“Lập tức mua!” Lạc Nam ánh mắt tỏa sáng, không có bất kỳ chần chờ nào, cùng mấy nữ đếm Linh Thạch tính tiền…
Của cải hắn cướp được gần đây rất nhiều, Lạc Nam đã đem hầu hết vật không dùng như các Pháp Bảo cướp được từ bảo khố của Thanh Vân Tông tặng hết cho Liễu gia, bao gồm cả Thanh Vân Kiếm và Băng Cực Phủ… chỉ giữ lại lượng lớn Cực Phẩm Linh Thạch phòng thân…
Dù sao thì Liễu gia là nhà ngoại hắn…
“Của các vị đây!” Tiền trao cháo múc, Liên chấp sự lập tức mở ra hòm thủy tinh, lấy ra tấm thảm giao cho Lạc Nam…
Hành động gọn gàng dứt khoát khiến hảo cảm của đám người Lạc Nam với Đa Bảo Các tăng lên, Lạc Nam vội vàng hỏi thăm:
“Liên chấp sự! Sử dụng như thế nào?!”
“Trải nó ra đất như trải thảm!” Liên chấp sự nhanh chóng đáp trả…
Lạc Nam làm theo, đem trải xuống mặt đất…
Lúc này đám người mới nhìn thấy, bên trên bề mặt tấm thảm có vẻ các hình ảnh và văn tự kỳ lạ thần bí khó hiểu, hợp thành một trận pháp hình lục giác…
“Đem vật phẩm có chứa khí tức nồng đậm của người muốn tìm đặt vào trung tâm!” Liên chấp sự nói tiếp…
“Vật của Cơ Nhã sao?” Lạc Nam và chúng nữ nhíu mày…
“Để thiếp!” Bạch Tố Mai lên tiếng nói, đem một quyển sách cổ xưa ra ngoài…
Chính là Đồng Tâm Kiếm Pháp…
“Nó theo Cơ Nhã tỷ tỷ rất nhiều năm, chứa khí tức của nàng ấy vượt xa thiếp!” Bạch Tố Mai lên tiếng giải thích…
“Được rồi! Ta sẽ tìm ra Cơ Nhã, các nàng chuẩn bị tiến về Thánh Linh Học Phủ, ta nhất định sẽ trở về kịp thời!” Lạc Nam trầm giọng phân phó…
“Không được! Thiếp muốn cùng chàng!” Lý Trúc Loan và Bạch Tố Mai hét ầm lên kháng nghị…
Liễu Thi Cầm và Mộc Tử Âm hiểu chuyện hơn, kéo tay hai nàng khuyên nhủ:
“Có thể khiến Cơ Nhã gặp nguy hiểm, điều đó chứng tỏ kẻ thù rất cường đại, chúng ta đi theo chỉ liên lụy đến hắn! Chi bằng chuẩn bị cho tốt chờ chàng trở về!”
“Nhưng mà…chúng ta có thể trốn trong Linh Giới Châu a!” Lý Trúc Loan cắn cắn môi…
“Vấn đề nằm ở đó! Đừng quên chúng ta còn lệnh bài truyền tống trong các Cung Điện, muốn đến bên cạnh chàng khi nào chẳng được?!” Mộc Tử Âm nhẹ nhàng cười nói…
Tố Mai và Trúc Loan bừng tĩnh, lúc này mới ngoan ngoãn dẹp bỏ lo lắng trong lòng…
Lạc Nam cảm kích nhìn Mộc Tử Âm, đúng là thê tử hiểu chuyện…
“Ngươi đem theo Tiểu Sư, tốc độ của nó rất có thể sẽ cần sử dụng!” Liễu Thi Cầm đem Tiểu Sư đã biến nhỏ xíu đặt trên vai hắn…
Lạc Nam gật đầu, không chần chờ nữa, hắn đem Đồng Tâm Kiếm Pháp đặt lên trung tâm trận pháp…
“Truyền Linh Lực vào!” Liên chấp sự lên tiếng nhắc nhở…
Lạc Nam nhanh chóng làm theo, vô số Linh Lực truyền vào tấm thảm…
Theo sau đó, các đường nét thần bí của trận pháp đột ngột sáng lên…
Một loại lực lượng bí ẩn quét qua Đồng Tâm Kiếm Pháp, theo sau đó như xác định được cổ khí tức nồng đậm nhất…
Bên trên Tấm Thảm, một vòng xoáy không gian đột ngột xuất hiện…
Mà tấm thảm cũng lấy tốc độ chậm rãi tan biến…
“Nhanh tiến vào!” Liên chấp sự hét lớn nhắc nhở…
Nhìn từng gương mặt xinh đẹp nồng đậm sầu lo của mấy nữ nhân, Lạc Nam mang theo Tiểu Sư cắn răng hướng vòng xoáy hư không bước vào…
“Chờ ta trở về!” Âm thanh ân cần truyền vào tai chúng nữ…
“Phi, ai thèm chờ ngươi!” Liên chấp sự gương mặt ửng đỏ khẽ gắt một tiếng…
Vì tình hình nguy cấp nên nàng không kịp để ý đám người, lúc này mới kinh hãi phát hiện những nữ nhân này vậy mà đều là Nguyên Anh Kỳ trở lên…
Nhất là Liễu Thi Cầm, hai nàng từng có tiếp xúc trước đây trong vài giao dịch, đối với tình huống của đối phương biết rất rõ, vậy mà giờ đây cảnh giới đã đuổi kịp nàng, sắp đột phá Hóa Thần cảnh…
So với nàng không kém bao nhiêu, thậm chí nữ nhân thành thục có đôi mắt màu tím kia tu vi còn vượt qua nàng…
Có thể khiến những nữ nhân này sống cảnh chung chồng lại hòa thuận như vậy…
Người thanh niên khi nãy rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Cuối cùng thì thân ảnh Lạc Nam hoàn toàn biến mất, không gian khép lại, tấm thảm trên đất cũng tiêu tán không để lại vết tích gì…
Duy chỉ có Đồng Tâm Kiếm Pháp vẫn nằm im tại chỗ…
Bạch Tố Mai nhặt lên thoáng dò xét…
Bên trên công pháp này, chỉ còn lại khí tức của nàng, những tia khí tức sâu đậm trước đây của Cơ Nhã đã hoàn toàn biến mất, hiển nhiên trận pháp truyền tống kia đã thu hết rồi…
Khóe môi nhếch lên xinh đẹp, Bạch Tố Mai nhìn chúng nữ an tâm nói:
“Thành công! Chúng ta quay về chờ tin tốt của chàng!”