Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Oán khí thấu trời xanh…

Một cái Bát Cấp Thế Lực bị tàn phá không để lại chút gì…

Chúng Bách Hoa Tông trưởng lão sắc mặt tái nhợt, các nàng lần đầu nhìn thấy cảnh tượng huyết tinh như vậy, đối với Lạc Nam vẫn luôn ôn hòa lễ độ lần đầu xuất hiện cảm giác kinh sợ…

“Huyết Linh Tông làm nhiều chuyện ác, trước đây từng nhiều lần muốn dồn phu quân vào chỗ chết, cũng nên là thời điểm diệt vong của bọn hắn!” Yên Nhược Tuyết nhàn nhạt nói ra, đối với kẻ muốn hại phu quân, nàng không ngại tru diệt cửu tộc.

Hoa Ngọc Phượng càng bình thản không cần phải nói, một cái Bát Trận Đồ của nàng chôn diệt vài ngàn quân Bạch Sa Hoàng Triều, đối với giết chóc đã sớm không có cảm xúc quá lớn.

Tu Chân Giới vốn luôn là như vậy, nếu không thể thích nghi, ngươi đừng mơ đến hai từ “Cường giả”.

Bên trên thiên không, Hỏa Phượng Hoàng hung hăng cùng Bá Lực Giao Hoàng đối chiến, bất quá nó dù gì cũng chỉ là một trạng thái do Linh lực tạo thành, đứng trước thế công sắt bén của Giao Hoàng, thân thể nó không ngừng bị đánh tan, sau đó một lần nữa ngưng tụ…

Ở trạng thái thú thân, khả năng phòng ngự của Bá Lực Giao Hoàng tăng lên theo cấp số nhân, Lôi Hỏa vậy mà không xuyên thủng được tầng tầng lớp vảy như thiết giáp của hắn, khiến Hỏa Phượng Hoàng không ngừng bị vuốt Giao xé rách…

“Hừ, ngươi thật phiền phức!” Bá Lực Giao Hoàng thô bạo đem đôi cánh Hỏa Phượng xé thành hai nửa, cười lạnh xem thường.

Bất quá rất nhanh, sắc mặt nó trở nên dữ tợn, phẫn nộ rít gào:

“Lạc Nam, cút trở xuống cho bổn Hoàng!”

Không biết từ bao giờ, Lạc Nam bí mật thi triển Tốc Biến, kết hợp với Bát Hoang Hoành Thiên Viêm đã đứng trên cái đầu khổng lồ của Bá Lực Giao Hoàng…

Điều này khiến Bá Lực Giao Hoàng cảm thấy tức điên, từ bao giờ một nhân loại dám đứng trên đầu hắn?

“Cút xuống!”

Bá Lực Giao Hoàng lắc lư cái đầu kịch liệt không cho Lạc Nam giữ thăng bằng, thân thể khổng lồ dài trăm trượng uốn éo dữ dội trên không trung đem mây xanh quậy tung tóe…

Lạc Nam bị cử động của Bá Lực Giao Hoàng khiến cho chật vật thân thể, nhờ có khả năng giữ vững trọng tâm quá tốt đến từ Bát Hoang Hoành Thiên Viêm mới miễn cưỡng không ngã.

Trọng Kiếm xuất hiện trong tay hắn, ánh mắt lóe lên một tia bí hiểm…

“Đứng trên đầu Bổn Hoàng, ngươi sẽ triệt để hối hận!” Bá Lực Giao Hoàng gầm thét phẫn hận, móng vuốt một lần nữa hung hăng xé rách Hỏa Phượng vừa khôi phục như để trúc giận…

Bất chợt, đôi sừng đỏ rực to như cột nhà trên đầu hắn cấp tốc lóe sáng, Linh Lực mênh mông tụ tập mà về, ẩn ẩn có xu thế hủy diệt…

Lạc Nam giật mình, không ngờ sừng của tên này còn có thể bắn ra công kích, một cảm giác nguy hiểm xuất hiện, hai bàn tay Lạc Nam nhanh chóng đặt chồng lên nhau, Đế Diễm, hai loại Lôi Kiếp cùng Phệ Thiên Mộc cấp tốc dung hợp, xoay tròn…

“Chết đi!”

Bá Lực Giao Hoàng gầm rú, hai cái sừng Giao của hắn cùng lúc bắn ra hai luồng sáng hủy diệt đỏ như máu, sau đó hai tia hủy diệt tụ hợp thành một chùm sáng, tập trung vào con kiến nhỏ đang đứng trên đầu là Lạc Nam…

Ánh mắt Lạc Nam nghiêm nghị, Hợp Linh Chưởng phá không mà ra, lấy thế cứng đối cứng đối kháng cùng chùm sáng hủy diệt…

ĐÙNG…

Vụ nổ khủng bố diễn ra trên đỉnh đầu Bá Lực Giao Hoàng khiến hắn trở nên choáng váng, hai loại lực lượng mang tính hủy diệt khiến không gian tầng tầng băng liệt…

Mà Bá Lực Giao Hoàng đau đớn rít gào, thân thể không ngừng lăn lộn trên không trung, Hợp Linh Chưởng kia vậy mà thành công hóa giải chiêu thức mạnh nhất của nó, quá mức hoang đường.

Bất quá Bá Lực Giao Hoàng cũng thật lợi hại, vậy mà đem Hợp Linh Chưởng của Lạc Nam hủy diệt, hai bên ngang tài ngang sức.

“Liệt Địa!”

Cùng lúc đó, một tiếng cười gằn vang lên, Lạc Nam tay cầm Trọng Kiếm, nhắm ngay trung tâm cái đầu Giao khủng bố, chấn mạnh mà xuống…

“Không!”

Bá Lực Giao Hoàng gào thét thảm thiết, một lực lượng khủng bố tác động mạnh mẽ vào đầu não hắn, có âm thanh xương sọ nứt vỡ ầm vang, toàn bộ đầu lớn chấn động kịch liệt, tê tâm liệt phế…

“Thật cứng!”

Lạc Nam kinh dị thốt lên, Trọng Kiếm vậy mà chỉ xuyên vào một phần ba, bị lớp vảy dày trên đỉnh đầu Bá Lực Giao Hoàng cản phá, công nhận khả năng phòng ngự của tên này thật kinh khủng…

“Ta muốn ngươi chết!” Bá Lực Giao Hoàng đột ngột từ thiên không lao xuống, tốc độ khủng bố như có thể đem hư không xuyên thủng, muốn hất văng Lạc Nam khỏi đầu mình…

Đáng tiếc Lạc Nam lúc này một tay đang giữ chặt chuôi Trọng Kiếm cắm vào đầu Giao để giữ vững cơ thể, một tay còn lại ngưng tụ vô tận Thủy Linh Lực, sau đó hung hăng chưởng xuống…

“Trấn Hải Chưởng!”

ẦM…răng rắc…

Một chưởng mang theo lực áp bá đạo như có thể đem hải dương trấn áp, vũ kỹ nổi danh đến từ Hải Cung, khiến các vết nứt trên đầu Bá Lực Giao Hoàng có dấu hiệu lan rộng…

“Chết đi! Chết đi!”

Bá Lực Giao Hoàng đỏ cả mắt, nó đã chính thức lâm vào điên cuồng, đôi Giao giác lần nữa lập lòe ánh sáng, tia hủy diệt ngưng tụ, muốn một lần nữa bắn đến Lạc Nam.

Lạc Nam lúc này rút ra Trọng Kiếm, sau đó ánh mắt khóa chặt một cây sừng to lớn trên đỉnh đầu Giao Hoàng, cười gằn dữ tợn, sát phạt pha lẫn hưng phấn, Niết Bàn Linh Thủy cuồn cuộn bao trùm hai cánh tay, hắn âm trầm mở miệng:

“Thức Thứ Ba – Tạc Thiên!”

Ong Ong…

Trọng Kiếm gầm vang vì hưng phấn, theo động tác quét Kiếm của Lạc Nam, vô tận Kiếm Khí nghiền nát không gian mà ra, tạo thành một vết trảm hình trăng lưỡi liềm, hung hăng bá đạo không cách nào để hình dung…

Tạc Thiên vừa ra, bầu trời như bạo tạc, một vết cắt không gian khủng bố xuất hiện, cùng với đó là cái sừng to lớn của Bá Lực Giao Hoàng triệt để bị cắt đứt, sau đó tan thành phấn vụn…

“AAAAAAAAAAAA”

Một cơn đau không cách nào để hình dung, một cơn đau khiến Bá Lực Giao Hoàng thân thể mãnh liệt co rút, chiến ý toàn bộ mất hết, sau đó thân thể khổng lồ của nó rơi tự do mà xuống, dây thần kinh đã mất đi toàn bộ tri giác rồi…

Phốc…

Lực lượng bá đạo từ một thức này lại khiến Lạc Nam bị chấn đến thổ huyết, xương cốt hai cánh tay kêu lên lạch cạch, da thịt bong tróc đến mức đáng sợ, cũng may không hoàn toàn bạo tạc như lần thi triển trước…

Lần trước khi dùng Tạc Thiên, Lạc Nam đang trong trạng thái áp chế tu vi, áp chế sức mạnh Thể Tu, lại không được sử dụng Niết Bàn Linh Thủy phòng ngự từ trước, rất nhiều nguyên nhân dẫn đến phản phệ là đôi tay bạo tạc…

Nhưng lần này thì khác, hắn thi triển Tạc Thiên ở trạng thái sung mãn, cơ thể đã có sự thích ứng, lại cẩn trọng dùng đến Niết Bàn Linh Thủy bảo vệ đôi tay, phản phệ không quá mức to lớn, chỉ khiến cơ thể chấn động phun máu mà thôi…

ẦM ẦM ẦM…

Rốt cuộc, thân thể Bá Lực Giao Hoàng đập mạnh xuống mặt đất, bán kính vạn dặm mặt đất xung quanh trở nên hủy diệt, địa chấn khiến vô số sinh linh khiếp sợ không dám rùng mình…

Một sừng hủy diệt, vết thương trên bả vai vẫn không ngừng rỉ máu, đầu Giao bong tróc dữ dội, Bá Lực Giao Hoàng chính thức hôn mê bất tỉnh, vẫn không triệt để chết đi…sức sống của Yêu Thú vẫn luôn mãnh liệt.

Lạc Nam tay vác Trọng Kiếm, chân đạp thân Giao khổng lồ, như một chiến thần oai phong lẫm lẫm…

Tĩnh…

Tĩnh đến cực hạn…, ngay cả âm thanh từ Không Động Chuông cũng đã dừng lại…

Tình cảnh đang diễn ra khiến thiên địa hoàn toàn khiếp sợ, vô số cường giả quan chiến ngay cả thở mạnh cũng không dám…

Ánh mắt Tô Nhan mê ly, thân ảnh ấy thật sâu khắc vào trong mắt nàng.

Mà lúc này, Lạc Nam ngẩng đầu, chợt hướng đến hai thân ảnh đang đứng trên không trung, quỷ dị mỉm cười…

“Không ổn!”

Một cảm giác rợn cả tóc gáy xuất hiện, khiến cả Minh Ngô cùng Vương Ưng đồng loạt biến sắc…

Không biết từ bao giờ, hai đóa Hoa Sen trong suốt mà vô hình đã xuất hiện sau lưng bọn hắn, Lôi Hỏa dữ dội cô đọng đến cực điểm, bắt đầu sáng lên.

Lôi Liên Vô Ảnh…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK