Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 99: Không dễ dàng

Hỏa Phượng Hoàng soi sáng một vòm trời, biến sắc trời toàn bộ thành màu tím, cũng làm sắc mặt đám yêu thú trở nên tái nhợt…

“Làm…Làm sao có thể? Thần thú Phượng Hoàng?”

“Nhân loại này, sao có thể triệu hoán Phượng Hoàng vĩ đại?”

“Ta không nằm mơ chứ? Truyền thuyết không phải sau thời đại Thượng Cổ, Việt Long tinh cầu không còn tồn tại thần thú sao?”

Đám yêu thú cấp thấp co ro trên mặt đất, mặc dù không cảm nhận được uy áp gì từ Phượng Hoàng màu tím kia, nhưng bản năng kính sợ của yêu thú đối với thần thú không hề thay đổi…

“Toàn bộ bình tĩnh, đây chỉ là một loại vũ kỹ có khả năng hóa hình Phượng Hoàng mà thôi, không có gì để sợ hãi!”

Một âm thanh già nua truyền vào tai năm tên thiên tài Thiên Yêu Bảng…

“A Tam trưởng lão!” Hầu Tuấn và Hầu Tú nghe giọng điệu truyền âm vang lên, vui mừng hớn hở…

Hiển nhiên một trong hai tên Lục giai yêu thú kia có một là Tam trưởng lão của Hỏa Hầu Tộc…

“Theo lời của Hầu Tam tiền bối, chúng ta không có gì phải sợ hãi!” Lang Keo đè ép cảm giác bất an trong lòng, nhìn Lạc Nam và Hỏa Phượng ra vẻ bình tỉnh nói…

“Đúng vậy! Dám mạo nhận thần thú, chúng ta nhất định không bỏ qua cho người này!” Bức Kiệt và Nhím Địa gật đầu tán thành…

Mà ngay cả bản thân Lạc Nam cũng không ngờ Hỏa Phượng Hoàng xuất hiện lại khiến đám yêu thú khiếp đảm một phen…Dù sao thì trước đây hắn sử dụng Hỏa Phượng đánh với đám tu sĩ nhân loại không xảy ra tình huống này…

“Đẳng cấp của Yêu Thú phi thường sâm nghiêm, nhất là về huyết mạch của Phượng Hoàng chính là thần thú, đương nhiên tạo áp lực không nhỏ đối với chúng nó!” Âm thanh Kim Nhi non nớt lên tiếng giải thích…

Lạc Nam hiểu ý gật đầu, bất quá xem tình huống rõ ràng đám Yêu Thú này cũng biết trước mặt không phải Phượng Hoàng thật sự, đã lấy lại bình tĩnh lúc đầu…

Không cho chúng nó ổn định tinh thần nữa, Lạc Nam quyết định tiên hạ thủ vi cường…Hồn Lực cuồn cuộn từ thân thể tỏa ra gia trì vào Hỏa Phượng…

QUÁT…

Một tiếng gáy lớn kinh thiên, đôi mắt hừng hực liệt hỏa xuất hiện một tia linh tính, theo chỉ thị của Lạc Nam, vỗ mạnh đôi cánh liệt diễm dài hàng trượng của mình, lấy tốc độ nhanh nhất cuốn tới Hầu Tuấn…

“Khốn kiếp! Sao lại là ta?” Hầu Tuấn hét ầm lên một tiếng, chân đạp hồng vân bỏ chạy kéo dài khoảng cách…

Mặc dù hắn không còn bị Hỏa Phượng gây kinh sợ, tuy nhiên Hầu Tuấn vạn phần không muốn đối chiến cùng Hỏa Phượng…

“Đi chết!” Hầu Tuấn tranh thủ khoảng cách, bắn ra liên tục ba mũi tên bằng liệt diễm vào đầu Hỏa Phượng…

Xèo xèo…

Âm thanh đốt cháy vang lên, ba mũi tên hỏa diễm bị Dị Hỏa dễ dàng thôn phệ, không gây được tác dụng gì…

Hầu Tuấn cũng biết trước là Hỏa thuộc tính của mình rất khó gây tổn thương cho Hỏa Phượng được ngưng tụ từ Dị Hỏa, chẳng qua chỉ muốn xác nhận mà thôi…

Sở trường của hắn là xạ thủ, khả năng cận chiến yếu nhược vô cùng nên không dám để Hỏa Phượng áp sát…

Nghĩ tới đây Hầu Tuấn chân đạp lấy Hồng Vân chạy trốn, Hỏa Phượng trong lúc nhất thời không làm gì được hắn…

Hồng Vân này là một loại ngự không thuật Địa Cấp Thượng Phẩm của Hỏa Hầu nhất tộc, tên là Hỏa Đẩu Vân, vì thế tốc độ nhanh nhạy vô cùng…

Thật ra Lạc Nam nhằm vào Hầu Tuấn cũng có lý do, hắn rất ghét mình đang đánh nhau lại có thằng đứng ngoài nhắm vào…quyết định cho Hỏa Phượng giải quyết tên này…

Hỏa Phượng vẫn tiếp tục truy đuổi ráo riết, Hầu Tuấn chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ chạy, vừa chạy vừa vò đầu bức tai suy nghĩ đối sách, Yêu thú chỉ sở hữu Linh Hỏa như hắn gặp Dị Hỏa chẳng khác nào khắc tinh, so với Mộc hệ gặp Hỏa không chênh lệch bao nhiêu…

Linh hỏa của Hầu Tuấn không làm được gì Dị Hỏa, nhưng Dị Hỏa lại có thể nuốt sống Linh Hỏa…

Những nơi bọn hắn bay qua tạo thành một con đường hỏa diễm ngoằng ngèo, không gian đều vặn vẹo vì sức nóng kinh khủng…

Giữa chiến trường xuất hiện cảnh tượng Hỏa Phượng đuổi Khỉ, có thể nói là náo nhiệt vô cùng…

Đám người Hầu Tú và Lang Keo lại không vui vẻ chút nào khi phải chiến đấu với một nhân loại khủng bố mà phe mình vắng mặt xạ thủ, mất đi một lợi thế lớn…

“Hồ tiểu thư! Nàng thật sự không có ý định tham chiến sao?!” Hầu Tú hướng Hồ Ngọc Nghiên lên tiếng nhờ giúp đỡ…

“Hừ! Nếu ta muốn chiến thì cũng phải là một đối một cùng hắn! Khinh thường vây công như các ngươi!” Hồ Ngọc Nghiên hừ một tiếng, không có ý định xen vào…

Khắc với các Yêu Hồ có bản tính yêu mị thường thấy, Hồ Ngọc Nghiên lúc này thể hiện bộ dạng cao ngạo như một con Khổng Tước…

Nghe nàng nói vậy, Lạc Nam xuất hiện một tia thiện cảm với nữ nhân hồ tộc này, nhìn nàng bằng ánh mắt thưởng thức…

Không cho đám yêu thú thời gian suy nghĩ đối sách…

“Cùng chơi đùa nào!” Một lần nữa Lạc Nam chủ động xuất kích…

Rống…

Tiểu Sư hiểu ý chủ nhân, gầm lên một tiếng, tứ chi bộc phát nhàn nhạt tia chóp, chỉ thoáng chút đã biến mất…

Khi xuất hiện, đã mang theo vô tận lôi đình nện xuống đầu Lang Keo…

“Nằm mơ muốn tập kích ta!”

Lang Keo rú lên một tiếng, đôi tay lực lưỡng hóa thành Sói Trảo, phủ lấy Thổ Linh Lực nồng đậm, cứng đối cứng cùng Tử Sắc Lôi Đình của Tiểu Sư…

ẦM…

Âm thanh kịch liệt vang vọng, Tiểu Sư bị đẩy lùi hơn mười bước để đứng vững thân hình…Một lần nữa ngoan cường hướng Lang Keo vồ đến, Lôi Đình lấp lóe càng thêm mãnh liệt…

“Lôi hệ quả nhiên không tầm thường!” Cảm nhận đôi tay mình đang tê liệt đau đớn, Lang Keo gương mặt xuất hiện một tia nghiêm túc…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK