Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trái tim vội vàng rung lên, thả lỏng hàm răng, mặc cho Lạc Nam xâm nhập…

Hắn chỉ ôm và hôn nàng, không dám làm ra hành động gì quá đà, lo lắng U Quỳnh lại suy nghĩ lung tung…

Hồi lâu sau…

Khi U Quỳnh cảm giác được máu của Lạc Nam vậy mà chảy ngày một nhiều, nàng hoảng sợ tỉnh táo lại, dùng lực đẩy mạnh đầu hắn ra…

Thấy nam nhân này khóe miệng đầy máu, lại đang thương tiếc nhìn mình, trái tim nàng như nhũn ra, muốn mở môi trách cứ nhưng không làm được…

“Thê tử…nàng đừng suy nghĩ lung tung, thời gian qua ta một phần là muốn để các nàng thích ứng nhà mới, cùng mấy lần gặp chuyện phiền toái…thật sự không phải ta không cần nàng…” Lạc Nam mặc kệ khoang miệng đầy máu của mình, trước hết vỗ về thê tử…nhìn vào mắt nàng giải thích…

Hải U Quỳnh nghe thấy hắn gặp nguy hiểm, lần đầu tiên giật mình quan sát lấy hắn, đánh giá xung quanh toàn thân hắn một vòng, phát hiện không gặp gì đáng ngại mới thở phào một hơi nhẹ nhõm…

“Yên tâm, nam nhân của nàng chẳng những hóa nạn thành an, còn đạt được đại tạo hóa…” Lạc Nam vỗ vỗ lồng ngực ra vẻ khỏe mạnh, phát ra khí thế tu vi của mình…

“Hóa Thần Hậu Kỳ?” Hải U Quỳnh trừng mắt thốt lên, lần trước hắn còn chưa đột phá Hóa Thần đấy…

Trong lúc nhất thời, trong lòng nàng càng thêm tê dại…chỉ trong một khoảng thời gian, tu vi phát triển cấp tốc như thế…nếu không trải qua cửu tử nhất sinh, làm sao có được thành quả như vậy?

“Sao ngươi không nói sớm? còn nguy hiểm hay không? kẻ thù cường đại không?” Mặc dù hắn hoàn hảo ngồi ở đây, nhưng Hải U Quỳnh trong lòng vẫn còn lo lắng, cảm giác uất ức không biết biến đi đâu mất tiêu…có lẽ nàng trách lầm hắn thật rồi…

“Phu quân giải quyết được mà…nếu ta có chuyện gì, ai sẽ chăm sóc thê tử của ta?” Lạc Nam cười không đứng đắn, ngậm miệng mở miệng đều là phu quân và thê tử, đem Hải U Quỳnh dỗ ngọt như ngâm trong chất mật…

“Hừ, Ai là thê tử của ngươi?” Hải U Quỳnh sắc mặt ửng đỏ, vô cùng mê người…

“Còn không phải xa tận chân trời, gần ngay trước mắt sao?” Lạc Nam bế lấy nàng đặt ngồi lên đùi hắn, cưng chiều ngắm nhìn thê tử…

Càng nhìn càng thấy thích…U Quỳnh là một thục nữ quyến rũ vô song, đuôi cá tử sắc rực rỡ, trong nhân ngư tộc cũng thuộc top đầu…

Hải U Quỳnh cũng không phản kháng, cảm nhận được vật cứng ngắc dưới quần kia đỉnh lấy đuôi cá của mình, làm sắc mặt nàng hồng càng thêm hồng…

“Nhân Ngư các nàng có tập tục thành thân hay không? chúng ta lập tức tiến hành…” Lạc Nam hỏi thăm, hắn muốn dùng tất cả những gì mình có thể để bù đắp cho nàng…

Hải U Quỳnh lườm tên này một cái sẳn giọng nói: “Nhân Ngư chúng ta rất đơn giản, bị giống đực nào chạm vào đuôi, một là giết hắn…hai là gả cho hắn…”

Lạc Nam nghe vậy vui mừng hớn hở, cười ha ha nói: “Vậy mà dám nói mình không phải thê tử của phu quân, có muốn bị ăn gia pháp hay không?”

“Ngươi dám?” Hải U Quỳnh quơ quơ nắm đấm nhỏ trước mặt hắn ra vẻ uy hiếp…

Không hiểu vì sao, nhìn vẻ mặt ân cần của tên này, những suy nghĩ lung tung thời gian qua của nàng ném sạch lên chín tầng mây…

“Đây là lần đầu…phu quân bỏ qua, bất quá gia pháp có thể bỏ, nhưng thứ khác không thể…”

Lạc Nam nhếch miệng cười, bế lấy U Quỳnh theo kiểu công chúa, nhẹ nhàng nằm xuống trên giường ngọc trai…

LENG KENG…

Âm thanh ba mảnh vỏ sò rơi vãi xuống đất vang lên trong phòng, thân thể tuyệt mỹ ấy lại xuất hiện…

Hải U Quỳnh vô thức che chắn những nơi mẫn cảm, đuôi cá biến mất…một đôi chân thon dài xuất hiện…

“Thê tử, chỉ cần là của nàng ta đều thích…không cần phải cố thay đổi mình biết không?” Lạc Nam hôn nhẹ lên trán U Quỳnh thủ thỉ…

Hiển nhiên là nàng sợ hắn chê đuôi cá của mình, nên mới biến thành chân chiều chuộng hắn…

Nghe Lạc Nam nói vậy, U Quỳnh một lần nữa chuyển thành đuôi cá…trong lòng cảm động…

Ánh mắt hắn tỏa sáng, ôn nhu cúi đầu, ngậm lấy một nhũ hoa nơi bầu sửa căn tròn kia…

“Ưm…”

Hải U Quỳnh ưởn người, rên rỉ nỉ non một tiếng…

Lạc Nam một tay mơn trớn bầu ngực to tròn còn lại, tay kia đã tìm xuống đóa hoa thịt hồng hào nằm dưới vòng eo thon thả của nàng, ôn nhu vuốt ve…

Được hắn chăm sóc những nơi mẫn cảm, nàng oằn mình dữ dội trong làn nước, đôi môi hé mở gấp gáp nói:

“Vào đi…ta động tình rồi…” Hải U Quỳnh không có sự thẹn thùng của nhân loại, chỉ có sự bạo dạn và bản năng của Nhân Ngư tộc…

Nàng thả người bơi trong nước, rời khỏi giường ngọc trai…

Lạc Nam y phục nổ tung, để lộ thân thể trần truồng, vươn người bơi theo nàng…

U Quỳnh chủ động vòng tay ôm hắn, đuôi cá uyển chuyển lắc lư trong biển…

Nhìn thấy dương vật cứng ngắc kia, nàng thả người cuối đầu, hé môi ngậm lấy…chủ động dùng cái lưỡi trơn tuột của mình liếm láp…

Tất cả đều là bản năng của Nhân Ngư tộc các nàng, không cần hướng dẫn, không cần dạy dỗ…

Lạc Nam thả mình trong biển, cảm giác thê tử mở lòng chiều chuộng mình, quả thật sảng khoái đến cực điểm…

“Bảo bối, dùng ngực nàng…”

Hải U Quỳnh yêu kiều cắn nhẹ vào thân côn thịt một cái, ngoan ngoãn nâng lên bộ ngực, kẹp lấy thứ cứng ngắc kia…

Lạc Nam thoải mái hít sâu một hơi, quá mềm mại và căn tràn, dương vật hắn như lọt vào khe rãnh tuyệt nhất trần gian…cảm giác này chỉ từng Mộc Tử Âm mang lại…

Hồi lâu sau, khi dương căn Lạc Nam sắp bùng nổ, cũng là lúc nàng tách ra…chủ động vểnh lên đuôi cá…

Hắn bơi đến ôm chặt vòng eo nàng, côn thịt nhắm ngay nụ hoa kia, nhẹ nhàng tiến vào…

Áp lực của nước biển khiến hai người ôm chặt lấy nhau, U Quỳnh nhắm mắt, chuẩn bị tiếp nhận nam nhân tiến vào…

“Ưm, hừ…”

Khi thứ cứng cáp kia tiến sâu vào tử cung người phụ nữ, cũng là lúc hai âm thanh thỏa mãn vang lên…

“Thê tử, nàng tuyệt vời quá…ta yêu nàng…” Lạc Nam cảm nhận sự chật nít nồng nhiệt kia, khàn khàn mở miệng…

Hải U Quỳnh tựa đầu lên vai nam nhân, vòng eo và đuôi cá uyển chuyển lắc lư, hỗ trợ hắn đâm ra rút vào…

Trong lòng biển, nam tử nhân loại liên tục nhấp vào âm đạo mỹ nhân ngư, hai con người làm tình trong làn nước…

Mỗi cú nhấp của hắn đều tạo ra từng cơn sóng lăn tăn, cùng âm thanh rên rỉ nỉ non của nữ nhân, tiêu hồn đến cực hạn…

“Phu quân…thiếp sướng quá…” Hải U Quỳnh chủ động tìm đến môi Lạc Nam…

Nàng vươn ra đầu lưỡi trơn tuột diệu dàng liếm láp khắp khoang miệng hắn, động tác ôn nhu chiều chuộng đến cực hạn…

Lạc Nam thỏa mãn vô cùng, cảm giác gúc mắc trong lòng của nàng rốt cuộc tiêu tán, càng ra sức cày cấy trong âm đạo lầy lội của thê tử…

Lạch bạch…lạch bạch…

Không biết từ bao giờ, Hải U Quỳnh chuyển đổi đuôi cá thành chân người, xoay mông lại để hắn từ phía sau thúc mạnh vào…

Hai người một lần nữa trở về giường ngọc trai, Lạc Nam ra sức thúc mạnh…

“Chết thiếp…thiếp sắp ra rồi…thiếp muốn sinh con cho chàng…mở rộng Nhân Ngư tộc…” Hải U Quỳnh rên rỉ kịch liệt, gương mặt ửng hồng thở hổn hển nỉ non…

Lạc Nam thò tay nắm một bên vú thê tử nắn bóp, ra sức chạy nước rút…

“Hừ, hừ…ta ra…ra cùng nàng…”

“Vâng…ra cùng thiếp đi chàng…bắn vào bên trong thiếp…” Hải U Quỳnh sướng đến phát điên, âm tinh từ nơi tận cùng bắn mạnh mà ra…

Lạc Nam cảm nhận được âm đạo nàng triệt để siết chặt, gồng mình nhấp thêm vài chục cái, gồng mình bắn mạnh…

“AAA, nóng quá chàng ơi…thiếp sướng quá…huhu” U Quỳnh sướng muốn ngất đi, thứ dung dịch nóng hổi kia đã vào tận cùng tử cung nàng…

Hai người ôm nhau thở dốc, Hải U Quỳnh phát hiện mình thích đôi chân này, bởi vì như vậy nàng có thể dùng cả chân để ôm chặt lấy nam nhân…

Trước cửa căn phòng, một nữ tử tuyệt mỹ nhìn qua khoảng 25 26 tuổi, mái tóc xanh thẩm như đại dương bao la, nhìn sang Hải Linh Lung đang đứng bên cạnh chớp chớp mắt đẹp ngây ngô mở miệng:

“Linh Lung muội muội…bọn họ đang chơi trò gì? Nhìn qua có vẻ rất vui…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK