Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 394: Nửa năm biến động

“Không tồi, đã đạt Lục Chuyển, còn gia hỏa này là?” Võ Tam Nương liếc mắt nhìn Lạc Nam vừa quay trở lại, sau đó ném ánh mắt sang Nhân Kê biến dị.

Với khả năng quan sát của nàng đương nhiên nhận ra Nhân Kê biến dị này có thiên phú không tồi, bất quá vẫn còn chưa đủ gây nên nàng hứng thú.

“Tình cờ nhặt được nó, đem về bồi dưỡng một hai!” Lạc Nam nhếch miệng cười nói, vỗ vỗ bả vai Nhân Kê.

“Ồ?” Võ Tam Nương cảm thấy hứng thú, lần đầu nàng nhìn thấy tiểu tử này dẫn người về không phải là mỹ nữ, còn là một con gà trống.

“Ò Ó O!” Nhân Kê hướng Võ Tam Nương kêu lên như chào hỏi, bản năng cho nó biết người nữ trước mặt này rất kinh khủng.

Lạc Nam lúc này chú ý đến khối bia đá của Cự Nhân Tộc sau lưng Võ Tam Nương, nhất thời khóe miệng giật giật…sư phụ lá gan cũng quá lớn đi chứ, ở tại Man Hoang cũng dám lấy ra hàng khủng như vậy đường đường chính chính.

Như nhận ra suy nghĩ của Lạc Nam, Võ Tam Nương cười nhạt tỏ vẻ không quan tâm: “Ngoài Cự Nhân Tộc thì chưa từng ai nhìn thấy bộ dạng thật sự của nó, trừ khi có kẻ tiến đến thật gần quan sát, không cần lo lắng!”

Lạc Nam gật gù, nhìn sang sư phụ hai mắt tỏa sáng hỏi: “Sư phụ luyện được cửa nào rồi?”

Bát Môn Độn Giáp tổng cộng tám môn, với khả năng của sư phụ chắc hẳn đã tu được một môn.

“Sắp xong cửa thứ ba!” Võ Tam Nương hiếm thấy tươi cười nói, diện mạo oai hùng lại có vài phần quyến rũ.

“Sặc!” Lạc Nam ho sặc sụa, trong lòng thầm mắng, thiên phú này cũng quá khủng bố đi, trong chưa đầy nửa tháng lại đem Bí Thuật chí cao nhất của Cự Nhân Tộc luyện đến cửa ba, quá mức quỷ dị.

“Đi theo ta!” Võ Tam Nương thu hồi Bia đá, chợt hai chân dậm đất, sau đó thô bạo nhảy vọt.

Chỉ thoáng chốc thân ảnh của nàng chỉ còn lại chấm nhỏ trên bầu trời.

“Đuổi theo!” Lạc Nam biết đây cũng là khảo nghiệm, nhất thời điên cuồng truy đuổi bóng lưng sư phụ.

Nhân Kê biến dị nhìn thấy cú bật của Võ Tam Nương mà kinh hồn táng đảm, nó biết cơ hội mạnh lên của mình đến rồi, nhất thời vắt chân lên cổ nhảy vọt.

Một ngày sau…

Lạc Nam cùng Nhân Kê thở hồng hộc ngồi bệch trên mặt đất, chưa bao giờ di chuyển lại trở thành một cái gì đó mệt mỏi như vậy…

Trước mặt bọn hắn lúc này là một thác nước lớn cao đến vài vạn trượng, nước như trên trời đổ xuống tạo thành chấn động mang tính hủy diệt, quan trọng hơn nữa là, trên đỉnh thác nước lại có vô số mây đen, sấm sét liên miên bất tuyệt đánh xuống, tia sét đánh vào trong nước nổ đùng đùng, quá mức kinh khủng.

Ở Man Hoang tinh cầu, trọng lực rất mạnh…vì thế khi thác nước kia từ trên vạn trượng đổ xuống nặng nề đến cực điểm, đem không khí chấn đế nổ vang…mà sấm sét kia mỗi lần đánh xuống lại tạo nên không gian chấn động, rõ ràng uy lực cũng mạnh mẽ kinh người.

Trước mặt thác nước này, Lạc Nam cảm thấy khảo nghiệm thứ hai chịu đựng khí thế áp bách khi khảo hạch vào Thánh Linh Học Phủ như trò trẻ con vậy.

Đây rõ ràng là hiểm địa a…điều kiện thiên nhiên của Man Hoang quả thật khủng khiếp.

“Đem khẩu quyết bốn môn đầu nắm giữ, sau đó đứng dưới thác nước kia tập luyện! không ngừng né tránh tia sét, không ngừng bị thác nước đổ ập xuống thân, khi nào luyện thành thì thôi…” Võ Tam Nương cong lấy đôi môi cười tà nói.

Lạc Nam rùng mình, chỉ riêng lượng nước khổng lồ kia đổ ập xuống đầu đã đủ ép nhân loại thành bánh thịt rồi, đó là chưa kể còn phải tập trung né tránh đám lôi đình dữ tợn đó.

Lúc này mới hiểu vì sao sư phụ muốn mình đột phá Lục Chuyển thể tu, bởi vì lực lượng của Ngũ Chuyển Viên Mãn cũng không thể chịu nổi áp lực dưới thác nước kinh khủng như vậy.

Nhân Kê sắc mặt cũng tái mét, nó đáng thương nhìn qua Võ Tam Nương, thầm nghĩ cái đó cũng luyện được sao?

“Yên tâm, lão nương cũng ở đó tu luyện, bốn cửa đầu không có nơi nào khác tốt hơn đâu…” Võ Tam Nương thản nhiên nói, sau đó lấy ra một mảnh vải bịt mắt lại, nhảy xuống thác nước, thân ảnh mất dạng.

“Che mắt?” Lạc Nam lập tức hiểu ra vấn đề, Khai Môn trong Bát Môn chính là kích phát trí não và khả năng phản ứng trong đối chiến, bịt mắt lại để tập luyện né tránh đám tia sét đánh xuống kia chính là phương thức rèn luyện tốt nhất cho cửa đầu tiên này.

Mà cửa thứ hai – Cơ Môn, chính là kích phát cơ bắp phát triển để gia tăng sức mạnh thân thể…vừa chịu áp lực lớn của thác nước, vừa phải né tránh sấm sét, rõ ràng là biện pháp ép các cơ bắp trên người hoạt động bằng công suất lớn nhất.

Cửa thứ ba Thể Môn, kích phát độ cứng cáp của da thịt, tăng lực phòng ngự thân thể…cửa này khá giống với thể kỹ Mình Đồng Da Sắt, nhưng chắc hắn phải cao thâm hơn, không ngừng bị thác nước ép xuống và ăn phải lôi đình trong quá trình tu luyện, chính là hoàn cảnh để tu luyện cửa thứ ba.

Cửa thứ 4 Tốc Môn, kích phát sự linh hoạt của đôi chân gia tăng tốc độ, né tránh tia sét không phải cần dùng đến đôi chân sao? hơn nửa còn là né tránh dưới áp lực cực lớn của thác nước.

Không thể không nói sư phụ thật thông minh, vốn Lạc Nam còn nghĩ phải tu luyện từng cửa riêng biệt, không ngờ có cách luyện cùng lúc cả bốn môn đầu như vậy.

“Tập trung tinh thần, tiếp nhận khẩu quyết đi!” Lạc Nam nhìn Nhân Kê cười nói, bản thân hắn đã sớm đem khẩu quyết ẩn trong Bát Môn Độn Giáp học sạch, chỉ còn thiếu quá trình rèn luyện nữa thôi.

Nhân Kê ngoan ngoãn gật đầu, nó mặc dù không biết khối bia đá trước mặt cất giấu thứ gì, nhưng cũng hiểu nhất định là cơ duyên lớn của đời mình.

Nhân Kê đã ký khế ước nhận Lạc Nam làm chủ, hắn đối với tên này hoàn toàn tin tưởng, huống hồ tính cách đáng tin cậy của Nhân Kê cũng đã sớm được khảo nghiệm.

Đợi Nhân Kê lĩnh hội xong bốn Môn đầu, Lạc Nam đem bia đá thu lại cho an toàn, sau đó cắn chặt răng, cả hai liều mạng lao xuống thác nước…

PHỐC…

Một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng, Lạc Nam cảm giác trên lưng mình như có một tòa Thiên Sơn đè nặng, sức ép khủng bố đem thân thể hắn như muốn chấn vỡ, nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, ngay cả đứng cũng không vững, bị ép dẹp xuống mặt nước…

OÀNH OÀNH…

Chưa dừng lại ở đó, thiên không đột ngột oanh tạc hai tia sét, đem da thịt Lạc Nam đánh nổ, nhất thời máu tươi tung tóe…

Ở phía bên kia, Nhân Kê không khá hơn là bao, chỉ là khi đọc xong khẩu quyết của bốn môn đầu, nó nhất thời hưng phấn như điên, biết đây là cơ hội để mình gia tăng sức mạnh trên diện rộng, vì thế bất chấp tính mạng, cắn răng chịu đựng…

Nửa tháng thời gian, rất nhanh trôi qua…

Trong khoảng thời gian này, Lạc Nam không còn nguyên dạng, bất quá cơ thể hắn đã dần thích nghi với sức ép của thác nước, miệng không ngừng niệm khẩu quyết Thể Môn, chân đã có thể run rẩy đứng dậy, miễn cưỡng giữ vững thân thể mặc cho thác nước kia đổ ập xuống lưng mình…

Nhưng muốn ở trong áp lực khủng bố như vậy để né tránh tia sét, vẫn còn là chuyện viễn vong, vì ngay cả một đầu ngón tay của hắn nhút nhích cũng rất khó.

“Bốn môn đầu chỉ là cơ bản trong bí thuật này, công tử cố lên…đến cửa thứ 5, sợ rằng sẽ càng thêm khắc nghiệt!” Kim Nhi động viên nói.

Lạc Nam khóe miệng giật giật, hắn ngay cả sức trả lời nàng cũng không có, ngay cả Cự Phách Thiên cũng chỉ tu đến Môn thứ 5, hắn muốn một lần luyện cả bốn môn đầu đương nhiên không phải đơn giản.

Nhưng Lạc Nam tin, mình sẽ làm được…

“Không biết Nhân Kê bên kia thế nào rồi!” Lạc Nam hít sâu một hơi, vứt bỏ tạp niệm, cố gắng nhắm lại hai mắt, cảm nhận tia sét đang đánh xuống, thân thể nhít sang một chút muốn tránh né.

Phốc…

Phun máu, bị đánh bay…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK