Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 111: Đánh cược

Bên ngoài Thánh Thành…

Bốn thân ảnh trong áo bào rộng thùng thình, gương mặt mang khăn lụa mỏng xuất hiện, tóc dài óng mượt tung bay, cuốn hút không ít ánh nhìn xung quanh…

Dù ăn mặc rộng rãi và che mặt, nhưng khí chất cũng như vẻ ngoài của các nàng vẫn nổi bật trong đám đông, như hạc giữa bầy gà, gây nên vô số người chú ý…

Hai vị lão giả Luyện Hư Kỳ chấp sự đứng trước cửa Thành, phụ trách kiểm nghiệm tuổi tác của mỗi tu sĩ, âm thầm đánh giá tứ nữ, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng gật gật đầu…

“Lão Thất, bốn nha đầu này quả thật không tệ đâu!” Một tên trong truyền âm với đồng bọn…

“Không sai! Một yêu thú và ba nhân loại, hai nữ tử tuổi tác còn trẻ nhưng thực lực đều không dưới Nguyên Anh Trung Kỳ, một người sắp đột phá Hóa Thần, người còn lại cũng sắp đột phá Hóa Thần Trung Kỳ…” Tên được gọi là Lão Thất truyền âm đáp lại, trước ánh mắt của một Luyện Hư Kỳ, hắn dễ dàng nhìn thấu thực lực chúng nữ…

“Không biết sẽ là thiên tài của thế lực nào đây? Lần chiêu sinh này quả thật đặc sắc vô cùng, so ra chỉ kém năm đó Hoàng Kim Thời Đại mà thôi!” Người kia cũng nhẹ giọng than thở…

Trước ánh mắt soi mói của đám người, tứ nữ thản nhiên bước vào thành, hai vị Luyện Hư Kỳ không có phản ứng gì, điều đó chứng tỏ tuổi tác của các nàng quả thật không quá trăm…

“Tử Âm tỷ, còn không đến một tháng nữa chiêu sinh rồi mà chàng vẫn chưa về, muội lo quá!” Sau lớp khăn che mặt, bốn gương mặt tuyệt đại phong hoa phủ lấy một tầng lo lắng, một giọng nói thiếu nữ rốt cuộc nhịn không được vang lên…khí tức của nàng rõ ràng là Nguyên Anh Trung Kỳ…

“Yên tâm! Nếu đến thời điểm chiêu sinh mà chàng chưa trở về, chúng ta sẽ truyền tống về Cung Đình Thụ!” Nữ nhân thành thục lên tiếng đáp trả…chỉ là ai cũng nghe ra một tia lo lắng trong giọng nói của nàng…

“Các tỷ muội yên tâm, ta có khế ước cùng chàng, cảm giác bất an đã không còn nữa!” Âm thanh trong trẻo như dòng suối trong kèm theo một tia mừng rỡ truyền ra…

“Thật sự?” Ba người còn lại vui mừng thốt lên…

Ba âm giọng khác biệt, có quyến rũ, có thanh nhã cũng có thanh thót, khiến đám nam nhân xung quanh như kiến bò trên chảo, hận không thể lập tức quan sát dung mạo thật sự của các nàng…

Tứ nữ tuyệt mỹ này đương nhiên là thành viên Hậu Cung của Lạc Nam, Mộc Tử Âm, Liễu Thi Cầm, Bạch Tố Mai và Lý Trúc Loan…

Sau khi cùng nhau thảo luận, các nàng quyết định không dùng thân phận của Hậu Cung xuất hiện, bởi lẽ trước sự quan sát của hai vị Luyện Hư Kỳ, Vô Lệ Mặt Nạ và Áo Choàng Bóng Tối cũng trở nên vô dụng…

Huống hồ khi chiêu sinh, thí sinh buộc phải công khai diện mạo thật, điều này là quy định nhằm tránh gian tế mò vào Học Phủ…

Vậy chi bằng chỉ thoáng che đậy bề ngoài giảm bớt sự chú ý, đường đường chính chính tiến về Thánh Thành…

Sẽ chẳng ai biết được, bốn vị giai nhân mỹ miều này sẽ là thành viên của thế lực Hậu Cung có chút danh tiếng trong thời gian qua…

Tứ nữ còn chủ động tỏa ra một tầng linh lực bao phủ bên ngoài cơ thể, tránh có kẻ không quen biết vô lễ dùng thần thức dò xét…

Tuy nhiên, đối với người có quen biết, sẽ dễ dàng nhận ra thân phận của các nàng qua bề ngoài, vì dù sao diện mạo của các nàng quá mức xuất chúng, ai gặp rồi ấn tượng rất khó phai, chỉ dựa vào khí chất cũng mơ hồ đoán được…

“Lý sư muội?”

Quả nhiên, một âm thanh mang theo vài phần nghi ngờ vang lên bên tai …

Các nàng cau mày nhìn qua, chỉ thấy một thanh niên trẻ tuổi, toàn thân khoác áo bào đang bất khả tư nghị nhìn chằm chằm Lý Trúc Loan…

Lý Trúc Loan quan sát người này, lông mày nhíu lại, trong mắt hiện lên một tia giận dữ và chán ghét, thanh giọng quát:

“Mộc Kiêu!”

Thanh niên trước mắt chính là Mộc Kiêu, thiếu thành chủ Linh Vũ Thành, là kẻ gián tiếp gây nên xung đột giữa Mộc Hào và Lạc Nam, kết quả cuối cùng Mộc Hào bị Lạc Nam giết chết…

Có thể nói nhờ Mộc Kiêu mà Lý Trúc Loan mới nhanh chóng trở thành nữ nhân của Lạc Nam, theo lý mà nói nàng nên biết ơn đối phương mới đúng, chỉ là bản tính của kẻ này quá mức xấu xa, vì lẽ đó Lý Trúc Loan đối với tên này không có hảo cảm gì…

“Mộc Kiêu sư đệ! Có chuyện gì?” Hai nam tử mặc lục bào bước đến cạnh Mộc Kiêu hỏi, hiển nhiên cũng là người cùng phe…

“Hai vị sư huynh mời xem!” Mộc Kiêu khó tin chỉ vào Lý Trúc Loan…đệ nhất mỹ nữ của Thiên Mộc Tông hắn có ấn tượng vô cùng…

Vì thế khi vừa nhìn thấy bóng lưng Lý Trúc Loan, mặc dù có áo bào rộng che giấu nhưng hắn vẫn dám chắc người đó là nàng…

“Lý sư muội? Không phải muội bị giết hại cùng Mộc Hào rồi sao?” Hai tên thanh niên kia cũng thốt lên kinh ngạc nhìn Lý Trúc Loan, giống với Mộc Kiêu, bọn hắn cũng nhanh chóng nhận ra nàng…, nàng là tình nhân trong mộng của vô số đệ tử Thiên Mộc Tông, hai người bọn hắn cũng không ngoại lệ…

Mộc Kiêu và hai người bọn hắn chính là đại diện cho ba danh ngạch của Thiên Mộc Tông, tiến đến Thánh Linh Học Phủ lần này…

Mộc Hào bị giết, Lý Trúc Loan mất tích bí ẩn, vốn nghĩ rằng nàng đã lành ít dữ nhiều, không ngờ hôm nay gặp được nàng…

“Mộc Hưng, Mộc Huỳnh” Mộc Tử Âm nhàn nhạt lên tiếng nhìn hai thiếu niên kia…

Hai tên này nàng biết, Mộc Hưng là con trai của Đại Trưởng Lão Thiên Mộc Tông, Mộc Huỳnh là đệ tử của Nhị Trưởng Lão…

Địa vị trong hàng đệ tử ở môn phái của hai tên này chỉ sau Mộc Hào đã chết mà thôi…

“Tứ trưởng lão?” Hai tên như gặp quỷ hét ầm lên nhìn Mộc Tử Âm…

Vốn nàng là Hóa Thần Kỳ, bọn hắn không thể dò xét nên không phát hiện, nào ngờ Mộc Tử Âm cũng không có ý định giấu diếm…nàng là Tứ Trưởng lão Thiên Mộc Tông, Doãn Chí Bình là Ngũ Trưởng Lão…

“Ta và Loan nhi đã rời khỏi Thiên Mộc Tông, các ngươi có thể rời đi, sau này chúng ta xem như không quen biết!” Mộc Tử Âm khoác tay quả quyết nói…

Từ nhỏ nàng đã sống ở Thiên Mộc Tông, nói không có tình cảm với tông môn là giả, nhưng hành vi bội bạc của Doãn Chí Bình và sự vô lại của Mộc Hào khiến nàng không muốn dính liếu gì nữa đến môn phái này…

Biện pháp tốt nhất là đường ai nấy đi, nước sông không phạm nước giếng…

“Đúng vậy! Sau này ta không còn là sư muội của các ngươi!” Lý Trúc Loan cũng gật đầu nhẹ giọng nói, chuyện cũ đã qua, nàng cũng không muốn chắp nhặt với Mộc Kiêu này làm gì…

“Sao có thể như vậy? Chưa có sự đồng ý của Tông Chủ, các ngươi không được quyền rời tông!” Ba người Mộc Kiêu hét ầm lên…

Nói đùa gì vậy? các nàng hiện tại vừa nhìn qua cũng biết thực lực cực mạnh, lại xinh đẹp như tiên, Thiên Mộc Tông mất đi các nàng chẳng phải tổn thất cực đại hay sao?

“Ta đã cùng Doãn Chí Bình đoạn tuyệt quan hệ!” Mộc Tử Âm nhàn nhạt nói khiến ba người im bặt…

“Và ta cũng đã lập gia đình!” Lý Trúc Loan phụ họa một câu…

Trước ánh mắt ngơ ngác và đứng như trời trồng của ba thanh niên, tứ nữ thong dong bước đi…

“Làm sao đây hai vị sư huynh?” Mộc Kiêu nghiến răng nghiến lợi nhìn thân ảnh của chúng nữ…

“Thực lực chúng ta thấp hơn các nàng, chúng ta có thể làm gì?” Mộc Huỳnh cười khổ nói, hắn cũng là thiên tài có tu vi Nguyên Anh Sơ Kỳ, nhưng đối mặt với các nàng không dám phản kháng chút nào…

“Bình tĩnh, tông chủ đã căn dặn sau khi tiến vào Học Phủ, chúng ta sẽ gia nhập thế lực của công tử Hằng, khi đó nhờ hắn thay Thiên Mộc Tông đòi lại công đạo!” Mộc Hưng trầm giọng nói…

Bên trong Học Phủ, các tuyệt đỉnh thiên tài có thể tự mình thành lập nên thế lực, chiêu mộ thiên tài khác để cạnh tranh với nhau, mà công tử Hằng chính là người của Hằng gia, có quen biết nhỏ với Thiên Mộc Tông…

Công tử Hằng đã gia nhập Học Phủ từ lần chiêu sinh mười năm trước, hiện tại đã tự mình thành lập nên một Bang Hội khá có danh tiếng bên trong Học Phủ…

Tông chủ Thiên Mộc Tông đã căn dặn ba người bọn hắn sau khi tiến vào Học Phủ, phải lập tức gia nhập Bang Hội của công tử Hằng, tìm kiếm che chở…

Nếu ngươi chỉ có một thân một mình, sẽ rất khó cạnh tranh với người khác…

Bởi lẽ, bên trong Thánh Linh Học Phủ, cạnh tranh diễn ra ở mọi thế hệ, mà không phải chỉ tân sinh đấu với tân sinh, lão sinh đấu với lão sinh đơn giản như vậy…

Nói đơn giản, sinh viên năm nhất có thể bị sinh viên năm cuối cho ăn hành …

Chỉ cần tuổi tác chưa vượt quá 100, muốn ở lại Học Phủ bao lâu cũng được…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK