Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 106: Thảm Liệt

Theo ánh mắt của Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ, thân thể khổng lồ của Côn Hoàng cũng dần hiện ra sau làn khói bụi che phủ…

Hự

Chỉ là không đợi bọn họ phản ứng, con cá voi to xác kia đột nhiên phun ra vài ngụm máu khổng lồ như sông hồ vậy, sau đó cấp tốc thu nhỏ lại thân thể…khí tức trên người uể oải đến cực điểm…

Côn Hoàng trọng thương, tình huống so với Diễm Nguyệt Kỳ không khá hơn chút nào, thân thể nó lúc này đã máu thịt be bét, cái miệng lỡ loét không chịu nổi…

Bất quá không biết vì sao, Lạc Nam rõ ràng chứng kiến nét hưng phấn trên mặt Côn Hoàng…

Côn Hoàng quả thật đang mừng rỡ, hắn đã sống vài ngàn năm, vì chuyện năm xưa giao thủ thua Tà Hoàng mà canh cánh trong lòng dẫn đến vấn đề về tâm cảnh, tu vi tiến triển ngày một chậm…

Hôm nay rốt cuộc có thể đánh ngang tay với truyền nhân của Tà Hoàng, khúc mắt trong lòng được cởi bỏ, ngày sau tu luyện sẽ thuận lợi hơn nhiều…hắn sao có thể không vui vẻ?

Dùng ánh mắt chứa một tia cảm kích nhìn Diễm Nguyệt Kỳ, hắn bị thương không còn sức mở miệng nữa rồi…

Đột ngột bên cạnh Côn Hoàng nứt ra một kẻ hở hư không, bên trong bước ra một bà lão tóc trắng, khí chất cao quý vô cùng, hiển nhiên khi còn trẻ chính là một vị tuyệt thế giai nhân…

Bà lão nhìn Côn Hoàng tràn đầy tình cảm thủ thỉ:

“Tâm nguyện ngươi đã hoàn thành, cùng ta về nhà đi!”

Côn Hoàng cũng ôn nhu nhìn bà gật đầu, đây chính là thê tử của hắn, cũng là một thành viên của Côn tộc…

“Như lời Côn Hoàng đã nói! Ngũ Giai Viên Mãn Yêu Thú trở lên nếu dám ra tay với hai người họ, sẽ là địch nhân Côn tộc ta!”

Bà lão hướng về hư không quát lạnh một tiếng, âm thanh lan tỏa khắp bốn phương, lúc này hướng Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ gật gật đầu, lôi kéo thân thể trọng thương của Côn Hoàng tiến vào hư không, thoáng chốc đã biến mất…

Trong lòng Lạc Nam xuất hiện một tia hảo cảm với Côn tộc này, nói lời giữ lời, quả nhiên có phong phạm của đại tộc…

Hắn nhìn Diễm Nguyệt Kỳ đang uể oải trong ngực, hiện tại nàng bị thương ngay cả nhấc tay cũng không làm nổi, đừng nói đến việc xé rách hư không rời đi…

Tốc…

Giải trừ trạng thái Thiên Hạ Vô Song, tốc biến thi triển, ngay sau đó Lạc Nam hai chân điên cuồng đạp lấy Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, muốn dùng tốc độ nhanh nhất rời xa nơi này…

“Phu nhân, ta tìm nơi yên tĩnh cho ngươi khôi phục!” Lạc Nam nhìn Diễm Nguyệt Kỳ vừa truyền âm vừa nhanh nhẹn rời đi…

Bất quá sự thật vĩnh viễn không như ý muốn, trước mặt Lạc Nam đột ngột xuất hiện một đám Hỏa Hầu thân mặt giáp đỏ, tay cầm Hỏa Phủ, đằng đằng sát khí chặn bước chân hắn…

“Muốn chạy? Đạp qua xác Hỏa Hầu Quân chúng ta rồi nói!” Một tên Hỏa Hầu thân hình lực lưỡng kiêu ngạo nói, hắn tên là Hầu Lĩnh, có tu vi Ngũ giai Sơ Kỳ, chính là tổng chỉ huy của Hỏa Hầu Quân…

Hỏa Hầu Quân là một đội quân chuyên chiến của Hỏa Hầu Tộc, gồm 1000 tên Hỏa Hầu có tu vi giao động từ Tứ giai Sơ kỳ đến Ngũ Giai Sơ Kỳ…là lực lượng tinh nhuệ anh dũng thiện chiến của Hỏa Hầu Tộc…

Hai nhân loại này khiến Hỏa Hầu nhất tộc chịu vô số tổn thất, nhân cơ hội này lấy mạng bọn hắn là tốt nhất…

Trước điều kiện của Côn tộc, không ai dám cử Ngũ Giai Viên Mãn Yêu Thú chặn giết hai người này…

Tuy nhiên với số lượng lớn quân đội tinh nhuệ, đám Hỏa Hầu tự tin có thể lấy đầu Lạc Nam…

“Phiền phức!” Lạc Nam mắng một tiếng, một tay ôm thân thể Diễm Nguyệt Kỳ, quay người về phía sau muốn chạy tiếp…

“Chạy? Ngươi chạy đằng trời!”

Cộc cộc cộc…

Âm thanh liên miên bất tuyệt dữ tợn truyền đến, sau lưng Lạc Nam xuất hiện một đàn sói xám điên cuồng ngự không chạy như bay, thân thể cả đám to khỏe cứng cáp vô cùng, móng vuốt sắt nhọn, hai mắt đỏ bừng như muốn nuốt sống hắn…

“Địa Lang Chiến Sĩ nghe lệnh, tân tộc trưởng có lệnh, ai xé xác hai nhân loại này sẽ được ban thưởng một viên Lục giai yêu đan, tiến lên cho ta!”

Con sói đầu đàn to tướng nhất ngửa đầu hướng lên mặt trăng gầm rú, khí tức Ngũ giai Sơ Kỳ điên cuồng lan tỏa, con hàng này tên Lang Thống, chính là chỉ huy của Địa Lang Quân…

Địa Lang Quân, chính là lực lượng quân đội tinh nhuệ của Địa Lang tộc, không kém chút nào so với Hỏa Hầu Quân…

RÚ RÚ…

Vô số Địa Lang Chiến Sĩ nghe đến Lục giai yêu đan, cả đám như uống phải thuốc kích thích, đôi mắt đầy rẫy tham niệm nhìn chằm chằm Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ, hận không thể lập tức xé nát bọn hắn…

Đứng trước hai mặt có vô số yêu thú giáp công, Lạc Nam đôi mày nhíu lại, đặt Diễm Nguyệt Kỳ lên lưng mình, hắn cõng nàng…

“Nếu thấy không ổn cứ việc bỏ ta rời đi!” Âm thanh lành lạnh truyền vào tai hắn, Diễm Nguyệt Kỳ biết đây là tình huống cửu tử nhất sinh, bản thân nàng hiện tại dù chỉ là Kim Đan cũng đánh không lại, đừng nói gì cả đám yêu thú tinh nhuệ như thế này…

Diễm Nguyệt Kỳ nhận ra Lạc Nam cũng đã khá mệt mỏi trong các trận chiến trước, nếu có một mình thì hắn có thể thoát thân dễ dàng, nhưng mang theo một người bị thương như nàng trên lưng sẽ khá phiền toái, bó tay bó chân…

“Phu nhân rơi vào tình huống này tất cả là do tại hạ! Ta có chết cũng sẽ bảo hộ nàng!” Lạc Nam nghiêm nghị quát một tiếng, linh lực toàn thân cấp tốc đề thăng…

Diễm Nguyệt Kỳ ánh mắt lấp lóe, hai tay trắng nõn miễn cưỡng khoác lấy cổ hắn, đôi chân dài miên man bấu vào hông hắn, miễn cưỡng ổn định nằm trên lưng Lạc Nam…

Biết người này đã quyết, nàng cũng không phải loại đạo đức giả thích dong dài, thân là gia chủ Diễm gia, Diễm Nguyệt Kỳ là một nữ nhân quyết đoán có dã vọng không kém đấng mày râu, đối với đỉnh phong của con đường cường giả luôn khao khát, sao có thể cam lòng chết trong tay đám súc sinh này?

“Cứ an tâm mà chiến đi! Không cần lo lắng tình huống của ta!” Diễm Nguyệt Kỳ nhàn nhạt nói, trong tình huống như thế này, bình tĩnh là cách giải quyết tốt nhất…

Nhìn hai quân đoàn yêu thú đông như kiến đang dần áp sát, Lạc Nam lập tức dậm chân bay lên cao, muốn thoát ra từ phía không trung…

Chợt, ánh mắt Lạc Nam co rụt, Mộc Hình Quyền ngưng tụ đấm mạnh về phía trước…

Mà sau lưng hắn, Thổ Hùng cấp tốc được hình thành, cũng hướng về phía sau đấm mạnh…

Keng Keng…

Âm thanh va chạm vang lên, hai thân ảnh bị đấm bay ngược ra ngoài, điên cuồng thổ huyết trên không trung, cuối cùng tắt thở mà chết…

Đây là hai yêu thú thân thể khô gầy có tu vi Tứ giai sơ kỳ, toàn thân đen kịt có đôi cánh Dơi, chúng nó ẩn núp trong bóng tối, lúc nãy thừa cơ muốn đánh lén Lạc Nam…

“Biên bức sao? Muốn báo thù cho Bức Kiệt?” Lạc Nam nhận ra chủng tộc của đám dơi này, cười lạnh hỏi…

Đáp lại hắn là sự yên lặng…

Bất quá dựa vào Bạch Nguyệt Đoạn Hồn Nhãn, Lạc Nam có thể nhìn thấy hàng trăm con dơi đang ẩn nấp trong bóng đêm, chờ hắn để lộ sơ hở rồi tung đòn đánh lén chí mạng…

Ba bộ tộc Hỏa Hầu, Địa Lang và Biên Bức dốc phần lớn tinh nhuệ muốn dồn Lạc Nam vào chỗ chết…

Tuy nhiên vì tuân theo lời Côn Hoàng, cả đám không có tu vi quá cao, tuy nhiên số lượng thật là đông không đếm hết…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK