“Ta cũng không hẹp hòi như ngươi, thích thì cứ xem, đừng lấy đồ của ta là được…”
Một âm thanh cất lên khiến đám người giật mình, chính là Lạc Nam…
Hắn lột ra hai chiếc nhẫn trên tay, một chiếc chính là Nhẫn Hắc Lâu, còn lại là Trọng Nhẫn…
“Đắc tội rồi…” Hải Tam chắp tay, cầm lên hai chiếc nhẫn thả vào linh lực quan sát…
Trong khoảng khắc đó, sắc mặt hắn đại biến…
Vô tận Linh Thạch chất chồng như núi, sáng rực rỡ, sáng lóe mắt, tất cả đều khiến Hải Tam trợn mắt há mồm…
Ngoài Linh Thạch chỉ còn Huyết Sắt Chiến Giáp đã hư hại, Huyết Sắt Chiến Ngoa, Giao Vương Kích, Không Động Chuông, Bắc Đẩu Cung cùng rất nhiều rượu…
Nhìn biểu lộ của Hải Tam, đám người tò mò hận không thể tự mình quan sát…
“Thế nào? Không có chứ? Độc tố kinh khủng như vậy ta chạy còn không kịp, rảnh đâu mà thu Cầm Hải Xích của các ngươi?” Lạc Nam cười nhạt nói, vật hắn không muốn cho người khác xem có thể thu vào Linh Giới Châu rất đơn giản…
Muốn dò nhẫn của hắn quả thật nằm mơ…
“Là chúng ta hiểu lầm Lạc công tử rồi…” Hải Tam hít sâu một hơi ngăn cản trống ngực đập thình thịch…
Chỉ riêng tài sản trong hai chiếc nhẫn này, đã sánh ngang một phần bảo khố Hải Cung rồi, ngay cả hắn cũng xém chút không nhịn được ra tay cướp đoạt…
“Biết hiểu lầm là tốt, ngày sau Hải Cung không tìm đến ta, ta cũng sẽ không rảnh đi thăm các ngươi…” Lạc Nam ngoài mặt cười hà hà, trong lòng thêm một câu “còn khuya”…
“Nhất định rồi…”
Hải Tam càng là ngoài cười trong không cười, đột ngột xoay người hướng Ái gia tử vấn an, mở miệng nói:
“Thật ra lần này Tam đến đây còn có một việc khác, hy vọng được cái gật đầu của Ái gia gia…”
“Chuyện gì? Với thân phận của Tam thiếu ngươi còn cần nhờ vả lão đầu ta sao? thật khó tin…” Ái lão gia tử vuốt râu tủm tỉm hỏi…
“Tâm đảo là nơi có nhiều tài nguyên khoáng sản, Tam vừa mới xuất quan, hiện muốn luyện chế một thanh vũ khí tiện tay, cầu Ái gia gia một khối Kim Cương Khoáng…”
Hải Tam vừa nói xong, ánh mắt Lạc Nam đã lóe lên, Kim Cương Khoáng là mục đích chính của hắn đến Ái gia lần này, tên Tam thiếu chủ này muốn đối đầu với hắn tới cùng sao?
“Yên tâm, không ai tranh của ngươi…” Ái Tâm bĩu môi hồng truyền âm, tên này quả thật lo nghĩ cho thê tử đến muốn mạng…
Lạc Nam cười hề hề…
Mà Ái lão gia tử nghe xong, sắc mặt âm thầm cổ quái, nhìn Ái Tâm và Lạc Nam liếc mắt, mới quay sang Hải Tam mở miệng ra vẻ tiếc nuối:
“Thật đáng tiếc, khối Kim Cương Khoáng cuối cùng ta đã có việc dùng mất, xem như ngươi vô duyên với nó…”
Hải Tam nghe vậy không thất vọng, ngược lại càng là bình thản mở miệng, biểu lộ như ăn chắc Ái gia:
“Hy vọng Ái gia gia xem xét khối Kim Cương Khoáng kia, cộng thêm một điều kiện nữa, đổi lại Tam có thể giúp ngươi có cơ hội đột phá Hợp Thể Trung Kỳ a”
“Cái gì?”
Quả nhiên nghe xong lời của Hải Tam, Ái Chấn cùng đám Ái gia trưởng lão lập tức đứng phắt dậy, quả thật bị lời nói của tên này làm cho kích động…
Hợp Thể Kỳ mỗi cảnh giới đều chênh lệch hết sức khủng bố, nếu lão gia tử đột phá Trung Kỳ, thọ nguyên gia tăng không nói, địa vị của Ái gia sẽ lập tức biến đổi như trời và đất…
Thậm chí trong vòng trăm năm, tăng lên Cửu Cấp thế lực cũng không phải nói chơi…
Quan trọng nhất là, Ái lão gia tử tuổi tác đã rất cao, thọ nguyên không còn nhiều nữa…trong vòng vài trăm nếu không thể đột phá, nhất định khó thoát khỏi cái chết…
Đừng tưởng vài trăm năm là nhiều…đối với tu sĩ Hợp Thể Kỳ mà nói, không đáng bao nhiêu…
Ái lão gia tử ánh mắt híp lại, nói hắn không động lòng thì là giả, bất quá với sự bình tĩnh của một Hợp Thể Kỳ, sẽ không kích động như đám trưởng lão cùng Ái Chấn…
“Không biết cơ hội của tam thiếu nói là gì? Lão già này thân thể đã gầy yếu, chỉ muốn an hưởng tuổi già, không dám mơ cao…” Ái lão gia tử mở miệng hỏi, giường như cơ hội để tiến thêm một bước không có quá nhiều hấp dẫn…
Ngay cả Ái Tâm cùng Lạc Nam cũng vểnh tai, chờ đợi Hải Tam mở miệng…
Hải Tam liếc quanh toàn trường một vòng, không nhanh không chậm mở miệng phân tích:
“Toàn bộ Hải Châu đều biết Ái gia nổi tiếng là một Hỏa tu gia tộc…nhưng Ái lão gia tử lại là thiên tài vượt trội sở hữu đến hai loại Linh Căn, ngoài Hỏa ra còn có Thủy…”
Lạc Nam gật đầu, đó là lý do mái tóc của Ái lão gia tử có hai màu đỏ xanh,…
Hải Tam nói tiếp: “Việc sở hữu song linh căn khiến thực lực của Ái gia gia mạnh hơn người cùng cấp…nhưng đồng thời cũng trở thành nhược điểm của ngài…”
Ái lão gia tử ánh mắt lóe lên…mà đám trưởng lão Ái gia cũng bắt đầu suy nghĩ…
“Theo như Tam được biết, công pháp Hỏa hệ mạnh nhất của Ái gia là Hỏa Tâm Linh Quyết đạt đến Linh Cấp Trung Phẩm, với công pháp này…Ái gia tộc nhân sở hữu Linh Căn Hỏa Hệ muốn tu đến Hợp Thể Viên Mãn, thậm chí tu đến Độ Kiếp Kỳ cũng có một chút hy vọng…” Hải Tam cười nhạt thao thao bất tuyệt:
“Nhưng Ái gia gia người thì khác, sở hữu hai loại Linh Căn, đòi hỏi phải tu luyện hai loại Công Pháp tương ứng…một Thủy, một Hỏa…mà Ái gia các vị thiếu thốn công pháp Thủy Hệ cấp cao…điều đó trở thành vướng bận của Ái gia gia, khiến ngươi không thể tiếp tục đột phá Hợp Thể Trung Kỳ…”
Người Ái gia trầm mặt nhìn nhau, quả thật là như vậy…công pháp Thủy Hệ cấp cao nhất mà Ái gia có chỉ đạt đến Thiên Cấp Trung Phẩm, hoàn toàn không đủ làm cơ sở để Ái lão gia tử tiếp tục đột phá Hợp Thể Trung Kỳ…
Ái gia vốn là Hỏa hệ gia tộc, công pháp đương nhiên chú trọng Hỏa hệ, công pháp Thủy hệ bọn họ sở hữu không thể sánh bằng…
Mà muốn tìm mua một Công pháp Thủy Hệ đạt đến Linh Cấp hoàn toàn rất khó…chủ yếu là không ai chịu bán…
Trong lần Lễ Hội tại Đa Bảo Các, Ái Tâm rất nóng lòng muốn gặp được, nhưng đáng tiếc Công Pháp Thủy Hệ xuất hiện chỉ đạt đến thiên cấp là cùng…
“Vậy thì sao? Tam thiếu ngươi muốn bằng cách nào để giúp lão già ta đột phá Hợp Thể Trung Kỳ?” Ái lão gia tử mỉm cười, không nhìn ra hắn đang suy nghĩ gì…
Hải Tam cười ha ha, bộ dạng tự tin như nắm giữ mọi thứ trong bàn tay, thản nhiên đưa ra điều kiện:
“Chỉ cần Ái gia gia cho ta Kim Cương Khoáng, đồng thời chấp nhận một điều kiện khác…ta sẳn sàng mời người về Tàng Kinh Các tại Hải Cung bế quan, tự do tham khảo Công Pháp Thủy Hệ Linh Cấp thuộc Hải Cung chúng ta, tìm ra cơ hội đột phá Hợp Thể Trung Kỳ…”
“Điều kiện gì?” Đám người Ái gia cau mày hỏi…
Hải Tam híp mắt, nhìn sang Lạc Nam cùng Ái Tâm tủm tỉm nói:
“Chấp nhận cho Tam đính hôn cùng Ái Tâm muội…”