Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Nam xụ mặt, bà nương này rõ ràng muốn gài hắn.

“Khanh khách!”

Chúng nữ che miệng cười khúc khích, hiếm thấy phu quân nhà mình thiệt thòi như vậy.

“Võ tiền bối nếu đã quang lâm, kính xin làm chứng để Lạc công tử cùng các nàng đính hôn!” Yên Nhược Lan cười tươi nói, thầm thay đồ đệ Yên Nhược Tuyết cảm thấy tự hào.

Có một vị Độ Kiếp chủ trì nghi thức, ai không cảm thấy vinh quang?

Võ Tam Nương gật gù, nhếch môi đỏ nói: “Hôm nay tất cả nữ nhân của hắn đều phải hiếu thảo dâng trà, bất quá không phải cho ta! mà là cho người này!”

Bàn tay chỉ vào thân ảnh mặc áo choàng sau lưng nàng…

Đám người nghe vậy nhất thời sững sờ, chưa hiểu ý nàng lắm.

“Võ tiền bối…xin hỏi người phía sau là ai?”

Đúng lúc này, chỉ nghe âm thanh run rẩy của Liễu Thi Cầm truyền ra, từ đầu đến cuối ánh mắt nàng luôn khóa chặt người mặc áo choàng sau lưng Võ Tam Nương…

Mặc dù người kia che phủ tất cả, nhưng không hiểu vì sao…máu huyết trong người Liễu Thi Cầm sục sôi, một trái tim nhất thời thắt chặt, cảm giác này, như lần đầu nàng gặp Lạc Nam vậy.

Mà thân ảnh mặc áo choàng kia cũng đang rung lẩy bẩy, thân thể lúng túng định trụ ở nơi đó, phía sau lớp áo đã có nước mắt chảy dài…

Lạc Nam thân thể chấn động, nhìn biểu hiện của Dì Nhỏ khiến hắn chợt nghĩ đến một khả năng…một khả năng dù là mong manh, dù là rất nhỏ.

Chúng nữ âm thầm kỳ quái, vốn các nàng cho rằng người kia là bằng hữu nào đó của Võ Tam Nương mà thôi…

“Nàng sao? nàng là một nữ nhân đáng thương…” Võ Tam Nương nhẹ thở dài một hơi.

“Rốt cuộc là…” Liễu Thi Cầm nhanh chóng tiến đến.

Người mặc áo choàng kia thực lực kinh khủng, nhưng khi đối diện với Liễu Thi Cầm đang chạy đến lại giật mình lùi lại phía sau, không dám đối mặt.

Lạc Nam ngơ ngác, ánh mắt hắn quay sang Võ Tam Nương, hy vọng nhận được đáp án…

“Nàng ấy gọi Độc Nhân!” Võ Tam Nương phun ra vài chữ.

Lạc Nam toàn thân chấn động, ngay cả chúng nữ cũng giật mình…

Dù không biết vô tình hay cố ý nhưng Độc Nhân từng cứu Lạc Nam, hắn có kể với các nàng về chuyện đó, chưa kể đây chính là siêu tân tinh trên Hoàng Kim Bảng, nói rõ tuổi tác chưa vượt 500 tuổi…

“Độc Nhân…Độc Nhân…sư phụ gặp nàng ở đâu?” Giọng của Lạc Nam cũng dần xuất hiện tia run rẩy.

“Lạc gia bí mật cho người tập kích Liễu gia, Độc Nhân xuất hiện ở đó cứu viện!” Võ Tam Nương đáp lại.

Trong lòng nàng cũng cảm thấy không thoải mái, với tính cách phóng khoáng của nàng muốn nói tẹt ra cho rồi, nhưng nhìn biểu hiện của Độc Nhân thôi thì để nàng ấy tự giải quyết…

Liễu Thi Cầm nghe Võ Tam Nương nói, ánh mắt rốt cuộc xuất hiện giọt nước trong suốt, muốn đuổi theo Độc Nhân nhưng không tài nào làm được, đành rống lên:

“Ngươi rốt cuộc là ai? Làm ơn cho ta thấy một lần…làm ơn dù chỉ một lần!”

Độc Nhân rốt cuộc dùng chân, chúng nữ nhớ lại lời Võ Tam Nương nói các nàng phải dâng trà cho người khác, lúc này trong đầu nhất thời oanh một tiếng, kích động nhìn nhau:

“Không lẽ Độc Nhân là…”

Độc Nhân cứu Lạc Nam, cứu Liễu gia, Độc Nhân đáng được chúng nữ dâng trà hơn cả sư phụ, Độc Nhân khiến dì nhỏ biểu hiện thất thố như vậy…

Đối với tình thân, Liễu Thi Cầm luôn mẫn cảm hơn ai hết, như một loại thiên phú vậy.

Nếu Lạc Nam còn không đoán ra Độc Nhân là ai, thì hắn chính là kẻ ngu ngốc.

“Mẫu thân…” Lạc Nam ánh mắt có phần mông lung, nhẹ giọng kêu đi ra, trái tim hắn lúc này như ngừng đập, hy vọng suy đoán của mình là sự thật.

Một ngày này, Lạc Nam đã chờ quá lâu rồi, một trong hai mục đích tiến vào Thánh Linh Học Phủ của hắn…

Nghe tiếng gọi kia, Độc Nhân toàn thân như bị sét đánh, nàng đứng chết trân ở nơi đó, một cảm giác hạnh phúc như điên dâng lên trong lòng…hắn gọi ta mẫu thân? Hắn chấp nhận ta sao?

Liễu Thi Cầm nhân cơ hội, vội vàng lao đến, mở mủ choàng…

Không gian trở nên tĩnh lặng…

Đó là một dung nhan tràn ngập nước mắt, mái tóc dài lục bảo nổi bậc tung bay trong gió, diện mạo quen thuộc mà Liễu Thi Cầm cùng Lạc Nam ngày nhớ đêm mong rốt cuộc hiện ra…

Ngũ quan như kiệt tác của tạo hóa, nàng không còn sự ôn nhu và hiền diệu như trên bức họa, thay vào đó là nét kiên cường, quyến rũ cùng…ma mị…

Nàng giống Lạc Nam đến tận ba phần, ánh mắt sắt sảo, mũi quỳnh cao thẳng, bờ môi đầy đặn căn bóng không hồng không đỏ như nữ nhân thường thấy, trái lại là một màu đen nổi bậc, một màu đen huyền bí như có thể hút lấy linh hồn người khác…

Tương tự đôi môi, đường kẻ mắt của nàng cũng là một màu đen, tận sâu tròng mắt lại như vực sâu thăm thẳm không lối thoát…

Ánh mắt Lạc Nam nhìn xuống, móng tay nàng…móng chân…tất cả đều thuần một màu đen kịch …cá tính, nổi loạn.

Điều đó không khiến Độc Nhân xấu đi, trái lại khi kết hợp mái tóc óng ả màu lục bảo và làn da trắng không tỳ vết, tạo nên dung nhan ma mị pha lẫn quyến rũ nhưng cũng tràn đầy khí tức nguy hiểm…

Nàng như một chất độc dữ dội, lại khiến bất kỳ nam hay nữ đều không nhịn được phải hãm sâu vào.

“Thật đẹp mắt!” Chúng nữ nhất thời mê ly, bị dung nhan của Độc Nhân kích thích thị giác cực mạnh…

Ngay cả Võ Tam Nương cùng Liễu Thi Cầm đứng gần cũng có chút lu mờ.

“Quả nhiên là biểu hiện của Độc Thể, bất quá không phải Thiên Sinh Độc Thể…mà là càng cường đại hơn, xếp hạng thứ 7 trên Đại Thể Bảng – Diệt Sinh Độc Thể!” Kim Nhi đánh giá Độc Nhân sau đó nghiêm nghị nói ra, ngay cả chính bản thân nàng cũng không ngờ mẫu thân của công tử lại sở hữu Độc thể khủng bố như vậy.

Diệt Sinh Độc Thể, tên như ý nghĩa, tất cả sinh linh nó đều có thể tiêu diệt, nếu phát huy Độc Thể này đến tối đa, bao quát cả những vị đại năng cao cao tại thượng trên Tiên giới kia cũng không thoát khỏi.

Đừng thấy Diệt Sinh Độc Thể xếp hạng sau Ngũ Hành Thánh Thể một bậc mà chủ quan, người sở hữu Ngũ Hành Thánh Thể nếu không cẩn thận có thể bị độc chết đấy…

Sở hữu luồng lực lượng cường đại là vậy, bất quá lúc này Độc Nhân lại khóc thút thít, ánh mắt cúi gằm xuống mặt đất, không dám nhìn thẳng bất kỳ ai…

Chợt nàng một lần nữa giật thót, có một vòng tay ấm áp đem thân thể yêu kiều ôm gọn vào trong ngực, ghì sát như sợ nàng tan biến vậy…

Cùng lúc đó, thanh âm nam tử diệu dàng nhất trên thế gian vang lên bên tai:

“Mẫu thân, chào mừng về nhà!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK