Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay cả Ái Chấn vốn xem Ái Tâm là viên ngọc quý nhất của Ái gia, viên minh châu vô giá trong lòng mình…cũng đồng ý như vậy…

“Bốp…bốp…bốp…”

Theo một tiếng vỗ tay vang vọng, Hải Hùng dùng ánh mắt ý vị thâm trường liếc về Lạc Nam, mở miệng cười nhạt:

“Hay cho một câu thực lực vi tôn…Trầm Chí hắn không đủ tư cách đối thoạt với ngươi, nhưng ta thì có thể chứ? Hải Hà đang ở đâu? Ngươi nên cho Hải Cung một lời giải thích…”

Nói xong, một cổ khí thế vô hình ép mạnh về phía Lạc Nam…

“Luyện Hư tiếp cận Viên Mãn?” Lạc Nam ánh mắt híp lại, Hài Hùng này điều khiển khí thế cô động tạo áp lực lên thân hắn, điều này khiến Lạc Nam cảm thấy buồn cười…

Hắn từng không dùng đến linh lực gánh chịu khí thế của Độ Kiếp Kỳ trên 99 bậc Thiên Trọng Sơn còn không sao, huống hồ hiện tại tu vi đại thăng, lại thoải mái dùng đến Linh Lực? một Luyện Hư còn chưa hoàn toàn đột phá Viên Mãn muốn dùng khí thế đè ép Lạc Nam, quả thật là buồn cười đến cực điểm…

Thấy Lạc Nam trầm mặt, Hải Hùng cười lạnh trong lòng, cho rằng thanh niên này đang cố gắng chống trả lại khí thế của mình, càng thêm đẩy mạnh áp bức…

“Trời thật nóng nực…không biết con ruồi nào vo ve bên tai…” Lạc Nam lười biếng nói một tiếng, ánh mắt đột ngột nghiêm nghị…

Trong khoảng khắc đó, một cổ khí thế áp bách so với Hải Hùng càng dữ dội hơn ầm ầm phát ra, mái tóc Lạc Nam một lần nữa biến vàng, bá đạo đến cực điểm…

Thiên Hạ Vô Song…

“Phốc…”

Trong khoảng cách gần, Trầm Chí bị khí thế bất ngờ đè ép, miệng phun một ngụm máu tươi…

Mà Ái Tâm thực lực mạnh hơn, lại không bị Lạc Nam nhắm vào nên đỡ hơn, bất quá sắc mặt xinh đẹp trở nên đỏ hồng, nhịp tim gia tốc dữ dội, như diện kiến nhất tôn Thiên Đế, cơ thể rung rẩy từng đợt…

Ái Chấn cùng đám trưởng lão Ái gia khiếp sợ phát hiện, luồng khí thế này vậy mà khiến bọn hắn mất đi một thành chiến lực…quá mức khủng bố…

Cổ khí thế của Hải Hùng phát ra cũng bị nghiền nát, khiến sắc mặt hắn xấu hổ lúc trắng lúc xanh…

Thấy tình cảnh này, Lạc Nam cười nhạt, đem trạng thái Thiên Hạ Vô Song thu hồi…

“Lão già, thực lực vi tôn là đúng, nhưng xem ra thực lực của ngươi còn chưa đủ khả năng vi tôn trước mặt ta…” Lạc Nam cười nhạo một tiếng…

Bàn về thực lực, chưa biết ai hơn ai…nhưng nếu muốn xét khí thế…Hải Hùng còn kém xa lắm…

Thiên Đế Biến là Bí Thuật khủng bố đẳng cấp không rõ ràng, khả năng nó mang lại bá đạo không cần nói cũng biết…

“HAHAHA” Hải Hùng giận quá hóa cười, ngửa đầu lên trời cười dài ba tiếng, gằn từng chữ quát:

“Thực lực của lão phu có đủ vi tôn hay không, phải thử mới biết được…” Hắn vừa nói xong, một bàn tay bao trùm vô tận Thủy Linh Lực, hướng về Lạc Nam ép xuống…

Trong khoảng khắc đó, vô số thủy hệ linh khí cấp tốc mà về, sức mạnh làm không gian đổ vỡ…

Lạc Nam cười lạnh, đang định ra tay ngăn cản…

Ái Chấn ung dung ngồi tại đó, một kiếm chém ra, liệt hỏa trùng thiên…

ĐÙNG…

Hai loại công kích va chạm, Luyện Hư Viên Mãn ra tay tạo nên chấn động khủng bố…

Trầm Chí và Ái Tâm không kịp phản ứng bị chấn bay ra ngoài…

“Ái Tâm…” Lạc Nam giật mình phi người bay theo, đem thân thể yêu kiều của nàng ôm gọn vào trong ngực, trượt dài trên đất…

Đám trưởng lão đứng bật người dậy, hỏa giải dư ba công kích, bảo vệ đại sảnh hoàn hảo vô khuyết…

Mà lúc này, một âm thanh già nua pha lẫn tức giận vang lên:

“Hải Cung tứ trưởng lão, nơi này chính là Ái gia…”

Theo sau đó, một thân ảnh xuất hiện giữa đại sảnh, không rõ hắn xuất hiện bằng cách nào…

Đây là một lão già thân mặc trường bào, có râu tóc quái dị đến cực điểm, đỏ xanh đang xen, hai luồng linh lực dao động quanh thân hắn, vừa là hỏa vừa là thủy…

“Gia gia…” Ái Tâm vừa nhìn thấy lão già này, vô thức gọi một tiếng, lúc này mới phát hiện mình đang nằm trong lòng Lạc Nam, nhìn bộ dạng chật vật bảo vệ mình của hắn, trái tim như được nếm mật…

“Tiểu Nam, ngươi không sao chứ?” Nàng xoay người đứng dậy đỡ lấy hắn, không quên hỏi thăm…

Chỉ là ngay cả Ái Tâm cũng vô thức quên rằng, mình không còn gọi hắn là công tử…

Lạc Nam luyến tiếc hít sâu vài ngụm hơi thở, mùi hương của nàng như hoa tulip làm hắn say mê…

“Chán ghét…” Ái Tâm gương mặt đỏ bừng mắng, hảo cảm vừa mới xuất hiện biến mất tiêu…

“Ta da dày thịt béo làm sao có chuyện được chứ? nàng không sao là tốt rồi…” Lạc Nam cười hề hề không sao cả nói…

“Hừ, ta cũng không yếu, ai cần ngươi lo?” Ái Tâm hờn dỗi ném lại một câu, thả người chạy đến bên cạnh lão già vừa xuất hiện, giận dữ nhìn chằm chằm Hải Hùng…

“Ra mắt Ái lão gia tử…” Hải Hùng giật mình chào hỏi, hắn vừa rồi chỉ là muốn hạ mã uy Lạc Nam cho tên này bớt phách lối mà thôi, cũng không phải thật sự muốn động thủ, dù sao Ái Chấn còn mạnh hơn cả hắn a…

Nào ngờ ngay cả lão già này cũng bị kinh động mà xuất hiện, Hợp Thể Kỳ chính là tồn tại vượt xa hắn không biết bao nhiêu lần…

“Hừ, Hải Hùng…nơi này là Ái gia, dù ngươi là người của Hải Cung cũng không thể ra tay với khách nhân của chúng ta, mau xin lỗi đi!” Lão gia tử tính tình nóng nảy, chỉ thẳng mặt Hải Hùng cười lạnh nói…

“Ta?” Hải Hùng chỉ vào mặt mình, cảm thấy tức cười nhìn sang Lạc Nam hỏi: “Muốn ta xin lỗi tiểu tử này?”

“Không sai, hắn là khách nhân Ái gia, nếu để người khác biết Ái gia chúng ta để khách nhân bị ức hiếp, ngày sau mặt mũi Ái gia phải để nơi nào? Mau xin lỗi!” Ái lão gia tử trợn trừng mắt quát…

“Hắn nhận nổi lời xin lỗi của ta sao?” Hải Hùng khinh thường hừ lạnh, hắn mặc dù không thể sánh bằng Ái lão gia tử, nhưng có Hải Cung hậu thuẫn sau lưng nên hoàn toàn không sợ chút nào…

“Hừ, không xin lỗi thì lão phu bắt ngươi xin lỗi…” Ái lão gia tử cười lạnh, vừa định ra tay…

“Ái gia gia xin dừng tay, Tứ trưởng lão mau xin lỗi Lạc công tử!”

Một âm thanh bất chợt từ bên ngoài truyền vào, cùng với đó là thân ảnh một thanh niên anh tuấn, mái tóc xanh mượt tung bay, nho nhã lễ độ thong dong tiến vào…

Hải Hùng giật nảy mình, vô thức nhìn ra ngoài cửa, chợt bật thốt lên:

“Tam thiếu chủ, ngươi xuất quan rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK