Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 255: Quà của Lạc Nam

Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ vừa bước đến, không ít người đều tỏa ra ánh mắt quái dị…

Bởi tên này là đại gia cả Hải Châu không người không biết, lúc này lại chọn thời điểm sau cùng để dâng quà, hơn nữa còn là khi Bách Hiểu Sinh còn chưa trở về vị trí…

Trong lúc nhất thời, đám người hứng thú mà quan sát…

Thiên Diệp Dao lẩm nhẩm nhỏ trong miệng: “Nếu lần này Lạc Lạc có thể làm tên tiểu nhân kia bẻ mặt, phá hỏng mưu đồ của hắn, Dao Dao sẽ phục ngươi a…”

Á Nhi nhí nhảy chạy đến kéo tay Lạc Nam cười hì hì:

“Mau mau, quà của Lạc Nam ca ca chính là thứ Á Nhi mong chờ nhất đấy…”

“Cũng không phải tặng cho nha đầu muội…” Lạc Nam dở khóc dở cười sẳng giọng…

“Của mẫu thân chính là của Á Nhi…” Á Nhi nghịch ngợm lè lưỡi…

Tinh Linh Nữ Vương nhìn một màn này, ánh mắt ôn nhu như nước…dù là tại Tinh Linh Nữ Quốc, cũng hiếm khi Á Nhi thân thiết với một người như vậy…

Bách Hiểu Sinh sắc mặt trầm xuống, mở miệng thong thả nói:

“Nữ Vương vẫn còn chưa nhận quà của tại hạ, hai vị lại kéo đến phải chăng hơi thất lễ?”

Lạc Nam mỉm cười chắp tay, không kiêu không nịnh mở miệng: “Tặng quà sinh nhật càng đông càng vui mà, Bách công tử quá mức gò bó cứng ngắc rồi, hôm nay cũng chẳng phải lễ nghi trọng đại gì…”

Đám người âm thầm gật đầu, bởi thân phận của Tinh Linh Nữ Vương quá mức cao quý, không ai dám xem nhẹ nên bầu không khí từ đầu đến cuối luôn diễn ra một cách trang nghiêm…

Thật ra Sinh Nhật luôn là dịp để mọi người vui vẻ thoải mái mới đúng…

Trong mắt Tinh Linh Nữ Vương xuất hiện một tia dị sắc, có thể bỏ qua thân phận của nàng mà thoải mái tự tại, thanh niên này đã hơn người khác một bậc rồi…

Vốn tính cách của nàng không thích quá mức phô trương, thậm chí Sinh Nhật chỉ cần tổ chức cùng Á Nhi và Tinh Linh Đảo người một nhà đã là mãn nguyện…

Chẳng qua vì lợi ích ngoại giao, không thể không mời các vị khách quan trọng…

“Hừ”

Bách Hiểu Sinh trong lòng hừ một tiếng, ngoài mặt ra vẻ bừng tỉnh ôn hòa nói:

“Quả thật đứng trước nữ nhân phong hoa tuyệt đại như Nữ Vương khiến Hiểu Sinh có phần nghiêm túc, bất quá đây hoàn toàn là xuất phát từ lòng tôn trọng đối với nàng và cả Tinh Linh Đảo, mong Lạc Nam công tử lượng thứ…”

Ánh mắt Lạc Nam hơi híp, tên Bách Hiểu Sinh này miệng lưỡi trơn tru, nói một hồi giường như người hẹp hòi và không tôn trọng Nữ Vương là Lạc Nam hắn vậy…

“Không có gì, đại nhân không chấp tiểu nhân mà…” Diễm Nguyệt Kỳ khoác cánh tay Lạc Nam, ra vẻ ung dung độ lượng nói…

“Phốc, hì hì…” Á Nhi cùng Thiên Diệp Dao phì cười, hiếm thấy Song Nguyệt Tiên Tử có một mặt như vậy…

Ngay cả Tinh Linh Nữ Vương cũng âm thầm kỳ quái, tính cách của Diễm Nguyệt Kỳ nàng hiểu rất rõ…trước đây chỉ cần một lời không hợp là động thủ, hiện tại biết hơn thua miệng lưỡi rồi?

Hơn nữa trong lời nói còn mang theo ý đá xéo năm xưa Bách Hiểu Sinh cho người đánh lén nàng, đó là hành động của một tiểu nhân…

“Mời hai vị dâng quà, Hiểu Sinh cũng rất tò mò muốn biết…” Bách Hiểu Sinh vẫn thản nhiên như không, đánh trống sang chuyện khác…

Giường như kẻ bị ám chỉ là tiểu nhân không phải hắn vậy, phần bình tĩnh này khiến không ít người âm thầm đề phòng…những kẻ cảm xúc không hiện như vậy mới là nguy hiểm nhất…

Bất quá Bách Hiểu Sinh thật sự thành công đánh trống lãng, bởi vì lực chú ý của đám đông lại chuyển về phần quà mà Lạc Nam sẽ mang ra tặng…

Lạc Nam kéo lấy Diễm Nguyệt Kỳ đến trước mặt Tinh Linh Nữ Vương, một mùi hương diệu dàng nhưng thơm ngát truyền vào trong mũi…

“Ta và vị hôn thê có chút tấm lòng gửi tặng Nữ Vương và Tinh Linh Đảo, hy vọng đừng chê cười…” Lạc Nam chân thành nói…

Đám người nghe hắn giới thiệu Diễm Nguyệt Kỳ là hôn thê, cả đám muốn lòi mắt ra ngoài…

Một Hóa Thần Hậu Kỳ có vị hôn thê top 10 Hoàng Kim Bảng, quá mức hoang đường…

Bất quá rất nhanh cả đám im lặng, vì Lạc Nam làm ra động tác hai bàn tay ngửa lên kề sát lại…

Trong ánh mắt tò mò của Tinh Linh Nữ Vương, một vật thể màu xanh biếc tinh khiết lơ lửng trên đôi tay Lạc Nam…

VÙ VÙ VÙ…

Thứ này vừa xuất hiện, dị biến nảy sinh, vô số Tinh Linh tộc ngẩng cao đầu, gương mặt hiện hữu vẻ kinh hãi…

Bởi vì lúc này đây, quang cảnh Tinh Linh Đảo chuyển biến dữ dội…

Linh khí ùa về như thác lũ, không những Mộc và Phong, thậm chí các loại linh khí thuộc tính khác cũng vù vù mà về…

Từng nhánh cổ thụ rung rẩy kịch liệt…

Linh dược vui mừng nhảy nhót, chim chóc cùng ngâm, bách thú hưng phấn gào rống…

Cảnh tượng hùng vĩ của thiên nhiên như sinh ra linh tính, thần kỳ vô cùng…

“Rốt cuộc là thứ gì?”

Đám người nhao nhao hoảng sợ, khiếp đảm nhìn về thứ đồ nằm trên tay Lạc Nam…

Ngay cả Tinh Linh Nữ Vương cũng là hô hấp dồn dập, nhịp tim đập lên thình thịch, lần đầu tiên sinh ra khát vọng với một đồ vật…

Bách Hiểu Sinh sắc mặt lúc trắng lúc xanh, Linh Khí vẫn đang không ngừng cuồn cuộn mà về, thân hình hắn rung rẩy, một tia bất an dâng lên trong lòng…

“Trái tim đó rốt cuộc là sao?” Khảo gia lão già trầm thấp nói, hắn có thể cảm nhận được thiên nhiên tại Tinh Linh Đảo đang rất hưng phấn…

Thiên Diệp Dao và tứ nữ Đa Bảo Các đã sớm đứng lên, trên mặt là nồng đậm vẻ nghi hoặc…

Cơ Kha, Đa Vô Hành các loại cường giả cũng mờ mịt vô cùng…

Không sai…ngay cả họ cũng không biết lai lịch vật này, càng đừng nói chi đám người Hải Cung hay Thủy Thiên Tông các loại…

Vật trong tay Lạc Nam có hình dạng một trái tim màu xanh, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt…

Trái tim màu xanh này đập thình thịch như vật sống, mỗi cú đập của nó đều khiến thiên nhiên trên Tinh Linh Tộc sinh ra cộng hưởng, thần dị vô cùng…

Diễm Nguyệt Kỳ trong mắt xuất hiện một tia kiêu ngạo, mặc dù nàng chưa biết trái tim này có công dụng gì, nhưng chỉ riêng khí thế nó mang lại đã đủ chứng minh bất phàm…

“Lạc Nam ca ca, đây là thứ gì nha?” Á Nhi nuốt nước bọt, khát vọng muốn đem trái tim này ôm vào trong lòng ngực…

Á Liên Nga và những Tinh Linh có mặt cũng đồng cảm gật đầu, linh cảm cho các nàng biết vật này đối với Tinh Linh Tộc sẽ rất nghịch thiên, nhưng không biết cụ thể là như thế nào…

Tinh Linh Nữ Vương hít sâu một hơi, cắn cắn môi, nàng cảm thấy nhịp tim mình và trái tim màu xanh kia như được cộng minh, hết sức kỳ quái…

Trong sự mong chờ của đám đông, Lạc Nam nâng lên trái tim xanh, mỉm cười giải thích nói:

“Thiên Nhiên Chi Tâm, trái tim có thể trở thành linh trí của một lãnh thổ thiên nhiên bất kỳ, điều động được bất kỳ thứ gì trong thiên nhiên theo ý của muốn chủ, kể cả tốc độ thu nạp Linh Khí, bất kể là thuộc tính gì…”

“Hít…” Đám người hít một hơi khí lạnh, vật nghịch thiên như vậy còn có thiên lý không?

Lạc Nam nhún vai nói tiếp: “Thiên Nhi Chi Tâm thật sự tại hạ còn chưa đủ tư cách sở hữu, vật trong tay chỉ là một Ngụy Thiên Nhiên Chi Tâm, công dụng so với Thiên Nhiên Chi Tâm thật sự kém hơn rất nhiều…”

Đám người thở phào một hơi, cảm thấy nhẹ nhõm, ngay cả Bách Hiểu Sinh cũng âm thầm siết chặt nắm tay, lại nghe Lạc Nam nói tiếp:

“Ngụy Thiên Nhiên Chi Tâm, chỉ cần đem nó hòa hợp vào một vùng Thiên Nhiên bất kỳ, diện tích khống chế là 900 dặm, ngoài việc điều khiển thiên nhiên, tốc độ điều động Linh Khí gấp 3 lần so với bình thường, không cần dùng Linh Thạch làm nguyên liệu…”

“Hoang đường, ăn nói hàm hồ…” Hải Ứng Thiên quát lạnh, gương mặt đỏ như gất…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK