Chương 418: Lạc Vũ kinh hãi
Bị truyền vào sau đại môn không biết bao lâu, tách biệt với những người khác, Lạc Nam lập tức cảm giác được da thịt căn cứng, cơ bắp như muốn bùng nổ, toàn thân đạt đến một mức độ mạnh mẽ mới, lực lượng thân thể vậy mà tạm thời đề thăng rất nhiều, hắn có thể phán đoán thực lực Thể Tu của mình so với trước khi vào đại môn tăng lên gấp vài lần.
“Thạch điện được bố trí một tòa cự đại trận pháp, có thể điều chỉnh tu vi tất cả người bên trong đều ở mức Thất Chuyển Sơ Kỳ thể tu, Man Hoang Thánh Địa không hổ danh đã từng là thế lực bá chủ Man Hoang Tinh Cầu!” Đan Mộng Cơ phát hiện tình huống của hắn lên tiếng cảm thán nói.
Lạc Nam gật đầu, sức mạnh của hắn chưa đạt đến Thất Chuyển cũng bị kéo lên, nói vậy sư phụ đạt đến Bát Chuyển Hậu Kỳ sẽ bị kéo xuống Thất Chuyển Sơ Kỳ là điều không thể tránh khỏi.
Xem ra Man Hoang Tinh mặc dù là thế giới xem trọng Luyện Thể, nhưng các loại nghề nghiệp như Chiến Trận Sư vẫn tồn tại, nhất là người có thể bố trí ra đại trận cân bằng tu vi thân thể khủng bố như vậy, không thể là nhân vật đơn giản được.
Man Hoang Thánh Địa muốn những người tiến vào trong này đều giữ thực lực ở mức bằng nhau, như vậy khi cạnh tranh truyền thừa sẽ công bằng tuyệt đối, những kẻ càng mạnh trong cùng cấp càng chứng tỏ thiên phú kinh tài tuyệt diễm của mình, xứng đáng tiếp thu truyền thừa của chúng cường giả Man Hoang Thánh Địa.
Bất quá mục tiêu hiện tại của Lạc Nam không phải truyền thừa, mà chính là mộ địa của vị Thánh Nữ nằm trong Thạch Điện này.
Hướng mắt nhìn đến, Lạc Nam bị truyền tống vào một nơi hoang vắng không một bóng người, trong tầm mắt của hắn lúc này là lít nha lít nhí các quan tài không nhìn thấy điểm cuối, số lượng có lẽ đạt đến hàng nghìn, chẳng khác nào một cái đại nghĩa trang liệt sĩ.
Một điều khiến hắn sinh ra cảm giác kính nể chính là, những quan tài này đều được đặt theo tư thế thẳng đứng, không nằm ngang như người bình thường khác, điều này mang ý nghĩa những cường giả này khi chết đi cũng muốn hiên ngang ngẩng cao đầu mà không phải về nơi an nghĩ…
Thử hỏi cảnh tượng hàng ngàn cổ quan tài đứng thẳng trước mặt ngươi tầng tầng lớp lớp, lại đồng đều như quân đội, sự kích thích thị giác thật sự quá mức to lớn, Lạc Nam không nhịn được phải bước đến quan sát.
“Man Hoang Thánh Địa nội môn đệ tử Hoang Hùng – Thất Chuyển Sơ Kỳ tu vi!”
Lạc Nam liếc mắt liền thấy dòng chữ khắc trên đỉnh quan tài, trong lòng sinh ra cảm giác kinh dị, một cái Thất Chuyển Thể Tu chỉ là nội môn đệ tử, như vậy trước mắt hàng nghìn kiện quan tài này há không phải là?
Quả nhiên sau một hồi xem xét, toàn bộ quan tài nơi này đều là nơi chôn cất của đệ tử nội môn Man Hoang Thánh Địa, thực lực thấp nhất cũng đạt đến Thất Chuyển Sơ Kỳ, mà cao nhất thậm chí đạt đến Bát Chuyển Thể Tu.
Phải biết ở nghĩa trang này chỉ là đệ tử Nội Môn, còn đệ tử Hạch Tâm chưa xuất hiện đấy…
“Khoan đã, trận pháp trong Thạch Điện này đem tu vi của tất cả mọi người định ở mức Thất Chuyển Sơ Kỳ, đây chính là muốn lấy thực lực sánh ngang với đệ tử nội môn yếu nhất để thông qua các loại khảo nghiệm?” Lạc Nam có điều hiểu ra.
Không phải vô duyên vô cơ mà Man Hoang Thánh Địa thiết lập trận pháp định mức Thất Chuyển Sơ Kỳ, thì ra đó là tiêu chuẩn thấp nhất của đệ tử bọn hắn.
“Thật sự kinh khủng, chưa tính cường giả cao cấp hơn, chỉ với hàng ngàn Thất Chuyển Thể Tu đệ tử, cổ lực lượng này vượt qua bao nhiêu lần so với số cường giả Hợp Thể tại Việt Long Tinh? Vậy thế lực đến từ hành tinh khác có thể cùng Man Hoang Thánh Địa đồng quy vu tận rốt cuộc đạt cấp bậc gì?” Đan Mộng Cơ hô hấp kịch liệt nói, càng theo chân Lạc Nam, nàng càng cảm giác một Độ Kiếp Kỳ như mình thật sự trở nên bé nhỏ.
“Vũ trụ này quá mức to lớn, một cái Man Hoang Thánh Địa đã sở hữu lực lượng như vậy, nếu Tiên giới thì sao? chẳng phải tại nơi đó Độ Kiếp Kỳ cũng không đủ tư cách làm con kiến?” Lạc Nam tán thành gật đầu nói.
Hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý, đồng thời cũng chưa bao giờ kiêu căng đắc ý hay cảm thấy hài lòng trước thành tích hiện tại của mình. Hắn có thể ở Việt Long Tinh là thiên tài tuyệt đỉnh, là kẻ được xưng là yêu nghiệt…nhưng Việt Long Tinh chỉ là một hạt cát nhỏ trong vũ trụ mênh mông, ngoài kia còn vô số thiên tài hùng mạnh, vô số thiên chi kiêu tử, thậm chí thiên đạo chi tử đến từ thế giới cấp cao hơn.
Và hơn hết, Cấm Kỵ không chỉ có một…
Đem tâm tình trào dâng áp chế xuống, lúc này không phải thời điểm nãn lòng thoái chí, điều trước mắt cần làm là rời khỏi nghĩa trang đệ tử này, tìm tung tích của vị Thánh Nữ kia.
Thấu Thị Vạn Lý mở ra, đem toàn bộ vùng không gian quan sát, rất nhanh…Lạc Nam phát hiện cái nghĩa trang này vậy mà nằm dưới một thung lũng cự đại sâu vạn trượng, bên trên cao là một vùng trời rộng lớn khác.
“Thật không biết Thạch Điện rốt cuộc lớn đến bao nhiêu?”
Cảm thán một tiếng, Lạc Nam thử điều động linh lực, kinh hỉ phát hiện mình vẫn có thể sử dụng, bất quá tu vi Linh tu không được trận pháp kéo lên như Thể Tu, vẫn chỉ là Hóa Thần Viên Mãn.
“Khoan đã, nếu tu vi Linh Tu của ta vẫn có thể thi triển, như vậy sư phụ chẳng khác nào bá đạo tại nơi này?” Lạc Nam trong lòng mừng rỡ.
Võ Tam Nương là cường giả Độ Kiếp, nếu không bị áp chế linh lực như vậy nàng hành tẩu trong Thạch Điện này chẳng khác nào như cá gặp nước.
“Công tử đừng mơ tưởng, Linh Lực của người vẫn có thể sử dụng là nhờ vào Cấm Kỵ công pháp, Võ Tam Nương hiện tại chỉ có thể dùng lực lượng của Thất Chuyển Sơ Kỳ Thể Tu mà thôi!” Kim Nhi bĩu môi muốn dội cho hắn một gáo nước lạnh.
Ai ngờ Lạc Nam nghe xong không cảm thấy thất vọng, trái lại hai mắt tỏa sáng như đèn pha, cười tà lẩm bẩm: “Như vậy ta hiện tại mạnh hơn cả sư phụ?”
Nghĩ đến bình thường bà nương kia hay ức hiếp cốc đầu đá đít mình, Lạc Nam gương mặt hiện lên một vòng khoái trá…
Đan Mộng Cơ bắt gặp biểu tình của hắn mà âm thầm rùng mình, tên này đánh ý đồ xấu xa gì đây?
“Trước hết rời khỏi thung lũng!”
Lạc Nam làm ra quyết định, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm bùng nổ sau lưng, muốn thả người bay lên.
Nếu chỉ là một Thể Tu, muốn thoát khỏi thung lũng cao đến vạn trượng như vậy phải tốn không ít sức leo vách đá, bất quá có Linh Lực tại thân, Lạc Nam như cá gặp nước.
Công dụng của Cấm Kỵ cấp công pháp vẫn luôn âm thầm nghịch thiên như vậy, muốn giam cầm Linh Lực của chủ nhân nó, phải xem Cấm Kỵ có cho phép hay không.
KẼO KẸT…
Chỉ là hết sức bất chợt, trong hàng ngàn cổ quan tài bên dưới đột ngột có ba kiện quan tài mở nắp.
Ba kiện quan tài này khác với các quan tài khác, bởi vì chúng nó có màu bạch kim óng ả hết sức cao quý, cũng là nơi chứa đựng thi thể ba vị đệ tử nội môn đạt đến Bát Chuyển Sơ Kỳ trong số hàng ngàn đệ tử khác của Man Hoang Thánh Địa.
Từ bên trong quan tài, ba cổ thi thể lạnh lùng như băng đột ngột lấy đà bật nhảy, mang theo lực lượng cường đại hướng lên Lạc Nam lao vút đến, không gian chấn động.
“Thi thể sống lại?” Lạc Nam lập tức cảm ứng được tình huống, nhất thời cau mày.
Ba cổ thi thể này, hai nam một nữ, da thịt toàn thân không hề lành lặn, một tên trong đó thậm chí còn mất cả đầu, hiển nhiên trước khi chết đã từng chiến một trận rất ác liệt, nhưng hiện tại lại hành động chẳng khác nào người sống.
“Là Ma Niệm Đan sao? loại đan dược có thể điều khiển thi thể người chết!” Lạc Nam thi triển tốc biến, né tránh công kích của ba cổ thi thể, bắt đầu nhớ lại.