Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 212: Lần lượt ngăn Lôi

Lạc Nam đương nhiên không biết mình bị Thiên Cơ Điện hiểu lầm thành Thiên Đạo Chi Tử nào đó…

Bên thân thể hắn vẫn còn luồng khí thế Bất Hủ bảo vệ, chính điều này đã dẫn đến một Luyện Hư Viên Mãn của Thiên Cơ Điện ra đi…

Lúc này đây, hắn và Tiểu Sư đã sớm cuốn chặt lấy nhau, thân thể cả hai đầm đìa máu me be bét, vì đã gánh chịu đến tia Lôi Kiếp thứ bảy…

Xương cốt hai người đã lộ rõ ra ngoài, da thịt phần lưng không còn tồn tại…

Lạc Nam thậm chí ngay cả sức để vận dụng lực lượng chống trả cũng không có…

Nhờ có Niết Bàn Linh Thủy cùng Phệ Thiên Mộc liên tục phát huy công dụng, vẫn miễn cưỡng có thể cử động thân thể…

“Chủ nhân…Tiểu Sư muốn chàng…” Tiểu Sư thần trí có chút mơ hồ, làn da sau lưng nàng đã sớm bong tróc không chịu nổi, bộ dạng mỹ nữ dã tính tràn ngập khỏe khắn kia đã sớm biến mất…

“Ngoan…nàng cố gắng một chút, chúng ta đợi Tam Sắc Lôi Kiếp chó má kia…” Lạc Nam thở hồng hộc, Dị Thủy liên tục chữa trị cho hắn, vì thế phần lớn Lôi Kiếp đều là hắn thay Tiểu Sư đón lấy…

Thấy đôi môi đầy đặn của nàng đã sớm tái nhợt vì kiệt quệ, Lạc Nam trái tim tê rần, cúi đầu hôn xuống…

“Ưm…”

Thân thể giai nhân nhẹ rung, nhiệt tình hé miệng đón lấy cái lưỡi đang xâm nhập…

Đôi nam nữ hôn nhau giữa đầy trời Lôi Kiếp, hành động chẳng khác nào chế giễu Thiên Đạo Chi Nhãn, khiến nó như càng thêm tức giận…

ẦM ẦM ẦM…

Lôi đình cuồn cuộn mà về, hàng loạt tia Lôi Đình lớn nhỏ ngưng tụ thành tia Lôi Kiếp như cột chống trời, uy lực này thậm chí vượt qua một công kích của Luyện Hư Viên Mãn…

“Có lẽ sau lượt đánh này…nếu ta không chết…lần tiếp theo sẽ là Tam Sắc Lôi Kiếp…”

Lạc Nam ánh mắt lóe lên một tia dự cảm…

Bởi vì Tam Sắt Lôi Kiếp vẫn ầm ầm trên không trung chưa chịu hạ xuống…

Có lẽ với một con kiến Nguyên Anh Viên Mãn như hắn, khinh thường ra tay…

“Bất quá làm thế nào để ngăn cản một tia này đây?”

Lạc Nam nhìn thấy Tiểu Sư đang rung rẩy, uy lực của Lôi Kiếp lần này khiến nàng cảm nhận được mùi vị của sự tử vong…

Bởi vì nó được ngưng tụ từ rất nhiều tia Lôi Đình lớn nhỏ, cô động đến cực điểm…đương nhiên cũng đầy mạnh mẽ…

“Đến đây đi…” Lạc Nam ngẩng đầu gào to…

ĐÙNG

Như đáp lại sự khiêu khích của hắn, Lôi Kiếp phá diệt hư không, một đường nện thẳng xuống đỉnh đầu…

Trong khoảng khắc sinh tử đó, Nhẫn Trữ Vật của Lạc Nam lóe lên, một vật thể đã xuất hiện trong tay hắn…

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Thứ này vừa xuất hiện, biển cả đột ngột rung rẩy dữ dội, vô số cột sóng thần phá không mà lên, vô số động vật biển nhao nhao cúi đầu, như chào đón đế vương của chúng…

Đây là một thanh Cổ Cầm màu xanh đậm, dây cầm trong suốt, bên trên lấp lánh tia sáng rực rỡ…

Bên trên thân cầm được điêu khắc một bức họa trù tượng, gồm có bảy đại dương mênh mông cùng vô số sinh vật trong biển rất nhỏ rất nhỏ, tinh xảo đến cực điểm…bọn chúng đang quỳ bái trước một thân ảnh mơ hồ không rõ diện mạo…thân người đuôi cá…

Chính là Thất Hải Huyền Cầm…

Mặc dù không biết rõ đẳng cấp của nó…mặc dù không phải chủ nhân của nó…nhưng Lạc Nam quyết định dùng nó làm tấm mộc…

Hắn tin tưởng với đẳng cấp bí ẩn của thứ này, sẽ không làm hắn thất vọng…

Rốt cuộc, tia Lôi Kiếp khủng bố kia hàng lâm mà đến…

“AAAAAA Ta tin tưởng vào ngươi…”

Lạc Nam đánh liều gào to, Thất Hải Huyền Cầm nâng lên đỉnh đầu đỡ lấy Lôi Kiếp…

Rõ ràng là một hành vi đánh cược…đánh cược Thất Hải Huyền Cầm đủ khả năng phòng thủ…hắn tin chắc rằng, một kiện Pháp Bảo mình không biết rõ thông tin, đủ khả năng để phòng ngự…

KENG…

Âm thanh va chạm kịch liệt vang lên, trên thân Thất Hải Huyền Cầm, một lớp ánh sáng lam đậm lóe lên, ngăn cản tia Lôi Kiếp dữ tợn…

“Phốc…hahaha, ta thành công…”

Lạc Nam chỉ cảm thấy đôi tay mình sắp nát vì lực phản chấn, nhưng lại không sợ hãi chút nào, ngược lại ngẩng đầu cười ha hả…

Bởi vì hắn đánh cược đúng, Thất Hải Huyền Cầm…Pháp Bảo bí ẩn của Nhân Ngư Tộc, thành công bảo vệ hắn một mạng…

Mà lúc này, làn ánh sáng trên thân Thất Hải Huyền Cầm chóp nháy liên tục, nó lắc lư kịch liệt muốn phá không bay đi…

Kẻ này không phải chủ nhân của nó, lại đem nó ra chặn đứng Lôi Kiếp, làm lực lượng tích trữ của nó tiêu hao…quá mức đáng ghét…

Lạc Nam hoảng sợ, vội vàng thu vào nhẫn trữ vật…nếu thứ này mất rồi…lấy gì cho Linh Lung…

Huống hồ hắn đủ kiến thức để hiểu rằng, Pháp Bảo mạnh nhất là khi có chủ nhân sử dụng…

Dù hắn cưỡng ép dùng Thất Hải Huyền Cầm tiếp tục ngăn lôi, kết cục sẽ không quá tốt…

ẦM ẦM ẦM…

“Đến rồi sao?” Lạc Nam và Tiểu Sư cùng lúc lẩm bẩm…

Bởi vì lúc này, Tam Sắt Lôi Kiếp đã hiện hữu trên đầu bọn hắn…

Thiên Đạo Chi Nhãn lạnh lùng chứng kiến tất cả, động chân nộ rồi…

“Sư nhi…chúng ta cùng nhau…” Lạc Nam không thèm quan tâm, nhìn mỹ nhân trong lòng ngực nhu tình thủ thỉ, bàn tay vuốt nhẹ vài sợi tóc còn sót lại của nàng…

Bị sét đánh vài lần…đầu của cả hai đã sớm trọc mất…

“Vâng…thiếp muốn giống Tố Mai tỷ…giao phối đi chàng…” Tiểu Sư ôm chặt lấy nam nhân, bàn tay tìm xuống côn thịt cứng cáp kia, nhẹ nhàng vuốt ve…

Côn thịt của hắn đã sớm ửng đỏ, bị phỏng không hề nhẹ…

Trước bàn tay của Tiểu Sư, chỉ cảm thấy vừa đau vừa thoải mái, kích thích đến cực hạn…

Trong biển tia chớp, Lạc Nam khoanh chân ngồi, côn thịt ngạo ngễ dựng thẳng…bàn tay tìm đến hai bầu ngực no đủ của nàng xoa nắn…

Tiểu Sư không chần chờ nữa, tách ra hai mép môi hồng giữa đôi chân, âm mao của nàng cũng sớm cháy khét rồi…so với hắn không khá hơn bao nhiêu…

Nàng lựa chọn tư thế thích hợp nhất, hạ mình ngồi xuống…

“Hừ…”

Trong khoảng khắc đó, hai tiếng hừ thõa mãn vang lên…

Tiểu Sư thậm chí không cảm nhận được đau đớn khi phá thân, bởi vì cơn đau do Lôi Đình mang lại vượt qua quá nhiều…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK