Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“AAAAAAA”

Hoàng Kim Xẻng bất chợt ôm đầu hét thảm, lăn qua lộn lại, ánh mắt đỏ ngầu, gương mặt gian xảo vặn vẹo vì đau đớn, muốn chống cự lại với cơn đau nhứt trong linh hồn…

“Về!” Lạc Nam kéo mạnh cần câu trong tay, Linh Hồn của Hoàng Kim Xẻng như muốn bị tách lìa khỏi cơ thể.

“Không không…!” Hoàng Kim Xẻng sợ muốn đái ra quần, thả lỏng toàn thân để linh hồn không bị tách ra ngoài, như một con cá treo lủng lẳng trên không trung.

Lạc Nam một lần nữa kéo mạnh, đem toàn thân Hoàng Kim Xẻng lôi trở về, ánh mắt tà dị nhìn lấy hắn.

Tên lùn này cũng thật khôn ngoan, nếu hắn không để mặc cơ thể thả lỏng thì Linh Hồn đã bị Câu Hồn tách ra bên ngoài rồi, thời điểm đó chỉ có thể trở thành nô lệ của Lạc Nam, bằng không đừng mong hồn về thể xác.

“Đây rốt cuộc là thủ đoạn gì?”

Nhân Kê cùng Đan Mộng Cơ chứng kiến toàn cảnh kinh ngạc đến ngây người, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn, hiển nhiên lần đầu tiên chứng kiến Lạc Nam sử dụng thủ đoạn khủng bố như vậy.

Hồn Lực tụ thành cần câu, móc và dây câu vươn xa trăm dặm kéo kẻ địch trở về như câu cá, đơn giản là nghe cũng chưa từng nghe qua, có loại thủ đoạn quỷ thần khó lường như vậy, kẻ nào có thể thoát khỏi Lạc Nam truy sát?

Trong lúc nhất thời, Nhân Kê đối với chủ nhân của mình càng thêm kính sợ, mà Đan Mộng Cơ cũng đang cố gắng lấy lại bình tĩnh.

“Tiểu tử thúi, trò vừa rồi chơi thật hay!” Võ Tam Nương hai mắt tỏa sáng, nàng cảm thấy tư thái câu cá của Lạc Nam quá mức xuất sắc rồi, nàng cũng ước có một chiêu như hắn.

Nhìn thấy biểu tình kinh ngạc của mấy người, ngay cả sư phụ nữ cường nhân cũng vậy, Lạc Nam có chút đắc ý nhếch miệng, trong lòng thoải mái vô cùng.

Câu Hồn – tên như ý nghĩa, dùng Hồn Lực tinh thuần mà cường đại để câu lấy linh hồn người khác như câu cá, thủ đoạn y hệt tử thần.

Câu Hồn chính là đệ Tam Hồn Kỹ trong Đế Hồn Thập Nhị Kỹ thuộc Đế Hồn Kinh, khi mới tu luyện nó Lạc Nam cũng bị kinh hãi một phen trước công dụng như vậy.

Bất quá Câu Hồn chưa phải là vô đối, nó không thể câu được Linh Hồn của người sở hữu tu vi vượt hơn bản thân quá xa.

Mà lúc này, Lạc Nam vươn tay chọp lấy chiếc xẻng vàng của gã lùn tịt tên Hoàng Kim Xẻng đang ngất ngư nằm trên đất, hứng thú hỏi thăm:

“Kim Nhi, đồ vật này không tệ nha, vậy mà có thể đào hầm trong không gian?”

“Thứ này là Chân Cấp Pháp Bảo, được làm từ nguyên liệu Thời Không Khoáng Sắt, có tác động đến không gian, lực công kích không quá lớn nhưng lại thích hợp với đám đầu trộm đuôi cướp!” Kim Nhi lười biếng nói, nàng đối với thứ đồ chơi này không cảm thấy hiếm lạ.

Lạc Nam gật đầu, cầm xẻng hướng về không gian xúc xúc vài cái.

Quả nhiên nhìn thấy không gian rất nhanh đã bị đào ra một cái lổ đen kịch, đơn giản vô cùng.

“A, mau trả xẻng cho ta!” Hoàng Kim Xẻng mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy công cụ hành nghề của mình nằm trong tay người khác, nhất thời kêu lên oa oa.

“Hừ!” Lạc Nam cười lạnh, lại là một cái Xiềng Xích Linh Hồn lao ra ngoài, đối với kẻ muốn gây bất lợi đến tính mạng của mình, chẳng có gì để nói.

Xiềng Xích Linh Hồn lôi lấy Linh Hồn của Hoàng Kim Xẻng, khiến sắc mặt hắn trở nên tái mét, kinh động như gặp quỷ.

Hắn thân là một tên Thất Chuyển Sơ Kỳ Thể Tu, từ nhỏ đến lớn sống ở Man Hoang, làm sao chứng kiến qua thủ đoạn quỷ dị của Hồn Tu chứ?

“Giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên, tha cho ngươi khỏi chết!” Lạc Nam lại siết chặt lực lượng thêm một bậc khiến Hoàng Kim Xẻng đau đến chết đi sống lại.

“Chủ nhân, chủ nhân!” Hoàng Kim Xẻng tài nhỏ gan cũng bé, nhận ra mình đã không có chút lực lượng phản kháng nào vội vàng quỳ xuống xin tha.

Người này quỷ dị như vậy, chưa kể còn một người vừa rồi đấm nát quân đoàn Cương Thi khủng bố, ta rốt cuộc chọc vào đám quái vật gì?

Lạc Nam hài lòng thu lấy linh hồn Hoàng Kim Xẻng, chính thức nắm giữ mạng của hắn, lúc này mới gật đầu hỏi:

“Nói đi! Ngươi là ai? Hàng nghề bao lâu rồi?”

Hoàng Kim Xẻng nghe vậy nhất thời tự tin ưởn ngực, gương mặt tràn đầy hùng dũng nói:

“Đệ nhất mộ tặc – Trộm Mộ Long Trảo Thủ – Hoàng Kim Xẻng là ta!”

BỐP…

Lạc Nam tán một phát ngay đầu khiến hắn nổ đom đóm mắt, hừ một tiếng: “Nói đúng trọng tâm! ngươi có giá trị gì để ta tha ngươi khỏi chết?”

Hoàng Kim Xẻng nghe vậy rùng mình, vội vàng cẩn thận từng ly từng tí nói:

“Tiểu nhân tên thật là Tiểu Đậu Bỉ, Hoàng Kim Xẻng chỉ là danh xưng ta tự đặt, gia tộc hành nghề trộm mộ vô số năm, tiểu nhân đối với địa thế và các mộ địa quý giá bậc nhất trong Man Hùng Mộ Địa đều nắm bắt rõ ràng, có thể giúp chủ nhân thu hoạch phong phú!”

Lạc Nam nhàn nhạt cười: “Nếu tinh thông các mộ địa quý giá sao ngươi không đi trộm? lại chờ đến lượt ta?”

“Mộ địa càng quý trọng thì càng nguy hiểm, tiểu nhân chỉ có một mình thật sự không đủ sức! vừa rồi chỉ mới thăm dò mộ của một tên Bát Chuyển Hậu Kỳ tướng quân đã bị một đội quân cương thi hùng mạnh truy sát rồi.” Hoàng Kim Xẻng thút thít nói.

Lạc Nam nghe tên này nói có lý, đem cây xẻng vàng trả lại cho hắn, hạ lệnh nói:

“Mang ta đi vào nơi tận cùng của Man Hùng Mộ Địa này đi!”

Nơi đó là chỗ an nghĩ của chư cường giả Man Hoang Thánh Địa, cũng là mục tiêu quan trọng nhất lúc này.

Mà khi nghe yêu cầu của Lạc Nam, Hoàng Kim Xẻng nhất thời rùng mình, run giọng hỏi:

“Chủ nhân cũng muốn tranh đoạt truyền thừa sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK