Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huống hồ tên này di chuyển liên tục, muốn tìm được phải xem vận khí rồi…

Không nghĩ tới lần này lại đột nhiên xé rách không gian xuất hiện, còn đem Lạc Nam cùng nhị nữ nuốt mất…

“Hắn thật đáng thương nha…!” Á Nhi hai mắt rơm rớm…Tinh Linh vốn là chủng tộc yêu tự nhiên, thấy con Cá Voi này bi thảm như vậy cảm thấy thương hại vô cùng…

“Nếu Lạc Nam có thể cứu được tên này, hắn sẽ trở thành đại ân nhân của Côn Tộc tại U Nguyên Đại Lục…khi đó…” Tinh Linh Nữ Vương trầm tư cảm thán một tiếng, bàn tay tinh xảo xé rách không gian…

“Lạc Nam ca ca, Á Nhi ở nhà chờ ngươi…” Trước khi rời khỏi, Tiểu nha đầu không quên há miệng gào to xuống mặt biển…

Tinh Linh Nữ Vương lột xuống mủ vải trùm đầu của Á Nhi, để lộ đôi tai nhọn đặc trưng của Tinh Linh, nhẹ đảo tay, bùn đất trên mặt Á Nhi hoàn toàn biến mất…

Để lộ làn da trắng như tuyết đông, diện mạo xinh xắn như thiên thần nhỏ, gò má ửng hồng cùng đôi mắt ngây thơ lúng liếng nước…phấn điêu ngọc trác…

Tiểu nha đầu còn nhỏ, đã có dung nhan hại nước hại dân…

Tinh Linh Nữ Vương một tay xách nàng như con mèo nhỏ…hai mẹ con bước chân vào hư không…

Chính thức khép lại…

Mật thất tại Thánh Linh Học Phủ…

Võ Tam Nương ngồi xếp bằng trên không trung, hư ảnh con voi ẩn hiện sau lưng nàng, khí thế trầm ổn như núi cao, thu liễm đến cực hạn…

Ánh mắt xinh đẹp nhướn lên… như có thể xuyên thấu tầng tầng không gian, bắt gặp Lạc Nam vậy mà lọt vào miệng rộng của con cá voi kia, đôi môi đỏ mọng mỉm cười vui vẻ…

“Tiểu tử thúi này…mặc kệ ngươi vậy…”

Lạc Nam chỉ cảm thấy mất đi ánh sáng, xung quanh một màu tối đen như mực, hai cổ thân thể mềm mại đang ôm chặt lấy hắn…trong lòng ngực là một tiểu gia hỏa đang cuộn tròn…

Ở nơi kỳ quái này, bọn họ như bị một lực lượng mạnh mẽ kìm hãm…

Bốn thân ảnh ôm chặt lấy nhau, đang bị một vòng lốc xoáy mạnh mẽ hút vào thứ gì đó…trời đất quay cuồng, dù Luyện Hư Kỳ như Cơ Nhã cũng không thể vận chuyển Linh Lực…

Ý niệm vừa động, cả bốn cùng lúc tiến vào Linh Giới Châu…

Mà Linh Giới Châu trở thành đối tượng bị thay thế, trôi theo dòng xoáy khủng bố, cùng vô số cá tôm lẫn lộn…

Bên trong Linh Giới Châu…

Phụt…

Bốn người cùng lúc phun ra một ngụm nước…

“Phu quân, Tiểu Sư, Nhã tỷ, Thanh Tuyền…chuyện gì xảy ra?”

Thủy Nương Khanh đang luyện Thương Pháp, thấy dáng vẻ mấy người chật vật như vậy, hớt ha hớt hải chạy đến hỏi thăm…

Lạc Nam lắc đầu cười khổ, hoàn toàn không biết trời trăng mây nước gì…

“Chúng ta bị thứ gì đó nuốt vào trong bụng…” Cơ Nhã dùng Linh Lực xua tan nước trên người, môi đỏ khai mở…

Tiêu Thanh Tuyền nhợt nhạt gật đầu, Dị Hỏa nhanh chóng hong khô cơ thể…

“Bị nuốt vào bụng?” Thủy Nương Khanh một mặt mộng bức, Cơ Nhã là Luyện Hư Trung Kỳ a…thực lực so với nàng còn mạnh hơn, vậy mà để thứ gì đó nuốt vào?

Ngay cả Lạc Nam cũng giật mình, nhìn sang nàng với ánh mắt tò mò…

“Có thể trời không biết quỷ không hay tập kích chúng ta mà thiếp không thể phản ứng, chỉ có thể là Thất Giai yêu thú trở lên, thực lực khủng bố…” Cơ Nhã hất lên tóc mai, từ tốn phân tích…

Ngoài tình huống đó ra, nàng thật sự không nghĩ ra còn thứ gì khác…

“Đúng là Thất giai yêu thú, Tiểu Sư có thể cảm nhận được thực lực mạnh mẽ của nó…” Tiểu Sư lắc lư thân thể làm khô bộ lông, mở lấy miệng nhỏ xác nhận…

Đám người bừng tĩnh…quả thật chỉ có Thất giai, tương đương với Hợp Thể Kỳ mới đủ khiến Cơ Nhã lâm vào bị động như vậy…

“Sao Tinh Linh Nữ Vương không cứu chúng ta?” Tiêu Thanh Tuyền thắc mắc…

Lạc Nam trầm ngâm suy nghĩ, cuối cùng nói:

“Ta không cảm nhận được sát khí từ yêu thú này, chắc hẳn chúng ta sẽ không gặp nguy hiểm quá lớn…chỉ là làm sao có thể thoát ra khỏi cơ thể nó, là một vấn đề…”

Bên trong cơ thể Thất giai yêu thú, không gian cứng cáp đến cực điểm, dù là Cơ Nhã cũng không dám mạo muội xé rách, nếu để bị nó phát hiện…không biết xảy ra hậu quả gì…

Thủy Nương Khanh cũng hết chỗ nói, chuyện ly kỳ như vậy mà nam nhân nhà mình cũng trải qua cho được, khiến nàng vừa buồn cười vừa lo lắng…

“Chỉ còn cách theo đường bài tiết của nó ra ngoài…” Tiêu Thanh Tuyền mở miệng…

Sư phụ nàng đề nghị như vậy…

“Bài tiết?” Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh tóc gáy dựng đứng, các nàng không dám tưởng tượng…

“Yên tâm…để lão công các nàng lo chuyện này…” Lạc Nam cười nói, hắn sao có thể để các nàng làm chuyện như vậy?

“Chàng trước hết trị thương, mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết…” Cơ Nhã suy nghĩ nói nói…

Lạc Nam gật đầu, lúc này lấy ra Gia Tốc Trận đặt trên mặt đất, trước ánh mắt xấu hổ của mấy nữ, cười hề hề lôi Thủy Nương Khanh tiến vào…

Trận pháp gia tốc…

Rất nhanh, bên trong truyền ra âm thanh rên rỉ của nữ nhân cùng tiếng thở dốc hữu lực mạnh mẽ của nam nhân…

Nhất thú hai người nhìn nhau, gương mặt cả ba cùng ửng đỏ…

“Nhanh như vậy?”

Nữa ngày trôi qua, bắt gặp Lạc Nam khỏe mạnh như trâu bước ra, chúng nữ kinh ngạc hỏi…

Theo sau hắn, Thủy Nương Khanh làn da còn ửng đỏ, khóe môi treo lấy nụ cười thỏa mãn…dung nhan rực rở xinh đẹp như hoa tươi được tưới nước…

“Long Tiên Thánh Điển rất thần kỳ, các nàng không cần kinh ngạc…ta và Khanh Nhi đã song tu liên tục 5 ngày…” Lạc Nam đắc chí khoe khoang…

Nếu không phải Cơ Nhã cùng Tuyền Nhi còn là xử nữ, hắn đã lôi các nàng vào chung vui rồi…

Lần đầu tiên của hai nữ, không thể dùng vào mục đích trị thương đấy…

“Chàng dự định thế nào?” Tiêu Thanh Tuyền mở miệng…

“Các nàng cứ ở bên trong…ta ra ngoài thám thính tình hình…” Lạc Nam phân phó nói…

“Không được, quá mạo hiểm…chúng ta đi cùng…” Tam nữ và Tiểu Sư cùng lúc lên tiếng phủ quyết…

“Đang ở trong bụng Thất giai a, tu vi các nàng cao hơn ta, rất dễ bị nó cảm ứng được…huống hồ thăm dò tình hình thì ta là thích hợp nhất, chỉ cần không ổn có thể trốn vào lập tức…” Lạc Nam nói ra…

“Chuyện này…” Tam nữ liếc nhau chau mày, hắn nói quả thật có lý…

Bọn họ không biết gia hỏa to con này đã trở nên khù khờ như một đứa trẻ, theo bản năng cho rằng đang trong cơ thể của một tên hung thần…

“Tiểu Sư sẽ đi theo chủ nhân…” Tiểu Sư quả quyết lên tiếng, thân thể nhỏ nhắn nhảy tọt vào lòng hắn…

Lạc Nam sủng ái xoa xoa đầu nàng, trước ánh mắt của chúng nữ, thân ảnh biến mất…

Bịch…

Lạc Nam ôm lấy Tiểu Sư, chỉ cảm thấy mình vừa rơi xuống một nơi mềm mại…

Linh Giới Châu trở về trên người…

Nơi này tối đen như mực, Tỵ Thủy Châu xuất hiện trên tay, chất lỏng xung quanh chủ động cách xa một vòng…

Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đảo quanh, hắn phát hiện mình đang ở dạ dày của gia hỏa khổng lồ này…

“Quả nhiên là Thất Cấp, cơ thể thanh lọc đến cực hạn… dù ở dạ dày vẫn không có mùi hôi thối…” Âm thầm cảm thán một tiếng, Lạc Nam phát hiện nơi này có thể điều động linh lực…

Hiện tại có hai lựa chọn, thứ nhất là phá nát thân thể Thất giai tiến ra…thứ hai là đi theo đường bài tiết của nó…

Bất quá người ta là Thất giai, mình vừa động thủ sẽ lập tức bị nghiền nát như con kiến nhỏ…không thể bất cẩn được…

Nghĩ tới nghĩ lui, Lạc Nam quyết định trước hết thăm dò rồi tính…

Dần dần lần mò bước đi…

Âm thanh tiêu hóa không ngừng vang lên bên tai…Cũng may có Tỵ Thủy Châu mà không dính vào người hắn…

Lạc Nam đi một đoạn đường, cảm thấy cửa dạ dày khủng bố của yêu thú này đang mở ra…

Hắn lập tức tiến vào bên trong…

Đột nhiên nhìn thấy…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK