Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 221: Ám Dạ

Sáng hôm sau…

Trên Ải Nhân Đảo đã sớm vang lên liên miên bất tuyệt các âm thanh rèn đúc, vang vọng một vùng hải vực…

Ải Nhân Tộc lại tiếp tục một ngày miệt mài lao động hăng sai của họ…

Đối với chủng tộc này, Luyện Khí chính là lẽ sống…không thể Luyện Khí chẳng khác nào sống không bằng chết…

Lạc Nam vừa lúc đặt chân ra khỏi hang…

Ánh nắng chiếu vào mắt hiện lên từng tia từng tia óng ánh, càng làm nổi bậc đôi mắt một hắc một bạch của hắn…

Một thân ảnh tuyệt mỹ đã lẳng lặng đứng ở nơi đó…mắt nàng hướng ra biển…để lại cho hắn tấm lưng thon thả uyển chuyển, xuống dưới một chút là bờ mông tròn vểnh cao ngạo nghễ…

Mái tóc hoàng kim cao quý khá ngắn, để lộ loáng thoáng phần gáy ngọc ngà trắng nõn của nàng…

Ái Tâm là nữ nhân phương Tây, ăn mặc có phần phóng khoáng hơn nữ nhân của Lạc Nam…một thân váy trắng tinh mỹ đủ để che đi đôi đùi dụ nhân đó, để lộ đôi chân dài miên man của nàng…

“Chào buổi sáng Ái Tâm tiểu thư…” Lạc Nam ôn hòa đánh tiếng chào hỏi…

Ái Tâm giường như đã cảm nhận được bước chân của hắn từ trước, thong thả xoay người lại…

Trong lúc đó, như hướng dương nở rộ…đẹp không sao tả xiếc…

Mắt tròn óng ánh như thủy chân châu…lông mi cong cong trong nắng, mũi xinh cao thẳng cùng đôi môi được to son mộng đỏ mê người, như pha lê đỏ…

Ái Tâm gặp đôi mắt song sắc của tên này nhìn chằm chằm vào mình, nàng yêu kiều hừ một tiếng:

“Cẩn thận mắt của công tử, không sợ Nhã tỷ tỷ tức giận sao…?”

Lạc Nam cười cười, thản nhiên nói: “Nhã nhi thân thể có chút mệt mỏi, đã bế quan tu luyện…hơn nữa nàng chưa bao giờ cấm đoán ta ngắm nữ nhân khác…nhất là nữ nhân xinh đẹp…”

“Miệng lưỡi trơn tru…chúng ta có thể xuất phát!” Ái Tâm yêu kiều nguýt một tiếng, tri triển thân pháp cấp tốc chạy đi…

Ải Nhân Tộc không cho phép phi hành, nên hai người chỉ có thể chạy bộ dưới mặt đất…

Thân pháp của nàng rất bất phàm, dưới đôi chân vậy mà hình thành hai bánh xa hỏa diễm, tốc độ gia tăng đến chóng mặt, những nơi chạy qua đều để lại một làn lửa đỏ trên mặt đất…

“Diễm Luân Bộ – Thiên Cấp Thượng Phẩm Thân Pháp nổi danh của Ái gia…”

Lạc Nam không nhanh không chậm theo sau, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ chưa từng làm hắn thất vọng, y phục tung bay phất phới…

Vốn cho rằng có thể bỏ xa tên này một đoạn để trừng phạt hắn dùng ánh mắt không đứng đắn nhìn mình…Ái Tâm kinh ngạc phát hiện hắn vẫn thong thả chạy theo sau nàng cách hai mét…

Không hơn không kém…vẫn luôn di trì như vậy từ đầu đến cuối…

Điều này chứng tỏ thân pháp của người này hết sức lợi hại, có thể duy trì tốc độ theo ý muốn của hắn…

Bản tính háo thắng của Ái Tâm lập tức được kích phát, liệt hỏa bùng lên, cắm đầu chạy như bay…muốn cho hắn hít khói…

Lạc Nam lắc đầu cười cười, nữ nhân háo thắng quá không phải là chuyện tốt, cần dạy cho nàng một bài học…

Tốc…

Theo một âm thanh kỳ quái vang lên, Ái Tâm há hốc mồm phát hiện tên này vậy mà xuất hiện trước mặt mình, thậm chí còn vô sĩ lắc nhẹ cái mông như đang trêu tức…

“Tức chết ta…”

Ái Tâm dậm chân thầm mắng một tiếng, không tiếp tục thi triển thân pháp, trái lại nhàn nhã bước đi như lúc tiến vào…

“Đúng là tiểu thư đài các khó chiều…” Lạc Nam dở khóc dở cười thầm nghĩ, dừng lại bước chân đi song song với nàng…

Ái Tâm so với Hồng Liên và Điệp Tình còn kiêu kỳ hơn…

Hai người không ai nói câu nào, đến khi tiếp cận bến cảng…

“với tốc độ phi hành của ta…Từ Ải Nhân Đảo đến Ái gia mất khoảng một tuần, chúng ta có thể sử dụng Pháp Bảo để gia tăng tốc độ…chỉ cần 3 ngày là đến…” Ái Tâm dẫn Lạc Nam đến chiếc thuyền hoa lệ rực rỡ lần trước nàng bước xuống, thản nhiên nói…

Lạc Nam lúc này mới biết chiến thuyền Hoa Lệ này là Pháp Bảo riêng của Ái Tâm, tốc độ chỉ thua kém Luyện Hư Kỳ xé rách không gian mà thôi…

Trách không được lần trước đám thiếu niên nam nữ kia đi nhờ cùng nàng…

Mặc dù hắn có thể cưỡi Tiểu Sư để đi nhanh hơn, không đến một ngày sẽ đến Ái gia…nhưng Tiểu Sư là thê tử của hắn, Ái Tâm lại chưa là gì…nên không thể để nàng cùng kỵ được…

Huống hồ Tiểu Sư cũng bế quan rồi…

Lần này đột phá vượt trội khiến căn cơ có phần không ổn định, nàng muốn bế quan một thời gian ngắn để có thể củng cố tu vi cho thật vững chắc…

Lạc Nam cũng từ hệ thống mua cho Tiểu Sư vài loại Vũ Kỹ Lôi Hệ tu luyện, cộng thêm nhờ nàng mang lông vũ của thần thú Thanh Loan lần trước đổi được đặt bên cạnh quả trứng trên đỉnh Cung Đình Thụ…

Gia tăng tốc độ ấp trứng của nó…

Mà Tiêu Thanh Tuyền càng là mang theo Đan Đỉnh đến cạnh quả trứng để luyện đan, một người một trứng cùng nhau sử dụng Gia Tốc Trận…

Vì cần phải biến lớn cho cả hai sử dụng, nên mỗi ngày ngốn mất 2 vạn Cực Phẩm Linh Thạch…quả thật là tiêu tiền như nước…

Chúng nữ bế quan đã lâu, trong điều kiện tốt nhất mà Linh Giới Châu mang lại…từng luồng khí tức đang mãnh liệt đề thăng, sau khi xuất quan nhất định sẽ có tiến bộ vượt bậc…

Khiến Lạc Nam quan tâm nhất là Nhược Tuyết và Tố Mai…hai nữ lần đầu luyện hóa Huyết Mạch, không biết có suôn sẽ hay không…

Đương nhiên trong đêm qua Lạc Nam cũng mua được vài thứ hay ho cho bản thân mình, đồng thời chuẩn bị một số lễ vật đến Ái gia…

Điểm Danh Vọng tiêu tốn không hề ít…

Chỉ đáng tiếc hắn vẫn chưa mua được thứ gì làm quà sinh nhật cho Tinh Linh Nữ Vương…cũng không tìm được Huyết Mạch nào thích hợp với chúng nữ…

Cùng Ái Tâm bước lên chiến thuyền, theo như nàng giới thiệu…thuyền này chính là Ải Nhân tộc trưởng đích thân luyện cho nàng, có thể phi hành trên không trung…bất quá lượng Linh Thạch tiêu tốn gấp 5 lần so với chạy trên biển, mà tốc độ vẫn chỉ như vậy…

Lạc Nam đương nhiên phong độ đứng ra bỏ Linh Thạch vào trận pháp trên thuyền, cung cấp nhiên liệu vận chuyển của nó…

Theo ý niệm của Ái Tâm, chiến thuyền lập tức lao đi nhanh chóng vùn vụt trên biển…tốc độ nhanh chóng vô cùng…

Lạc Nam tựa người vào lan can, nhớ lại lần đồng hành cùng Thủy Nương Khanh, trong miệng bất tri bất giác xuất hiện nụ cười tưởng niệm…

Lấy ra bức họa Mỹ nhân cùng biển cả hôm nọ ngắm nhìn…

Ái Tâm tò mò bước đến, nhìn vào bên trong tranh bất chợt thốt lên: “Là Thủy Linh Tiên Tử…”

Thủy Nương Khanh rất nổi tiếng tại Hải Châu Đại Lục, nàng đương nhiên biết đấy…

Bản thân Ái Tâm cũng được không ít thanh niên ca ngợi là tiên tử…nhưng nàng cũng chỉ cười nhạt đáp lại mà thôi, chẳng xem là sự thật…bởi theo suy nghĩ của nàng, đủ tư cách trở thành tiên tử phải là nữ nhân dưới 500 tuổi đột phá Luyện Hư Kỳ…

Đừng thấy Ái Tâm hiện tại dưới 100 tuổi đạt Hóa Thần Hậu Kỳ mà cho rằng nàng nhất định có thể trở thành Luyện Hư đó là sai lầm…

Bởi Luyện Hư Kỳ là một gông cùm xiềng xích sẳn sàng cầm chân vô số thiên tài dừng bước tại nơi đó…ngàn năm khó tiến thêm…

“Công tử từ đâu có bức họa này, thật sự rất xinh đẹp…”

Dùng ánh mắt nghi ngờ hỏi thăm Lạc Nam, Ái Tâm cảm giác được tên này và Thủy Linh Tiên Tử nhất định có quan hệ nào đó…huống hồ bức họa này lại dùng một thủ pháp hoàn toàn lạ lẫm khiến nàng thích thú, nữ nhân và biển cả trong tranh như có thể đặt chân ra thế giới bên ngoài vậy…

“Tại hạ là người hâm mộ trung thành của Thủy Linh Tiên Tử, vì quá tương tư nên tự vẽ tranh của nàng ấy mà thôi…để tiểu thư chê cười rồi…” Lạc Nam thản nhiên vuốt ve mặt tranh, lúc này cẩn thận thu vào…

“Ba xạo…” Ái Tâm trừng mắt nhìn, nàng mới không tin có kẻ tự tưởng tượng lại vẽ ra bức tranh hoàn mỹ như thế…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK