Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai loại lực lượng bá đạo đến từ hai chủng tộc thần thú, uy thế vừa ra đã khiến một đám cường giả đỉnh cao biến sắc, toàn lực hướng về cự đại trận pháp kia công tới…

Trước băng hỏa lưỡng trọng thiên mang theo uy thế hủy thiên diệt địa, nhưng khi đánh vào cái Trận Pháp cự đại kia lại như hòn đá ném vào đại dương, chỉ tạo nên một con sóng nhỏ không đáng chú ý…

“Ực…”

Đám người hai mặt nhìn nhau, chỉ có thể nuốt lấy nước bọt khô khóc, dù là Huyết Hoàng Địa đám người giờ phút này cũng đang âm trầm bất định…

Bọn hắn có kiến thức hơn xa Việt Long Tinh, lúc này đã và đang nghĩ đến một loại khả năng hy hữu…

“Người bố trí trận pháp này, tu vi vượt xa chúng ta quá nhiều!” Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc liếc nhau, đồng loạt đưa ra kết luận.

Vô số ánh mắt nhìn về phía Bách Vô Sinh, Hoa Ngọc Phượng, Huyết Trận Sứ…bởi đây là ba vị Chiến Trận Sư lợi hại nhất trên Chiến Trường…

“Kẻ bày trận này thủ đoạn thông thiên, chúng ta kém quá nhiều!” Bách Vô Sinh cười khổ nói.

Ngay cả một người luôn ngông cuồng như Huyết Trận Sứ lúc này cũng bất lực gật đầu…

Hoa Ngọc Phượng cắn chặt cánh môi không nói, nhưng vẻ ngưng trọng trên mặt nàng cũng đã thể hiện đáp án rồi.

“Rốt cuộc là thần thánh phương nào? Bố trận đến Việt Long Tinh chúng ta làm gì?” Thiên Vạn Bảo hít sâu một hơi, bản năng cường giả đứng đầu cho hắn cảm thấy nguy cơ mãnh liệt.

“Thiên Đạo Chi Tử vẫn chưa ra mặt, đại nạn đã hàng lâm!” Thiên Cơ Điện đám người sắc mặt hết sức khó coi.

“Toàn bộ tập hợp!” Liễu Ngọc Thanh sắc mặt dị thường nghiêm nghị, mặc kệ trận chiến với Huyết Hoàng Địa, ra hiệu chúng nữ trở về bên cạnh liên kết thành một khối…đề phòng nhìn chằm chằm lên không…

“Cảm giác này…hết sức bất an!” Man Kiều bên trong cơ thể Võ Tam Nương nhàn nhạt lên tiếng.

Võ Tam Nương siết chặt nắm tay, cảnh tượng bị cẩm y thanh niên toàn diện áp chế tại Man Hùng Mộ Địa như thước phim quay chậm lướt ngang đầu nàng, đến sau cùng càng là dùng đến Tử Môn vẫn không thể đối kháng.

Tại một góc trong đất trời, Ma đứng một thân một mình, áo choàng đen không gió tự bay, nhìn Cự Đại Trận Pháp trên thiên không bất chợt như đại môn hé mở, một âm thanh nhỏ nhẹ phiêu lãng theo làn gió:

“Trận Pháp vượt giới sao? nhìn biểu hiện này…đầu bên kia hẳn là một cái Tiểu Tiên Giới! cũng tốt, áp lực càng lớn…ta sẽ trưởng thành càng nhanh!”

Chỉ tiếc không ai nghe thấy lời nói của nàng, nếu không chắc hẳn cả kinh rớt cằm xuống đất.

Trong góc tối đen kịch, Lạc Vũ một mái tóc bạc trắng xóa ngẩng đầu, tròng mắt lấp lóe hết sức quỷ dị, khóe miệng cong lên:

“Khốn kiếp thật, cái Việt Long Tinh này thật xúi quẩy, không ngờ trở thành gia súc trong mắt một cái Tiểu Tiên Giới, trận pháp này ít nhất cũng là một tên Ất Cấp Chiến Trận Sư bố trí…cũng tốt thôi, nếu có thể âm thầm ngư ông đắc lợi, đây nói không chừng sẽ là đại vận của bổn tọa!”

Trong lúc toàn thể tinh cầu chú ý, cự đại trận pháp triệt để hình thành giữa hư không, như một cái miệng thái cổ hung thú khổng lồ dần dần hé mở…

“Hahaha, Lục Lang ta đến rồi đây, hỡi các sinh linh hèn mọn hãi rung rẩy đi!”

Giữa cửu thiên thập địa, một tiếng cười to càn rỡ vang lên, vài thân ảnh từ cự đại trận pháp lao vọt ra ngoài, chính thức hàng lâm Việt Long Tinh…

Chưa dừng lại ở đó, lần lượt là từng thân ảnh xuyên qua cự đại trận pháp, không nhanh không chậm…chỉ là trên mặt mỗi người đều treo lấy một loại kiêu ngạo không ai bì nổi, ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống sinh linh…

Khiến tu sĩ Việt Long Tinh sắc mặt đại biến chính là, đám người này vừa mới xuất hiện, không nói hai lời chính là điên cuồng tỏa ra thần thức, vừa phát hiện sinh mạng sống trên Việt Long Tinh đã như đồ tể lao tới, điên cuồng công kích, thu gặt sinh mạng…

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Mấy kẻ này rốt cuộc là ai? Bọn hắn từ đâu đến?”

Vô số câu hỏi xuất hiện trong đầu một đám tu sĩ, biến cố quá mức đột ngột khiến bọn hắn hoàn toàn hãi hùng, dù là Huyết Hoàng Địa hay Việt Long Tinh cũng không ngoại lệ…

Lục Lang tự cho bản thân là thiên tài, đương nhiên sẽ không nóng vội bọp chợp tranh thủ thời cơ như đám người khác, trái lại âm thầm chờ đợi Lục Bích xuyên qua, trong lúc đó Thần Thức đảo quanh một vòng, nhất thời ánh mắt triệt để sáng lên:

“Ồ? Nơi này có đông đảo con mồi như vậy? lễ hội của động vật sao?”

Không thể nghi ngờ, Lục Lang đã chú ý đến chiến trường tại Huyết Hoàng Địa.

Hắn không kịp chờ đợi Lục Bích xuất hiện nữa, hô hấp đã trở nên dồn dập…bởi vì Lục Lang nhìn thấy một đám nữ nhân như hoa như ngọc tụ hợp cùng một chỗ, mỗi người so với Lục Bích trong mộng của hắn đẹp hơn không biết bao nhiêu lần, quả thật khó có thể tin tưởng.

“Làm sao có thể? Con mồi cũng có thể sinh ra đẹp đẽ đến như vậy?” Lục Lang chuyển đổi ý niệm từ săn giết thành chơi đùa…

Hắn cảm thấy nếu mình có thể ngủ một đám này, so với đạt thành tích cao tại Thí Luyện Thiên Tài còn sung sướng hơn.

Nghĩ là làm, Lục Lang cao cao tại thượng xé không mà đến, ánh mắt lạnh lùng đảo quanh toàn trường một vòng, ngạo nghễ nói:

“Giống đực toàn bộ tự sát, nữ lưu lại làm tình nô!”

“Ở đâu ra thằng oát con? Chết cho lão phu!” Một tên Tam Tâm Huyết Sứ thấy kẻ này ngông cuồng như vậy làm sao có thể nhịn?

Hắn há mồm phun ra Huyết Châu, vô số Huyết lực lượng ngưng tụ, tay cầm Huyết Châu như thái sơn áp đỉnh hướng đầu não Lục Lang nện đến…

“Ồ? Sử dụng Huyết Lực sao?”

Đối với công kích của Tam Tâm Huyết Sứ, Lục Lang chế giễu ồ lên một tiếng, khóe môi cười lạnh khinh thường, bàn tay vừa nhấc, một cổ lực lượng chí cao bất chợt ngưng tụ, hóa thành gió lốc ngập trời, nhẹ nhàng vỗ đến thanh Huyết Châu đang hạ xuống…

RĂNG RẮC…

Trong ánh mắt hoảng hốt của tất cả mọi người, viên Huyết Châu tưởng chừng cao cấp của vị Huyết Sứ hoàng toàn không chống đỡ được một kích, vỡ vụn giữa không trung.

Huyết Lang cười nhạt, Phong Tiên Lực gia trì vào đôi chân, hung hăng hướng vị trí trái tim tên Tứ Tâm Huyết Sứ đạp mạnh.

Tốc độ quá mức kinh khủng, Huyết Sứ muốn né tránh nhưng không thể làm được, thực lực hai bên không cùng một tầng thứ…

ĐÙNG…

Âm thanh bạo tạc vang lên, Huyết Sứ thân hình như một làn mưa máu chính thức nổ tung, chết đến không thể chết lại…

XOẸT XOẸT XOẸT…

Mà như cảm ứng được động tĩnh nơi này, hàng loạt thân ảnh xuống từ cái trận pháp kia phá không mà đến, nam có nữ có, tất cả đều là người trẻ tuổi, nhìn Lục Lang cười cười:

“Lục Lang đại ca, phát hiện một đám mồi ngon như vậy sao không chia sẽ cho chúng ta?”

Trong lúc nhất thời, một cổ khí lạnh lan tràn khắp cõi lòng tất cả mọi người, cảm giác bị người khác dùng ánh mắt như xem con mồi thật sự không dễ chịu.

Võ Tam Nương lôi kéo chúng nữ dí sát lại gần mình, bí mật truyền âm:

“Kẻ này sử dụng, chính là Tiên Lực!”

Chúng nữ nghe vậy ánh mắt triệt để co rụt lại, các nàng đã nghe Võ Tam Nương kể qua những chuyện cùng Lạc Nam trải qua tại Man Hoang, đương nhiên nhận thức được Tiên Lực là tồn tại như thế nào…

“Tình hình nếu không ổn, toàn bộ trốn vào Linh Giới Châu!” Liễu Ngọc Thanh sáng suốt đưa ra quyết định.

Chúng nữ hít sâu một hơi gật đầu…

Mà lúc này, Lục Lang lại một lần nữa mở miệng, âm thanh uy nghiêm không cho kháng cự:

“Bổn công tử nói, nam chết, nữ thành nô…các ngươi chưa nghe rõ sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK