Chương 196: Chắc hắn chừa mình ra
Nhìn thấy Lạc Nam bật người đứng dậy, tứ nữ giật mình, mà toàn bộ quảng trường cũng cảm thấy kỳ lạ…
Tên này làm sao vậy? từ đầu đến cuối luôn hết sức bình thản, ngay cả giao dịch cùng lúc 3 kiện Linh Cấp cũng không nhíu mày lấy một cái…
Có thể khiến một đại phú hào như hắn thất thố như vậy, sẽ là vật gì đây?
Trong lúc nhất thời, toàn bộ ánh mắt chuyển về sân khấu, nhìn vào vật Tử Y tu sĩ vừa lấy ra…
Đó là một vật hình tròn giống cái mặt bàn tròn màu trắng, bên trên điêu khắc vô số phù văn huyền ảo đang chuyển động một cách kỳ dị, không nhận ra thứ đồ gì…
“Trận pháp sao?” Một số tu sĩ có kiến thức lẩm bẩm, nhưng vẫn không biết trận pháp này dùng để làm gì…
Bản thân Tử Y tu sĩ cũng cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ người kia nhận ra vật trên tay hắn nên cảm thấy kích động như vậy? Không thể a…thứ này hắn phải mạo hiểm cửu tử nhất sinh, mới từ một hiểm địa lưu truyền từ viễn cổ đạt được…
Bất quá không tiếp tục suy nghĩ nhiều, nếu đã quyết định lấy ra, hắn sẽ không dây dưa không quyết…
“Như chư vị đã thấy, trên tay ta là một trận bàn (trận pháp được khắc trên bàn), có thể phóng to thu nhỏ tùy ý…” Tử Y tu sĩ trầm âm nói…
Đám người ngưng thần nghe tiếp…
“Công dụng của Trận Bàn này chỉ có một, chính là gia tốc thời gian gấp mười lần…nói cách khác ngồi bên trong tu luyện 10 ngày chỉ bằng 1 ngày thời gian thực mà thôi…” Tử y tu sĩ khàn khàn nói…
“Cái gì? Làm sao có thể?”
Hắn vừa dứt lời, toàn bộ quảng trường bậc người đứng dậy, ngay cả Thành Bích và Bảo Kiều cũng trợn mắt há mồm, bàn tay tinh xảo che lấy cái miệng nhỏ nhắn…
Hít…
Cơ Nhã tam nữ hít sâu một hơi, trách không được nam nhân nhà các nàng kích động như vậy…
Đã từ rất lâu, các vật phẩm hay tu sĩ có khả năng ảnh hưởng đến thời gian đã tuyệt tích trên tinh cầu này, chỉ còn là tồn tại trong truyền thuyết được ghi chép trên cổ tịch…
Thời Gian và Không Gian luôn là hai loại lực lượng thần bí và khó lĩnh hội nhất…
Đừng thấy Luyện Hư Kỳ tu sĩ có thể xé rách, đánh vỡ không gian hay thậm chí ngăn không cho Lạc Nam dùng Na Di Phù mà cho rằng họ hoàn toàn lĩnh ngộ được lực lượng của Không Gian đó là sai lầm…
Việc xé rách hay phá vỡ không gian chỉ đơn giản là nắm bắt được một chút quy tắc của nó…lại dùng lực lượng mạnh mẽ của bản thân tác động lên không gian mà thôi, giống như dùng sức đập phá hay xé rách một món đồ nào đó mà chẳng phải nắm bắt được lực lượng của món đồ đó để bản thân sử dụng…
Bản thân Luyện Hư Kỳ tu sĩ chỉ dám di chuyển hoặc ẩn núp trong hư không mà chưa từng phát sinh chiến đấu bên trong đó…
Bởi ngay cả chính họ nếu xảy ra sơ suất cũng có thể bị không gian tại hư không nghiền nát thành cặn bả…
Người lĩnh hội được Không Gian chân chính, phải là kẻ có Không Gian hệ linh căn, tu luyện Công Pháp sở trường về Không Gian…có khả năng lấy lực lượng không gian để bản thân sử dụng giống như Linh Lực…
Chẳng hạn như dùng Không Gian để trói chặt cơ thể kẻ thù, hay dùng Không Gian hình thành vòng xoáy nghiền nát kẻ địch thành mãnh vụn…hoặc đáng sợ hơn, chính là có thể lập tức dịch chuyển đến vùng không gian bất kỳ khác mà không cần xé rách rồi chui vào hư không di chuyển…
Đó mới là người lĩnh hội được lực lượng không gian chân chính…
Luyện Hư Kỳ, chỉ có thể tác động, mà không thể thao túng…
So với Không gian, Thời Gian càng thêm huyền diệu, càng thêm thần bí khôn lường…bởi nó quá hư vô mờ mịt, chẳng thể dùng tay nắm bắt được như Không Gian…chỉ có tu sĩ sở hữu Thời Gian linh căn, hay các loại Thể Chất có dính líu đến Thời Gian, mới cảm nhận được loại lực lượng thần bí này…
Người như thế, một nơi cấp thấp như Việt Long Tinh Cầu hoàn toàn không có…
Đó là lý do vì sao khi nghe Trận Bàn trên tay Tử Y tu sĩ vậy mà có thể gia tốc thời gian, công dụng này quá mức nghịch thiên…
Thử nghĩ trong một ngày, ngươi và đối thủ của mình đều là Nguyên Anh Viên Mãn, cả hai chẳng ai có thể đánh bại ai, quyết định trở về tu luyện…
Ngươi may mắn sở hữu Trận Bàn Thời Gian này, đồng nghĩa ngươi tu một ngày bằng người khác tu mười ngày…
Trong vòng một tháng ngươi đột phá Hóa Thần, mà đối thủ của ngươi phải mất tận mười tháng để làm được điều đó…
Chuyện này nghịch thiên đến cỡ nào đây?
Chỉ cần có não đều sẽ biết…
Lúc này, toàn bộ ánh mắt đều tập trung vào Tử Y tu sĩ, trong lòng cả đám đều xuất hiện ý nghĩ:
“Kẻ này điên rồi sao? lại đem vật nghịch thiên như vậy ra trao đổi?”
“Ta không điên…” Như hiểu được ý nghĩ của mọi người, Tử Y tu sĩ bình thản mở miệng:
“Ta quá nghèo, không đủ sức sử dụng Gia Tốc Trận này…”
“Nghèo?” Trong mắt đám người xuất hiện vẻ cổ quái, mà Lạc Nam nhận ra Tử Y tu sĩ là một Hợp Thể Trung Kỳ sắc mặt càng thêm ngưng trọng…một Hợp Thể Trung Kỳ tự nhận mình nghèo? Ngươi sẽ tin sao?
“Một ngày bên trong Gia Tốc Trận với số lượng một người, sẽ nuốt gọn 1000 Linh Thạch Cực Phẩm…” Tử Y tu sĩ thở dài nói tiếp:
“Thời gian thực tế trôi qua một ngày, đồng nghĩa ngươi tu luyện trong Gia Tốc Trận mười ngày, phải tốn 10000 Cực Phẩm Linh Thạch…từ khi ta có được Gia Tốc Trận này, chỉ tu luyện được đúng một tháng, đã trở nên không một xu dính túi…”
Đám người khóe miệng co quắp…đây cũng quá phá của đi…
Một ngày thời gian thực tế có giá 1 vạn Cực Phẩm Linh Thạch…
Tu luyện một tháng 30 ngày thời gian thực tế, bằng với tu luyện 300 ngày bên trong Gia Tốc Trận, đồng nghĩa phải bỏ ra 30 vạn Cực Phẩm Linh Thạch…
Con số này đủ để mua một kiện Linh Cấp Pháp Bảo bình thường tại Ải Nhân Tộc…
Tu một tháng thời gian thực tế, có giá bằng một kiện Linh Cấp, chuyện này quá mức phá tài sản, chẳng khác nào đốt tiền…
Trong lúc nhất thời vô số người dùng ánh mắt đáng thương nhìn Tử Y tu sĩ, trách không được tên này đem vật nghịch thiên như vậy ra trao đổi…
Nếu là bọn họ cũng không chịu nổi a…
Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng âm thầm tính toán, lần trước khi giải tán một Thất Cấp thế lực như Thanh Vân Tông, tổng số Cực Phẩm Linh Thạch của toàn tông hắn thu được là 51 vạn…
Không tính các Mỏ Linh Thạch vì đã dùng để gia tăng Linh Khí trong Linh Giới Châu rồi…
Một tháng tu luyện tốn 30 vạn Cực Phẩm Linh Thạch, nói dễ hiểu chính là dù bán toàn bộ Thất Cấp Thế Lực như Thanh Vân Tông, cũng không đủ để tu hai tháng…
Đây rõ ràng là một cổ máy đốt sạch tài sản của người sở hữu…
Lạc Nam âm thầm tính toán, ngay cả khi sử dụng tất cả Linh Thạch của một Độ Kiếp Kỳ như Trọng Vô Danh, cũng chỉ đủ hắn tu luyện 8 tháng thời gian thực tế, tương đương với 80 tháng bên trong Gia Tốc Trận mà thôi…
Nếu đổi lấy trận bàn này, một mình hắn tu luyện đã đốt tiền như thế, nếu để đám thê tử cùng nhau vào tu, số Linh Thạch tiêu hao còn khủng bố hơn x3 x4 x5…x10 thậm chí…x20 lần…
Lạc Nam siết chặt nắm tay, lần đầu tiên hắn thật sự chân chính có cảm giác nghèo…
Thành Bích và Bảo Kiều nhìn nhau, trách không được vị Tử Y tu sĩ là một Trưởng Lão của Bách Linh Học Phủ cũng chịu không nổi tiêu hao phải đem Gia Tốc Trận ra đổi, mặc dù lương bổng hàng năm của hắn cũng rất nhiều…nhưng để tu luyện bằng Gia Tốc Trận, còn xa xa không đủ…
Chỉ sợ chỉ có Đa Bảo Các như các nàng mới đủ khả năng duy trì Gia Tốc Bàn trường kỳ người tu luyện…
…
Mặc dù Gia Tốc Trận hạn chế rất lớn về mặt Linh Thạch, nhưng công dụng nghịch thiên nó mang lại không cần phải bàn đến…
Cũng có không ít người tự tin cho rằng chỉ cần bản thân sử dụng biết kiểm soát, sẽ không đến mức phá sản…
Âm thầm chờ đợi cái già mà Tử Y tu sĩ đưa ra…