặc, bất quá cũng không nói gì thêm…

Hóa Thần Kỳ đã đủ tư cách để đối thoại cùng bọn hắn…

“Mời hai vị ngồi!” Liễu Thi Cầm đưa tay…

“Không cần, chỉ hỏi một số việc, các ngươi giải đáp là được…” Cố Độn Địa khoát tay, bị chết đi đệ tử thích nhất khiến tính tình của hắn khá nóng nảy…

“Mời hai vị hỏi” Liễu Thi Cầm vẫn ôn nhu lễ độ…

“Không biết Cố Hủ trưởng lão có từng đến Liễu gia?” Cố Chính lên tiếng, đây là nhiệm vụ của hắn…

“Quả thật Cố Hủ trưởng lão cùng Cố Phi Hoa công tử có đến, chúng ta còn thành công thỏa thuận Bình An Thành sẽ phụ thuộc vào Thanh Vân Tông” Liễu Thi Cầm nhàn nhạt nói…

Cố Chính hai người thoáng gật đầu, trước khi đến đây bọn hắn cũng điều tra toàn bộ Bình An Thành, thoáng biết tình hình một cách khái quát, từ việc Cao gia bị diệt cho đến Liễu gia lên thay, cuối cùng là hai người Cố Hủ rời đi Bình An Thành…

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy có chỗ không thích hợp…

Tính tình Cố Hủ hai người bọn hắn biết rất rõ, đối phương sẽ không rãnh rỗi đến mức đột ngột rêu rao phát Linh Thạch từ thiện một cách vô cớ như vậy…

Với trí tuệ của Cố Chính hai người, rất nhanh suy đoán trong này có ẩn tình…

Mà Cố Độn Địa trước đây làm không ít việc ác, với cách làm của Cố Hủ khiến hắn mơ hồ đoán ra điều gì đó…

“Hai người Cố Hủ sau khi rời thành có quay về hay không?” Cố Chính ý vị thâm trường tiếp tục hỏi…

“Việc này ta thật không rõ, chỉ biết trước khi rời thành, hai vị Cố Phi Hoa công tử phân phát Linh Thạch cho các tu sĩ cấp thấp, được vô số người kính nể” Liễu Thi Cầm ra vẻ kính trọng nói…

Cố Chính nhíu mày, đối phương trả lời không rõ khiến hắn không bắt được thóp, nếu Liễu Thi Cầm chắc chắn trả lời là “Không trở về” thì mọi chuyện sẽ khác…

“Ta nghe nói đêm đó trong Liễu gia xảy ra chiến đấu, thậm chí xuất hiện trên bầu trời, không biết là chuyện gì xảy ra?” Cố Chính đi thẳng vào vấn đề…

“Thật không giấu diếm, Liễu gia vừa mới thống nhất Bình An thành, một số người không phục muốn nhân cơ hội phá hoại nên trà trộn vào trong đêm, rất may chúng ta kịp thời phát hiện nên đã giải quyết” Liễu Thi Cầm vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh…

Tình hình đêm đó trời tối om, Liễu gia lại vừa đạt danh vọng cao, tin tưởng dù có xảy ra chiến đấu cũng không người dám dò xét quá kỹ, vì thế Liễu Thi Cầm rất tự tin bịa chuyện…

“Hai người họ là ai? Theo ta điều tra Liễu gia trước đó không hề có người như họ” Cố Chính không hổ là Chấp pháp trưởng lão, xoáy vào Lạc Nam và Mộc Tử Âm…

Liễu Thi Cầm mỉm cười, kéo tay Mộc Tử Âm cười nói: “Nàng là bằng hữu củ của ta, gần đây vừa vặn đến Liễu gia làm khách, không ngờ vừa kịp thời cứu viện Liễu gia trước móng vuốt Cao gia”

“Còn đây là trượng phu của nàng” Liễu Thi Cầm chỉ Lạc Nam…

Hai người Cố Chính nheo mắt quan sát Lạc Nam, vốn lúc đầu bọn hắn chỉ nghĩ thiếu niên này là nam sủng cho nữ nhân có tu vi Hóa Thần kia mà thôi, không ngờ lại là phu quân…

Có một Hóa Thần làm vợ, điều này không hề đơn giản…

Chỉ là nhìn tới nhìn lui tiểu tử này vẫn là Nguyên Anh kỳ a, ngoại trừ con mắt hơi quái dị kia ra không có đặc điểm nào khác…

Chỉ tiếc hai người bọn hắn không phải là hồn tu, nếu không sẽ nhận ra cấp bậc của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn…

“Không biết hai vị còn thắc mắc gì không?” Liễu Thi Cầm muốn trục khách…

Cố Chính hai người liếc nhìn nhau, Cố Độn Địa đột ngột trầm giọng nói, khí tức Hóa Thần Hậu Kỳ không hề giữ lại, ép đến ba người:

“Đệ tử của lão phu và Cố Hủ trưởng lão bị người giết chết, không biết các ngươi rõ ràng sao?”

“Cái gì? Cố công tử bị giết?” Liễu Thi Cầm ba người sắc mặt đột ngột đại biến…

“Trời ạ! Cố công tử anh tuấn lỗi lạc, phong lưu tiêu sái, là tấm gương cho ta noi theo, là ai giết hắn?” Lạc Nam sắc mặt tức giận, vỗ ngực phình phịch…

Nhìn bộ dạng của hắn, Cố Độn Địa sắc mặt hơi hòa hoãn lại, bất quá không đơn giản bỏ qua, trong lòng hắn còn không ít ngờ vực, trầm giọng nói:

“Ba ngươi theo ta đến Thanh Vân Tông một chuyến, có cách nghiệm chứng tính chân thật của sự việc”

“Hai vị không tin tưởng chúng ta?” Liễu Thi Cầm sắc mặt hơi khó coi…

“Lời nói của các ngươi quả thật hoàn mỹ không kẻ hở, tuy nhiên chỉ xuất phát từ một phía mà thôi, ngoài trừ Liễu gia không ai đứng ra làm chứng, chúng ta có quyền nghi ngờ” Cố Chính bình thản nói…

“Các ngươ…” Mộc Tử Âm vừa định lên tiếng đã bị Lạc Nam kéo tay lại…

Hắn mỉm cười thân thiện, lần đầu tiên mở miệng cười nhe răng nói:

“Theo các vị một chuyến vậy, cây ngay không sợ chết đứng, không phải sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK