Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vô tận Nghịch Long Lực được điều động, Lạc Nam không có ý định giết Lạc Phá Lôi, cũng sẽ không nghe theo lời của mẫu thân Liễu Ngọc Thanh dùng thủ đoạn bí mật giết chết hắn…ngược lại hắn muốn Lạc Phá Lôi phải sống, sống một cuộc sống không có linh lực, bị tất cả mọi người chà đạp ức hiếp, để tên này trải qua những gì mà “Lạc Nam” trước đây từng gánh chịu.

Nghịch Long Trảo hung hăng tiến ra, nhắm đến đan điền Lạc Phá Lôi, muốn đem hắn phế bỏ.

Lạc Phá Lôi đã sớm bị thủ đoạn quyết tuyệt của Lạc Nam làm cho hãi hùng khiếp vía, hai chân nhũn ra xém chút tè ra quần, mặc dù hắn tiến bộ rất lớn trong thời gian qua, nhưng ở trước mặt Lạc Nam làm sao có thể chịu được một kích?

Nhìn thấy Nghịch Long Trảo ngày càng phóng đại, Lạc Phá Lôi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hướng về bên ngoài gào thét:

“Vũ nhi mau cứu phụ thân!”

Tiếng nói vừa dứt, chỉ thấy thống lĩnh đeo mặt nạ quỷ bên phía Dạ Lang Tiên Tinh hai tay bất chợt kết ấn…

“Vương Anh Hiệu Triệu!”

Trong khoảnh khắc đó, sợi chuỗi gồm vô số cái đầu lâu trên cổ hắn cấp tốc phá không mà lên, ở trên không trung hóa thành một cái lỗ hổng đen kịch.

Tương tự, sợi chuỗi trên cổ Lạc Phá Lôi cũng hóa thành một cái lỗ đen đem thân thể hắn hút vào nhanh chóng…

ĐÙNG…

Nghịch Long Trảo vồ đến nhưng chậm hơn một nhịp, đem không gian rạn nứt thành vô số cái mạn nhện…

“Quả nhiên là con chuột nhắt này!”

Lạc Nam cười nói, ánh mắt hứng thú nhìn chằm chằm thống lĩnh đeo mặt nạ và Lạc Phá Lôi đã xuất hiện bên cạnh hắn, sợi chuỗi kia vậy mà có thể kết nối hư không, quả thật có ý tứ…

Mà chứng kiến cảnh tượng này, vô số người bên phía Tu Chân Giới bất chợt rùng mình, dựa theo lời kêu gọi của Lạc Phá Lôi trước đó và biểu hiện của Lạc Nam, tên thống lĩnh đeo mặt nạ kia chẳng lẽ là?

Không đợi bọn hắn chờ lâu, nam tử thống lĩnh thản nhiên tháo xuống mặt nạ quỷ, để lộ một khuôn mặt giống Lạc Nam đến tận vài phần khiến đám người ồ lên.

Chính là Lạc Vũ.

Bất quá lúc này đã không còn nét anh tuấn trẻ tuổi như quá khứ, Lạc Vũ gương mặt nhìn qua già hơn Lạc Nam không dưới mười tuổi, da thịt âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo đầy tà khí, bờ môi tím tái nhợt như xác chết, mái tóc bạc trắng như lão già, khiến người khác phải rùng mình khi nhìn thẳng.

“Ma đầu!” Thiên Vạn Bảo đám người lạnh lùng nói, bọn họ từ người Lạc Vũ cảm thấy được khí tức tà ác đến cực điểm, thậm chí vượt xa đám Huyết Hoàng Địa trước đó.

Hiển nhiên rồi, trong thời gian qua…Lạc Vũ nhờ vào thủ đoạn và kiến thức cao minh đến từ Tiên giới của mình, hắn thoát ẩn thoát hiện bên trong các chiến trường hấp thụ thi thể qua các trận đại chiến, lại bí mật cướp đoạt sinh mệnh sau đó đổ tội lên đầu Huyết Hoàng Địa và Dạ Lang Tiên Tinh.

Tu vi tăng lên vùn vụt, thậm chí bằng vào thủ đoạn che giấu cao siêu của mình, bí mật đột phá Độ Kiếp Kỳ không một người phát hiện, có thể nói là thuận lợi như cá gặp nước.

“Đệ đệ của ta, nhìn bộ dạng của ngươi có vẻ không được khỏe?” Lạc Nam hai tay chắp sau, thản nhiên chế giễu cười nói.

Vốn hắn nghĩ khi gặp lại Lạc Vũ, bản thân mình sẽ rất giận dữ hay thậm chí là phẫn nộ, bởi vì thù oán đôi bên đã đạt đến mức không đội trời chung.

Nhưng hiện tại nhìn bộ dạng tồi tàn của Lạc Vũ, Lạc Nam lại cảm thấy thời gian qua mình mặc dù ăn không ít đau khổ, nhưng bên người có một đám thê tử xinh đẹp tuyệt trần ngày nhớ đêm mong, làm việc gì cũng quang minh chính đại, danh vọng đạt đến đỉnh cao.

Còn Lạc Vũ lại như một con chuột chui rút trong cống rãnh dơ bẩn, đem thân thể biến thành người không ra người, quỷ không ra quỷ.

Hai bên vừa so, Lạc Nam cảm thấy mình sướng hơn không biết bao nhiêu lần, hiện tại hắn muốn giết Lạc Vũ chỉ vì chấm dứt một đoạn ân oán, để đòi lại công bằng cho “Lạc Nam” đã chết đi mà thôi, hận ý không quá mức mãnh liệt nữa.

“Tâm cảnh của công tử đã lên một tầng cao mới, cách thức nhìn nhận sự việc cũng trở nên khác biệt, hận ý chỉ làm ngươi mất đi tâm trí, ảnh hưởng đến phong độ mà thôi…chi bằng dùng tư thái thản nhiên đối mặt kẻ thù cũ, dùng máu của đối phương ghi tạc kết quả của một đoạn ân oán!” Kim Nhi cười cười nói.

Lạc Nam gật đầu tán thành lý giải của nàng, hắn đồ sát Hầu Tộc, Lang Tộc, Biên Bước Tộc, Lạc Gia và Phàm Ẩn Tự các loại chỉ vì muốn dứt điểm ân oán một cách rõ ràng rành mạch, với thân phận và địa vị hiện tại…đám kia thật sự không đủ tư cách để hắn ghi hận.

“Muốn làm ca ca ta? haha, một kẻ định cả đời làm rùa đen rút đầu xứng sao? muốn trốn trong lớp mai rùa kia đến bao giờ?” Lạc Vũ ánh mắt mang theo khiêu khích nhìn Lạc Nam, hiển nhiên cho rằng hắn trốn trong Tứ Phương Vô Phá Trận không chịu ra ngoài.

Nhìn bầu không khí giương cung bạc kiếm giữa hai huynh đệ, vô số tu sĩ âm thầm nuốt nước bọt, Lạc gia rốt cuộc ăn phải vận cức chó gì, vậy mà cùng lúc sản sinh ra hai vị thiên tài tuyệt thế? Một người là đệ nhất cường giả tu chân giới, một người khác lại trở thành thủ lĩnh của toàn thể thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh.

Đáng tiếc Lạc Phá Lôi ngu xuẩn mất khôn, đối xử với Lạc Nam quá mức tệ hại từ nhỏ đến lớn…bằng không thiên hạ này còn ai là đối thủ của Lạc gia?

Đó là suy nghĩ trong lòng của đa số mọi người, nhưng bọn hắn nào đâu biết rằng…nếu Lạc Phá Lôi đối xử tốt với phế vật “Lạc Nam” trước đây, thì một Lạc Nam khác sẽ không từ trái đất xuyên không qua, mọi thứ hiện tại cũng sẽ đi theo một chiều hướng khác.

Suy cho cùng, tất cả chỉ gói gọn trong hai chữ “vận mệnh”!

Lạc Phá Lôi thấy mình đã an toàn, Lạc gia cũng bị diệt sạch, muốn gầy dựng lại gia tộc phải trong chờ vào hắn và Lạc Vũ, nhất thời hận ý đối với Lạc Nam đã lên đến đỉnh điểm, mở miệng khiêu khích nói:

“Lạc Nam ngươi không phải đã nói sẽ trở thành thợ săn hay sao? hiện tại sao lại giống như con mồi đang trốn trong hang vậy?”

Nghe đến đây đám người một lần nữa bừng tĩnh, đúng vậy nha…Mặc dù hiện tại Hậu Cung đã bảo vệ được toàn bộ Tu Chân Giới như lời đã hứa của Lạc Nam, nhưng hắn còn mạnh miệng nói sẽ làm thợ săn truy sát thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh…

“Hậu Cung Chi Chủ, mặc kệ bọn hắn khích tướng…chúng ta cứ ở trong trận pháp, để bọn hắn tức chết đi!” Thiên Vạn Bảo sợ Lạc Nam trúng kế của Lạc Phá Lôi, tiến lên mở miệng nói.

“Các chủ nói không sai, chúng ta chỉ cần ở trong Đại Trận nỗ lực tu luyện, tin chắc sẽ có ngày vượt qua đám bọn chúng, đến khi đó giết ra cũng không muộn!” Huyền Sa Lão Nhân cùng Thái Linh Lão Nhân cũng khuyên nhũ.

Hiển nhiên bọn hắn không cho rằng Lạc Nam có thể lấy sức một người đồ sát hàng nghìn tên thiên tài Tiên giới, trái lại rất có thể bị vây công mà ăn quả đắng. Đó là lý do vì sao Lạc Phá Lôi và Lạc Vũ muốn khích Lạc Nam rời khỏi Tứ Phương Vô Phá Trận cùng bọn hắn chiến đấu.

Duy chỉ có Thiên Cơ Điện Chủ Khảo Minh là im lặng không nói gì, hắn biết Thiên Đạo Chi Tử sẽ tự khắc có tính toán, không cần thiết xen vào.

Quả nhiên chỉ nghe Lạc Nam cười nhạt nói: “Ta đã nói được thì sẽ làm được, bất quá trước hết giải quyết hậu hoạn bên trong trước đã!”

Nói xong, trong ánh mắt kinh hãi của vô số người, Nghịch Long Tung Hoành ngang dọc, một chiêu Không Long Chưởng bất chợt tập kích mà ra.

Mục tiêu là Bách Linh Hiệu Trưởng – Bách Vô Sinh…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK