Chương 210: Cửu Tử Nhất Sinh
“Làm sao có thể?”
Cảm giác được hai luồng sát khí mãnh liệt vượt qua tất cả ở trước và sau chính mình, ý niệm duy nhất trong đầu Lạc Bát lúc này chính là như vậy…
Hắn có nằm mơ cũng không ngờ rằng, mình từ đầu đến cuối đều nằm trong sự tính toán của Lạc Nam…
Đối phương diễn kịch, giả vờ yếu thế để mình đắc chí khinh địch, cuối cùng trong lúc tập trung thi triển Thiên Cấp Vũ Kỹ, lại có người xuất hiện đánh lén…
Mà người đánh lén này càng là muốn nhất kích tất sát, bắt cá trong rọ, không để hắn có chút cơ hội nào…
Cảm nhận được khí thế khủng bố từ phía sau lưng, Lạc Bát oán độc hướng Lạc Nam hét ầm lên:
“Bên cạnh ngươi từ bao giờ có Luyện Hư Trung Kỳ?”
Đáng tiếc Lạc Nam không rảnh quan tâm, Lạc gia hành động triệt để chọc giận hắn, lúc này chỉ hận không thể đem toàn bộ bọn hắn giết sạch mà thôi…
Hợp Linh Chưởng lấy thế không thể cản phá bắn mạnh mà ra…không gian triệt để biến mất trước đường bay của nó…
Nhắm ngay vị trí quả tim của Lạc Bát…
Mà ở phía sau, Cơ Nhã ánh mắt sát lạnh như sương đêm, ân oán giữa Lạc Nam và Lạc gia nàng đã biết được trong một lần cùng Liễu Thi Cầm bí mật tâm sự…
Đối với hành vi của Lạc gia phẫn nộ đến cực điểm, hiện tại lại dám cử người ám sát nam nhân của nàng, cơn tức giận có cơ hội bùng phát…
“Lăng Ba Tù Thiên Thủ – Toái Diệt Sơn Hà”
Hư ảnh Lăng Ba Nữ Đế ngạo nghễ hiển hiện, một lúc duỗi ra hai cánh tay, bá đạo nghiền nát không gian, từ phía sau tiến tới…
“Mạng ta xong rồi…” Lạc Bát gương mặt chính thức tuyệt vọng, tốc độ hai loại công kích này quá mức nhanh chóng, hắn ngay cả cơ hội tự bạo cũng không có…
ẦM ẦM ẦM…
Trên thân thể Lạc Bát, một kiện băng hệ áo giáp như kim cương xuất hiện, hình thành tầng phòng ngự hết sức kiên cố…
Đây là kiện Địa Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo phòng thân của hắn, luôn mặc trên người…
Bất quá với hai loại công kích cấp bậc này, dù là Thiên Cấp áo giáp cũng không tránh khỏi cái chết, càng đừng nói Địa Cấp Cực Phẩm…
“AAAAAAAAAA, các ngươi chết không yên lành…”
Lạc Bát oán độc gầm thét, âm thanh thê lương thảm thiết như lệ quỷ khiến không gian rung rẩy… chỉ thấy Hợp Linh Chưởng dần dần nghiền nát cùng xuyên qua áo giáp, đem lồng ngực Lạc Bát hoàn toàn phá hủy…
Mà Lăng Ba Tù Thiên Thủ không thua kém chút nào, hai đại thủ cự đại đem cơ thể Lạc Bát siết chặt như con kiến nhỏ, âm thanh da thịt và xương cốt nứt vỡ vang lạch cạch, chấn động một vùng biển cả…
Lạc Bát tràn ngập không cam lòng, hắn còn rất nhiều thủ đoạn chưa kịp triển khai, không ngờ bị Cơ Nhã đánh lén, chỉ có thể lực bất lòng tâm…
Hắn chết là nhất định, nhưng nhờ vào kiện áo giáp trên người, đã tranh thủ cho hắn được một thời gian ngắn ngũi như hơi thở mỏng manh…
Mà dựa vào khoảng thời gian ngắn ngũi đó, một lệnh bài được Lạc Bát thành công đem bóp nát…trước khi toàn thân hắn triệt để hóa thành vũng máu trước sự tàn phá của hai loại vũ kỹ…
“Chúng ta mau rời đi…” Cơ Nhã nhanh nhẹn bắt lấy nhẫn trữ vật còn sót lại của Lạc Bát, kéo lấy Lạc Nam muốn xé rách không gian…
“Chạy đi đâu?”
Chỉ là rất nhanh, hàng loạt cổ khí tức hàng lâm mà đến…
Từ bên trong không gian, năm cái Đại Thủ xuất hiện, mang theo lực lượng cuồn cuộn của Luyện Hư Kỳ, vô tận Kim Quang và Băng Lực luân chuyển…hướng về Cơ Nhã cùng Lạc Nam trấn xuống…
Ánh mắt hai người cấp tốc động lại…
Cơ Nhã hít sâu một hơi, Băng cùng Thủy cấp tốc vận chuyển…
Theo sau đó, Lăng Ba Song Chưởng liên tục bắn mạnh mà ra, cùng lúc đẩy lùi bốn cái đại thủ…
Vẫn còn một cái trấn mạnh xuống đầu Lạc Nam…
“Hừ, tưởng ta dễ bị đánh sao?” Lạc Nam cười lạnh một tiếng, không sợ hãi chút nào…
Hai loại Dị Hỏa liên hợp, một lần nữa hình thành Thập Tự Thiên Hỏa, lấy cứng đối cứng…
Không quên triệu hồi Mộc Quy ngăn cản ở trước mặt…
“Hừ, châu chấu đá xe…” Chủ nhân của đại thủ kia cười lạnh một tiếng, Kim Quang vạn trượng khiến đại thủ kia cứng cáp đến cực hạn, va đập cùng Thập Tự Thiên Hỏa…
ẦM…
Đại Thủ thành công phá nát Thập Tự Thiên Hỏa, nhưng lực lượng cũng bị suy yếu đi rất nhiều, sau khi nghiền nát Mộc Quy, chỉ đem Lạc Nam đẩy lùi vài chục bước…
Nhờ vào đó, thành công ngăn cản Cơ Nhã và Lạc Nam chạy trốn…
Gương mặt hai người ngưng trọng tựa lưng vào nhau, nhìn năm thân ảnh từ hư không xuất hiện…
Ba lão già mặc trường bào màu xanh đậm, tràn ngập khí tức của băng hàn…
Hai người còn lại là hòa thượng đầu trọc, một thân cơ thể lực lưỡng tràn đầy cơ bắp, kim quang lấp lóe xung quanh…
“Lạc gia cùng Phàm Ẩn Tự?” Cơ Nhã trầm giọng nói…
“Không có Huyết Linh Tông sao?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên một tia thắc mắc…
“A di da phat, nữ thí chủ tội tình gì phải xen vào vũng nước đụng này…” Một trung niên hòa thượng chắp tay hiền từ nói, tu vi Luyện Hư Sơ Kỳ tỏa ra khiến không gian xung quanh chấn động…hắn tên là Phàm Vô, một tên trưởng lão của Phàm Ẩn Tự…
“Hòa thượng vô liêm sĩ, Luyện Hư Kỳ đi săn giết Nguyên Anh Kỳ, các ngươi tu luyện đến thân chó hết rồi sao?” Cơ Nhã lạnh băng nói…
“Nữ thí chủ xin đừng chấp mê bất ngộ, xin hãy phóng hạ đồ đao – lập địa thành phật…mô phật…” Hòa thượng còn lại chắp tay đạo mạo thuyết phục…tên hắn là Phàm Sĩ, khí tức toàn thân thu liễm không bùng phát, nhưng chính là Luyện Hư Trung Kỳ…
“Không cần nhiều lời, thích thì chiến đi…” Cơ Nhã ánh mắt tràn ngập chiến ý, đôi tay như ngọc nhẹ nhàng vươn ra, làm ra tư thế chuẩn bị…
“Giao ngoan mất linh…” Một tên trưởng lão Lạc gia hừ lạnh nói, hắn chính là Lạc Thất, vẫn chỉ là Luyện Hư Sơ Kỳ, chỉ là so với Lạc Bát mạnh hơn một chút mà thôi…
Hai người còn lại càng khó dây hơn, Lạc Lục và Lạc Ngũ, Luyện Hư Trung Kỳ cường giả…
Đội hình đối phương có đến ba luyện Hư Trung Kỳ, hai Luyện Hư Sơ Kỳ…
Bên phía Lạc Nam chỉ có hắn và Cơ Nhã mà thôi…
Trong lúc nhất thời, nan giải đến cực điểm…
“Thiếp sẽ lo bốn tên…chàng cầm chân một Luyện Hư sơ kỳ được chứ?” Cơ Nhã nhìn sang Lạc Nam trầm giọng hỏi…
“Vất vả cho nàng…” Lạc Nam siết chặt nắm đấm, cảm giác khao khát sức mạnh mảnh liệt hơn bao giờ hết…
Cơ Nhã là tâm can bảo bối của hắn, Lạc Nam hận mình vô dụng để nàng ra sức bảo vệ…
“Muốn lấy một chọi bốn? ai cho nữ nhân này lá gan?” Lạc Ngũ cười lạnh một tiếng, liếc mắt thương lượng cùng đồng bọn…
Trong khoảng khắc đó, Phàm Sĩ đích thân xé rách không gian, Luyện Hư Trung Kỳ tu vi bùng phát, lao mạnh đến Lạc Nam…
“Muốn chết?” Cơ Nhã giận dữ, đối phương vậy mà dùng Luyện Hư Trung Kỳ để đối phó nam nhân của mình, nàng làm sao có thể chấp nhận…
Đang muốn thi triển công kích, bốn thân ảnh đã cười lạnh xuất hiện ngăn cản nàng…
Hiển nhiên là bốn tên còn lại…
“Khốn kiếp…” Lạc Nam thấy Phàm Sĩ đang hài hước nhìn hắn, Giao Vương Kích xuất hiện trên tay…
Dị Hỏa bùng lên, đem đầu kích bao trùm hừng hực…
“Hoành Tảo Thiên Quân…”