Chương 326: Mộc Thanh Tước – Thanh Phong Dực Long
“Làm tốt lắm bảo bối!” Lạc Nam thâm tình nhìn thê tử, mở miệng khen ngợi…
Hắn không quá bất ngờ trước tu vi Yên Nhược Tuyết đề thăng kinh khủng như vậy, dù sao giá trị trung bình của các Huyết Mạch thường ở mức trên dưới 10 tỷ Điểm Danh Vọng…
Từ khi có được Hệ Thống đến nay, trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, nhiều lần cửu tử nhất sinh gây nên chấn động đại lục…số lượng Điểm Danh Vọng vơ vét được cộng lại được bao nhiêu? Được mấy cái 10 tỷ?
Hiện tại sau Thổ Chiến Đại Hội và con số còn lại từ lần trước sau khi mua Kim Ô Huyết Mạch, hắn chỉ vẻn vẹn còn trên 30 Tỷ Điểm Danh Vọng mà thôi…
Một cái Huyết Mạch có giá 10 tỷ Điểm, tương đương một phần ba gia sản hiện tại của Lạc Nam…không đem lại công dụng nghịch thiên mới là chuyện lạ…
Có câu tiền nào của nấy, không thể sai được…
Hắn còn hận mình không thể để Nhược Tuyết một lần đột phá Độ Kiếp Kỳ, để Hậu Cung tung hoành ngang dọc toàn bộ Tinh Cầu đấy…
“Công tử đừng tham lam, với trạng thái hiện tại của nàng nếu đột phá Hợp Thể quá mức nhanh chóng có thể ảnh hưởng đến căn cơ…cần một khoảng thời gian lắng đọng và thích ứng mới được!” Kim Nhi trợn trắng mắt, tên này quá tham lam đi?
Lạc Nam phớt lời Kim Nhi, đem Yên Nhược Tuyết ôm vào trong ngực, vuốt ve tấm lưng trắng nõn trơn mịn của nàng, ôn nhu cười nói:
“Chúng ta ra ngoài, tránh để các nàng ấy lo lắng!”
Hắn cũng muốn cùng nàng thân mật gần gũi, nhưng tình cảnh bây giờ không thích hợp, chúng nữ đang lo lắng ngoài kia, lại thêm sắp có thê tử khác xuất quan…
Không thể nặng bên này, nhẹ bên kia được…
Lạc Nam dù phong lưu, nhưng sẽ yêu thương công tâm với tất cả nữ nhân của hắn…
“Thiếp làm hỏng y phục chàng tặng rồi…” Yên Nhược Tuyết không có chút vui mừng vì tu vi đột phá, đôi mắt rơm rớm nước, vùi đầu mình vào lòng Lạc Nam ôm chặt lấy hắn, tiếc nuối nói ra.
Nghê Thường Bảo Y là y phục Lạc Nam tặng nàng, Yên Nhược Tuyết xem nó như bảo vật vô giá, đa phần đều mặc trên thân…trong lúc luyện hóa Huyết Mạch đã làm nát vụn, ngay cả một mảnh vải cũng không còn, nàng đau lòng đến tim gan thắt lại…
“Ngốc, y phục mất đi thì phu quân tặng cái khác…chỉ cần nàng bình an là được!” Lạc Nam hôn nhẹ lên gò má nàng cười mắng…
Âm thầm mở ra Cửa Hàng May Mắn, điên cuồng đổi mới tìm mua Y phục mới cho nàng…
Chỉ là rất nhanh, hô hấp của hắn bất chợt cứng lại…
Một thứ vừa xuất hiện sừng sững trong năm vật phẩm trên Cửa Hàng, dị thường chói mắt…
“Huyết Mạch Thần Thú – Thanh Phong Dực Long, giá bán 9 tỷ Điểm Danh Vọng!”
“Dực Long, đây là loại thần thú thuộc một chi của Long Tộc, có hai cánh lớn, tính tình kiệt ngạo bất tuần…Thanh Phong, chính là sở hữu hai loại thuộc tính Phong và Mộc!” Kim Nhi từ tốn nói ra…
“Khá giống khủng long bay đời trước chứ gì?” Lạc Nam cưởi tủm tỉm hỏi.
“Có thể nói là vậy!” Kim Nhi không phủ nhận.
“Lập tức mua!” Lạc Nam không do dự điểm lấy, Điểm Danh Vọng một lần tuột dốc không phanh.
