Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việt Long Tinh.

Ma xung phong ra trận, khí thế hợp thể Viên Mãn dần dần lan rộng mà ra, khiến không ít tu sĩ Việt Long Tinh cảm thấy an lòng.

Ma hành tung cực kỳ bí ẩn, các trận chiến của hắn cũng ít đến đáng thương, nhưng mỗi một trận đều là vượt cấp chiến đấu và dành thắng lợi tuyệt đối, thời gian xuất đạo cũng không lâu, Đa Bảo Các phải dựa vào rất nhiều căn cứ và suy luận mới dám phán đoán tuổi tác của Ma không vượt quá 500 để bổ sung hắn vào Hoàng Kim Bảng.

Không ai biết tên thật của hắn là gì, không ai biết gốc gác của hắn ở đâu, chỉ biết ngày Ma đột ngột xuất hiện đã tại Hắc Ma Sơn mà thôi.

Các trận chiến của Ma hầu hết cũng chỉ diễn ra tại Hắc Ma Sơn, khi lần lượt triệt hạ những ma đầu khét tiếng, những tà tu lâu năm nổi danh.

Cái tên Ma cũng không phải do hắn làm nhiều chuyện ác độc của một Ma đầu như nhiều người phán đoán…chỉ vì lực lượng của Ma sử dụng hết sức kỳ bí, rất nhiều cường giả âm thầm nghiên cứu nhưng đều tốn công vô ít, có kẻ thù từng dốc hết can đảm hỏi Ma rằng:

“Lực lượng ngươi dùng rốt cuộc là gì? bằng không ta dù chết cũng không nhắm mắt!”

Ma sau khi trầm mặc đôi chút, chỉ nhàn nhạt đáp lại một chữ: “Ma!”

Cái danh xưng “Ma” cũng từ đó mà ra…

“Hừ, Hợp Thể Viên Mãn, ta cũng có vậy!” Tứ Tâm Huyết Sứ cười gằn, vỗ vỗ hai tay.

Sáu tên Huyết Hoàng Tử thong dong mà ra, lần lượt lột xuống từng tấm mặt nạ, lộ ra dung nhan tái nhợt nhưng vẫn điềm tĩnh lạ thường.

“Huyết Tam – Hợp Thể Hậu Kỳ”

“Huyết Nhị – Hợp Thể Hậu Kỳ”

“Huyết Nhất – Hợp Thể Viên Mãn”

“Huyết U – Hợp Thể Viên Mãn”

“Huyết Huyền – Nửa bước Độ Kiếp”

“Huyết Thiên – Nửa bước Độ Kiếp”

Nhìn thấy khí thế Huyết Huyền và Huyết U tỏa ra, Thiên Vạn Bảo sắc mặt có chút ngưng trọng.

Cái gọi là nửa bước Độ Kiếp, đơn giản chính là thực lực của kẻ đó đã đủ dẫn động Thiên Kiếp nhưng lại cố gắng áp chế, không muốn Độ Kiếp hoặc chưa đủ tự tin bản thân có thể vượt qua Thiên Kiếp.

Dù sao không phải ai cũng Độ Kiếp dễ dàng như Nguyệt Kỳ và Thanh Trúc, sơ suất một chút chính là mất mạng.

“Khà khà, nếu đại thắng trận này sẽ là động lực rất lớn để hai huynh đệ chúng ta Độ Kiếp thành công!” Huyết Huyền liếm liếm môi nhìn Huyết Thiên cười nói.

Huyết Thiên cười tà gật đầu, hai người bọn hắn là đồ đệ của hai vị Tứ Tâm Huyết Sứ, vừa mới tích lũy đủ tiềm năng dẫn động Thiên Kiếp nhưng vẫn chưa chuẩn bị sẳn sàng.

“Hừ, có gì lợi hại? Hậu Cung đã có một vị Độ Kiếp trong Hoàng Kim Bảng rồi!” Thái Linh Lão Nhân hừ lạnh khinh thường nói.

Đám Huyết Sứ Giả nghe vậy sắc mặt trở nên khó coi, bất quá bọn hắn biết rõ điều đó nên không tiện phản bác.

Thời điểm Diễm Nguyệt Kỳ và Hoa Thanh Trúc độ kiếp bọn hắn có chứng kiến, nhưng từ cổ chí kim…bất kỳ ai cũng không thể tác động lên quá trình Độ Kiếp của người khác, bằng không sẽ bị cuốn vào chung, thiên nộ hàng thế trừng phạt.

Đó chính là lý do vì sao rất nhiều kẻ không muốn nhìn Độ Kiếp Kỳ sinh ra nhưng lại chẳng dám xen vào hay đánh lén người khác trong quá trình Độ Kiếp.

“Độ Kiếp thì sao? trong trận này nàng không thể tham dự, các ngươi giỏi thì đào ra Nửa bước Độ Kiếp như chúng ta đi, khà khà!” Một tên Tam Tâm Huyết Sứ cười gian nói.

Bằng cấp chiến đấu, Diễm Nguyệt Kỳ đột phá Độ Kiếp, không thể tham gia vào trận này.

Như vậy dựa vào tu vi, bên Huyết Hoàng Địa đã có lời hai tên Huyết Hoàng Tử Nửa Bước Độ Kiếp, mà Tu Chân Giới Hoàng Kim Bảng chẳng ai đạt đến tu vi đó, đây cũng là một bước tính toán của bọn hắn.

“Nửa bước Độ Kiếp? Hậu Cung không nhìn vào trong mắt!” Liễu Ngọc Thanh chế giễu cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn sang chúng nữ.

“Một trận này, không cần đến mẫu thân đích thân ra mặt!” Tần Mộng Ảnh tự tin mà cao quý, nhẹ bước lên một bậc.

Cơ Băng và Cơ Nhã liếc nhau, sau cùng Cơ Nhã bước lên, tính cách của Cơ Băng so với Cơ Nhã còn lạnh lùng hơn, nàng không quá ưa thích phô trương.

“Muội cũng muốn chiến!” Yên Nhược Tuyết khí khái có một tia anh thư hào hùng, hiển nhiên Thủy Hoang Huyết Mạch cũng có ảnh hưởng nhất định đến khí chất của nàng.

“Ta chưa từng đường đường chính chính vì Hậu Cung ra trận, hôm nay cũng nên!” Thủy Nương Khanh ung dung cười nói, uyển chuyển đặt chân.

Mà trong lúc Bạch Tố Mai cũng muốn xuất chiến, trong đám cường giả Ngự Thú Chiến Tông, thiếu chủ Ngự Lâm rốt cuộc không nhịn được bước lên, cất cao giọng nói:

“Bổn thiếu mặt dù không có tu vi mạnh mẽ, nhưng ta tinh thông Ngự Thú chi thuật, tuổi tác lại không đến 500, có thể bằng vào yêu thú của mình lên đài hay không?”

“Hồ đồ!” Ngự Yêu Hoàng nhất thời biến sắc kéo Ngự Lâm trở lại, trong lòng thầm mắng thằng con trai muốn quấy nước đục.

Một đám cường giả Việt Long Tinh sắc mặt cũng trở nên khó coi, bọn hắn vốn đang vui mừng vì thấy Bạch Tố Mai sắp ra mặt.

Thân phận của Bạch Tố Mai từ lâu đã sớm công bố, hậu duệ Thần Thú chính tông từ thời thượng cổ còn sót lại, vượt cấp chiến đấu như ăn cơm uống nước, đơn giản cùng cực.

Có Bạch Tố Mai đăng tràn, không thể nghi ngờ là nắm chắc một trận thắng.

Vậy mà thằng ngốc Ngự Lâm này muốn làm gì?

“Không được, ngươi không có tên trên Hoàng Kim Bảng, không thể tham chiến!” Ngưu Ngũ Bá vốn có thành kiến với Ngự Thú Chiến Tông, là người đầu tiên lên tiếng phản bác.

“Haha, thế nữ nhân kia có trên Hoàng Kim Bảng không?” Ngự Lâm cười lạnh chỉ Tô Mị nói.

“Ngươi…” Ngưu Ngũ Bá nghẹn họng, quả thật Tô Mị trước đó không có tên trên Hoàng Kim Bảng.

“Ngự Lâm, ta biết ngươi tuổi trẻ háo thắng, nhưng thực lực mạnh mẽ là yêu thú của ngươi mà không phải bản thân ngươi, không hợp lệ!” Huyền Sa Lão Nhân nhẹ giọng khuyên nhũ.

“Haha, cổ nhân có câu Đại Đạo 3000, ta Ngự Thú chi đạo, chính là chính đạo…tại sao không được công nhận?” Ngự Lâm cười to nói, âm thanh lẽ thẳng khí hùng.

Ngự Yêu Hoàng ánh mắt xúc động, hắn không nghĩ đến nhi tử mình hôm nay có vẻ trưởng thành như thế.

Đáng thương cho Ngự Yêu Hoàng không biết, Ngự Lâm thấy chúng nữ lần lượt đứng ra nên muốn thể hiện trước mỹ nhân một phen, nhân tiện biểu hiện bản thân mạnh mẽ cho mấy nữ yêu thú như Tiểu Sư, Bạch Tố Mai, Hồ Khinh Vũ, Côn Minh Nguyệt chứng kiến mà thôi, nào có tốt đẹp như hắn suy nghĩa?

“Nói rất hay!” Một tên Tứ Tâm Huyết Sứ vỗ tay, dùng ánh mắt tán thưởng pha lẫn vui mừng nhìn Ngự Lâm.

“Chúng ta đồng ý cho kẻ này ra trận, Việt Long Tinh các ngươi ánh mắt thiển cận, khống thú cũng là một loại thực lực, chỉ cần Ngự Lâm không quá 500 tuổi là được!” Đám Huyết Sứ Giả nhất thời đồng thanh nói.

Bọn hắn đang hận không thể hôn Ngự Lâm một trận, Bạch Tố Mai cường đại bọn hắn cũng có điều tra qua, đang lo lắng không biết Huyết Hoàng Tử của mình đủ sức hạ nàng hay không, chẳng ngờ Ngự Lâm thẳng ngu này thay bọn hắn giải quyết một đối thủ mạnh.

Trong lúc này, dù Ngự Lâm nói nhăng nói cụi bọn hắn cũng sẽ đồng ý.

“Mai nhi, để hắn lên đi, chẳng ảnh hướng đến đại cục!” Liễu Ngọc Thanh ung dung cười, theo nàng thấy…chỉ cần Cơ Nhã, Mộng Ảnh, Nhược Tuyết và Nương Khanh chiến thắng là được.

Kết quả của Ma và Ngự Lâm hoàn toàn không cần quan tâm.

Bạch Tố Mai đối với mẹ chồng rất ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt từ đầu đến cuối chưa từng liếc nhìn Ngự Lâm một chút.

“Được rồi…Ngự Lâm lên đi!” Thiên Vạn Bảo cũng có suy nghĩa giống Liễu Ngọc Thanh, cuối cùng gật đầu đồng ý.

Ngự Lâm đắc ý quá đỗi, trong ánh nhìn chăm chú của đám đông, ung dung lên sàn.

Chỉ là rất nhanh, sắc mặt của hắn cứng lại.

Vì đối thủ đang đứng trước mặt hắn, là nửa bước Độ Kiếp Huyết Thiên…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK