Chương 195: Vật phẩm cuối cùng
Qua lần Lễ Hội lần này, danh vọng của Đa Bảo Các nhất định sẽ lại tăng lên một bậc…
Nhưng đó không phải là điều người tại quảng trường này chú ý, thứ khiến bọn hắn quan tâm và tò mò nhất bây giờ, không thể nghi ngờ là thân phận của đại phú hào Lạc Nam…
Bởi lẽ trong vài ngày vừa qua, tên này lại tiếp tục đổi được hai thứ mới…
Một khối nguyên liệu Luyện Khí Linh Cấp có tên Thạch Thiên Lôi…Lạc Nam muốn dùng nó để chữa trị Lôi Đình Quyền Trượng…
Vật thứ hai hắn đổi được chính là một Thiên Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ – Hàn Mai Loạn Vũ…
Đối tượng được tặng vũ kỹ này không thể nghi ngờ là Cơ Nhã…
Mặc dù Cơ Nhã tu luyện tầng thứ nhất của Băng Thủy Lăng Ba Công, từ trong đó lĩnh ngộ được các loại vũ kỹ siêu phàm, nhưng Lạc Nam sau khi cùng nàng chiến đấu và quan sát trận chiến của nàng cùng Thủy Lưu đã nhận ra một điều hạn chế…
Đó chính là thiếu hụt vũ kỹ có phạm vi công kích quần thể…
Các loại vũ kỹ của Cơ Nhã phần lớn là công kích đơn mục tiêu, bất kể là Lăng Ba Song Chưởng, Lăng Ba Tù Thiên Thủ hay Băng Thủy Kết Giới đều như vậy…trường hợp nếu Cơ Nhã bị vây công rất khó đó phó…vì thế sau khi gặp Hàn Mai Loạn Vũ, Lạc Nam không chút do dự mang về cho nàng…
Đối với được hắn quan tâm, Cơ Nhã đương nhiên cảm động, nhưng cũng bắt đầu xuất hiện một tia lo lắng khi lễ hội gần kết thúc, nàng nắm tay hắn mím môi hỏi:
“Lần này nhất định chúng ta trở thành con mồi trong mắt vô số người, chàng có dự tính gì không?”
Mặc dù bọn hắn đang che giấu thân phận, nhưng người khác muốn chặn giết ngươi cũng chẳng cần quan tâm ngươi là ai, huống hồ nơi này quá nhiều người nhắm vào, chỉ sợ có kẻ có thủ đoạn đặc biệt nào đó tìm ra manh mối…
Thiên hạ kỳ nhân dị sĩ nhiều vô kể, không thể xem thường được…
Thủy Nương Khanh cũng nghiêm túc gật đầu, nàng là người của Hải Hồng Phái, nếu bị truy ra lai lịch sẽ liên lụy đến toàn bộ một Phái…
Việc tìm lại được Thủy Hải Chân Quyết đã khiến không ít thế lực đang nhìn chằm chằm Hải Hồng Phái, nếu lộ ra nàng đi cùng Đại Phú Hào như Lạc Nam, hậu quả khôn lường…trước một bầy sói đói rình mồi, Hải Hồng Phái chỉ sợ không thể đứng vững…
Tiêu Thanh Tuyền không có quá nhiều lo lắng như vậy, bản thân nàng đã là người mất đi tất cả, chỉ cần có Lạc Nam và sư phụ bên cạnh, dù sống dù chết cũng được…đương nhiên nếu có thể sống để diệt đi Huyết Linh Tông, nàng sẽ không chọn cái chết…
Lạc Nam trầm ngâm, đối với chuyện này hắn cũng có một vài đối sách, dùng ánh mắt trấn an các nàng, mở miệng hỏi:
“Nhã Nhi, nàng đối với Thành Bích có vẻ quen thuộc, có thể lập tức liên lạc các nàng ấy gặp ta khi Lễ Hội kết thúc không?”
“Chàng muốn gặp Thành Bích và Bảo Kiều?” Thủy Nương Khanh hai mắt tỏa sáng, cầm lái Hải Hồng Phái thời gian dài khiến nàng đoán được một phần suy nghĩ của hắn…
“Đúng, các nàng có thể liên hệ không?” Lạc Nam xác nhận…
Cỡ Nhã gật đầu, thở ra một hơi nói: “Thật ra quan hệ giữa thiếp và Thành Bích cũng không quá thân mật, chỉ ở mức nhận biết nhau mà thôi…bởi vì trước đây Thiên Diệp Dao từng có ý thu tỷ muội thiếp về dưới trướng…bất quá khi đó nghĩa phụ còn sống, nên đã từ chối…bất quá muốn gặp riêng các nàng ấy không thành vấn đề…”
“Thiên Diệp Dao muốn thu nàng và Băng Nhi làm thị nữ?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên, vị Thánh Nữ Đa Bảo Các này quả nhiên không phải người thường a…khí phách thật lớn…
“Thật ra thiếp cũng được mời…” Thủy Nương Khanh lắc đầu cười khổ, nàng từng nhận được đề nghị trở thành thị nữ bên cạnh Thiên Diệp Dao, nhưng vì không an tâm đệ đệ và mẫu thân nên khước từ…
“Ta thật tò mò về Thiên Diệp Dao đấy…” Lạc Nam nhếch miệng, muốn thu hết nữ nhân trên Hoàng Kim Bảng về làm thị nữ sao? Chỉ sợ ngay cả Mộng Ảnh hay Tô Nhan cũng từng được “mời” như vậy a…
Không biết Thiên Diệp Dao này có can đảm mời Nguyệt Kỳ của ta làm thị nữ hay không đây…
“Được rồi, chàng cần gặp riêng Thành Bích và Bảo Kiều là muốn?” Cơ Nhã mắt đẹp lấp lánh, nàng cũng mơ hồ đoán ra ý định của hắn…
“Chính là như vậy…” Lạc Nam cười nhạt…
“Thần thần bí bí nói cái gì nha, kẻ nào dám cướp mẫu thân Á Nhi đánh bay hắn…” Tiểu nha đầu thấy Lạc Nam và tam nữ không để ý đến nàng, nũng nịu hừ một tiếng…
…
Thời gian lại dần trôi qua, hai ngày tiếp theo Lạc Nam chẳng đổi thêm thứ gì…mà số lượng người còn lại chưa lên sân khấu chỉ còn vài chục người…
Ngay cả ba người của Đảo Bóng Đêm cũng tiến lên trao đổi, khiến người khác hết chỗ nói chính là mấy tên này đưa ra vật phẩm gọi là Sát Lệnh…Một lệnh bài mà người sở hữu có thể yêu cầu sát thủ Đảo Bóng Đêm ám sát cường giả cấp Luyện Hư Viên Mãn trở xuống…
Sát Lệnh lập tức được trao đổi với Thiên Cấp Vũ Kỹ, có thể thấy người muốn đoạt mạng kẻ thù có không ít…
Lạc Nam vốn có ý lấy Sát Lệnh, bất quá nghĩ đến Thất Sát Giáo khiến hắn dẹp ý định qua một bên, có thuê sát thủ thì hắn cũng thuê người của Thất Sát Giáo…đám Đảo Bóng Đêm này nhìn qua không đáng tin cho lắm…
…
Rốt cuộc, cảm thấy thời điểm thích hợp, chỉ còn khoảng mười người, Lạc Nam xoay người đứng dậy…hắn không muốn trở thành người cuối cùng…
Xoạt…
Vô số ánh mắt tập trung lên người hắn…
Lạc Nam thong thả đặt chân, gật đầu chào hỏi với Thành Bích, Bảo Kiều một cái, lúc này đảo mắt nhìn quanh toàn trường…
Thình thịch…
Vô số người trái tim đập nhanh, không biết tên này muốn trao đổi thứ gì…
Ái Tâm, Lam Cực, Đảo Bóng Đêm, Hải Cung, Thủy Thiên Tông, Thiên Cơ Điện… các loại thế lực đều tập trung chú ý…
Ngay cả cường giả của Đa Bảo Các trong bóng tối cũng âm thầm quan sát…
Cạch…
Cạch…
Cạch…
Ba âm thanh vang lên, toàn bộ quảng trường muốn lòi ra tròng mắt…
Bởi vì ba kiện vật phẩm vừa lấy ra, ngay cả Thành Bích và Bảo Kiều cũng liên tục lùi bước…khí thế áp bách quá mức kinh khủng…
“Vô Tức Bào – Linh Cấp Hạ Phẩm Y Phục, che giấu khí tức và diện mạo người mặc, dưới Hợp Thể không phát hiện…” Lạc Nam chỉ vào áo choàng đen nằm trên đất, nhàn nhạt nói…
Hít…
Đám người hít sâu một hơi, tham lam thèm thuồng nhìn chằm chằm…
“Phần Thiên Chùy – Linh Cấp Hạ Phẩm Vũ Khí, thích hợp Hỏa thuộc tính tu sĩ, một chùy vừa ra, thiên cũng bị đốt…” Chỉ vào một hỏa hệ chiến chùy hừng hực liệt diễm, tiếp tục nói…
Ba tên Đảo Bóng Đêm vô thức nhỏm người dậy, linh lực chuyển động…
“Hừ…” Một âm thanh hừ lạnh vang lên, chấn nhứt màn nhỉ tất cả mọi người…
Ba tên Đảo Bóng Đêm giật mình, nghiêm nghị ngồi xuống…hiển nhiên vừa rồi là cường giả của Đa Bảo Các lên tiếng cảnh cáo…
Lạc Nam không bận tâm, tiếp tục chỉ vào vật cuối cùng có hình con thuyền, từ tốn nói:
“Thủy Phong Chu – Linh Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo, rộng lớn hàng trượng, có khả năng phi hành và đi trong nước…tốc độ không kém Luyện Hư Kỳ phi hành, có trận pháp phòng ngự mạnh mẽ, đương nhiên không thể xé rách hư không…”
Vô số ánh mắt gắt gao trừng lớn, nhất là người có Thế Lực đông đúc, nếu sở hữu Thủy Phong Chu không thể nghi ngờ như hổ thêm cánh a…
“Vị đạo hữu này, một lần đổi ba vật phẩm có vẻ như trái với quy định của Đa Bảo Các a” Một tên đeo mặt nạ hoa lệ đứng lên nói, chính là Lam Cực…
Hắn đã sớm ghen ghét phát điên rồi, mặc dù trong lễ hội này cũng đạt được một Thiên Cấp Vũ Khí, nhưng so với tài sản của Lạc Nam, chỉ cảm thấy mình như ăn mày vậy…