Mua được huyết mạch này, hắn cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm…
Lần trước khi cùng Băng Lam Tịch ân ân ái ái trên Ải Nhân Đảo, huyết mạch thần bí mà Lạc Nam mua được kia vẫn đang bâng khuâng không biết phải để cho ai…vì hai xú nha đầu kia ghen ghét nhau rất dữ dội, nên hắn vẫn chưa công bố…
Diễm Điệp Tình vốn sở hữu Phong và Mộc linh căn, lần này có Thanh Phong Dực Long huyết, để cho nàng không thể thích hợp hơn…
Mà huyết mạch hắn mua được lần trước chính là một loại Thần Thú thuộc một nhánh của Khổng Tước nhất tộc – Mộc Thanh Tước…
Theo lời Kim Nhi cung cấp, Khổng Tước nhất tộc tại Tiên giới có địa vị không thua kém so với Phượng Hoàng Tộc hay Kim Ô Tộc…
Mộc Thanh Tước là một chi rất gần với Khổng Tước Tộc, địa vị nhất định sẽ không thấp đi nơi nào, thực lực chắc hẳn cũng khá…
Vốn không biết nên để Mộc Thanh Tước huyết mạch cho Điệp Tình hay Trúc Loan, vì cả hai nha đầu đều chủ tu Mộc Hệ, sợ các nàng nháo nhào ghen tuông…
Nhưng hiện tại đã có Thanh Phong Dực Long huyết cho Tình Nhi, vậy Mộc Thanh Tước đưa Trúc Loan…chắc hẳn không xảy ra tranh chấp gì…
Tính cả hai Huyết Mạch này, Hậu Cung hiện đang có được những huyết mạch sau:
Tam Túc Kim Ô của Diễm Nguyệt Kỳ…
Thái Cổ Tử Mộc Điệp giành cho Mộc Tử Âm…
Thanh Phong Dực Long cho Diễm Điệp Tình…
Mộc Thanh Tước cho Lý Trúc Loan…
Thủy Kỳ Lân của Thủy Nương Khanh…
Thủy Hoang của Yên Nhược Tuyết…
Thái Bạch Thôn Tinh Xà của Bạch Tố Mai…
Ngoài ra những thê tử đã có được Thể Chất, Lạc Nam tạm thời không có ý định tìm Huyết Mạch cho các nàng…ngược lại người đã có Huyết Mạch, hắn cũng không tìm Thể Chất để các nàng sử dụng…
Dù sao nhiều thì không tinh, quá tham lam cũng không phải là chuyện tốt…theo như Kim Nhi từng nói, chỉ cần khai thác toàn bộ tiềm năng của một loại Thể Chất hoặc Huyết Mạch, đủ để các nàng tỏa sáng nơi Tiên giới rồi…
Vẫn còn không ít nữ nhân chưa có Huyết Mạch hay Thể Chất, sắp tới cần cày cuốc thêm…Hậu Cung đông đảo cũng không phải dễ chịu đấy, Lạc Nam âm thầm nghĩ sắp tới mình sẽ tiết chế bản thân bớt trêu chọc nữ nhân lại…
Kim Nhi đọc được suy nghĩ của tên này trợn trắng mắt, thầm nghĩ với bản tính trăng hoa của công tử bỏ được sao? nàng hoàn toàn không có chút lòng tin với hắn trong chuyện tiết chế nữ nhân…
Thu hoạch được một loại Huyết Mạch xem như niềm vui ngoài ý muốn, Lạc Nam rốt cuộc mua được một kiện y phục cho Yên Nhược Tuyết, đóng lại Cửa Hàng…
“Đến, phu quân mặc y phục cho nàng!” Lạc Nam vỗ vỗ mông thịt Yên Nhược Tuyết, lấy ra một kiện vái dài cao quý với màu trắng là chủ đạo, bên trên lại khéo léo thuê lấy họa tiết tranh sơn thủy, rất thích hợp Yên Nhược Tuyết thời điểm này.
Đây là một kiện Y Phục đạt đến Linh Cấp Hạ Phẩm có tên Sơn Thủy Y, nói là y phục…thực chất nó còn là một kiện Pháp Bảo phòng ngự, có thể đón nhận công kích của Hợp Thể Sơ Kỳ tu sĩ trở xuống…
“Nàng nhỏ máu nhận chủ trước đi!” Lạc Nam đề nghị…
Yên Nhược Tuyết gật đầu cười ngọt ngào, thân thể mê người thản nhiên đứng dậy, từng tấc da thịt đúng là tuyệt tác của tạo hóa, Lạc Nam phải khó khăn lắm mới trụ vững trong quá trình mặc y phục cho nàng…
“Nhịn khó chịu không? lần sau thiếp bù cho!” Yên Nhược Tuyết nép người vào lòng hắn xấu xa cười trêu chọc, bàn tay mềm mại tinh xảo mò xuống dưới thân nam nhân, bắt lấy thứ cứng rắn dữ tợn kia nhẹ nhàng xoa nắn…
“Hít…Đừng làm rộn, chúng ta ra ngoài!” Lạc Nam hít sâu một hơi, hung hăng véo lấy mông nàng cười mắng.
Hai người tay trong tay bước ra ngoài…
Đã thấy chúng nữ đang lo lắng chờ đợi…
“Luyện Hư Viên Mãn? Làm sao có thể?”