“Đan gia này xem ra tốn không ít tâm huyết, vậy mà thu được Dị Hỏa bí ẩn không thuộc ghi chép, bất quá nếu muốn so với Dị Hỏa Top 2 còn kém xa lắm, càng đừng nói tồn tại top 1 kia…” Võ Tam Nương hời hợt nói, giường như Dị Hỏa của Đan gia song tổ không lọt mắt nàng…
“Dị Hỏa top 1 rốt cuộc mạnh cỡ nào?” Lạc Nam nói ra nghi hoặc trong lòng…
Tinh Linh Nữ Vương và Á Liên Nga cũng vểnh tai lắng nghe…
“Tồn tại từ khi khai thiên lập địa, qua vô số năm sinh ra Linh Trí, hóa hình nhân loại, vài chục năm trước Lão Nương từng thua thiệt trong tay nàng!” Võ Tam Nương nhẹ nhàng phun ra từng chữ, trong lời nói ẩn hiện sự khâm phục…
“Hít”
Ba người Lạc Nam hít sâu một hơi khí lạnh, ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng phiên giang đại hải…
Dựa theo lời nói của sư phụ, Dị Hỏa top 1 hiện tại mạnh không kém Độ Kiếp Kỳ, bởi vì vài chục năm trước Võ Tam Nương đã đột phá Độ Kiếp Kỳ rồi…
“Dị Hỏa top 1 xuất hiện không ít lần trên Tinh Cầu, bất quá không phải do con người hay bất kỳ sinh vật nào thao túng, mà là bản thân nàng tự mình xuất chiến! muốn thu phục? thiên địa này chưa ai làm được đâu!”
Võ Tam Nương cảm khái một câu, đối với tồn tại kia, dù là nàng cũng nể mặt ba phần…
Lạc Nam nhẹ thở ra một hơi, trái tim đập thình thịch, đối với Dị Hỏa top 1 sinh ra tò mò mãnh liệt, ngóng trông hơn bao giờ hết…
Tại Tu Chân giới, vạn vật đều có Linh, Dị Hỏa sinh ra Linh Trí và hóa hình nhân loại không phải chuyện gì quá bất ngờ…
…
“Tam Nương ngươi thu được đồ đệ không tồi a…” Không biết từ bao giờ, Bách Linh Hiệu Trưởng đạp không mà đến, nhìn Võ Tam Nương thong thả nói…
Dù hắn khen Lạc Nam, nhưng ánh mắt vẫn chỉ luôn đặt trên người Võ Tam Nương, hiển nhiên ở đây chỉ có nàng đủ tư cách đối thoại cùng hắn…
“Haha, đương nhiên…không như tên khuyển tử nhà ngươi, suốt ngày chỉ biết một chút âm mưu quỷ kế!” Võ Tam Nương cười lạnh, trong giọng nói không chút khách sáo…
Hiển nhiên Bách Hiểu Sinh làm một số chuyện không qua khỏi mắt nàng…
“Haha, xem ra ngươi còn cay cú lần thua trước đó…” Bách Vô Sinh không tức giận, ngược lại tủm tỉm mà cười…
Võ Tam Nương hừ lạnh…không thèm nói gì.
Trong thế hệ trước, khi Diễm Nguyệt Kỳ, Tần Mộng Ảnh thời thiếu nữ, các nàng tham gia Tứ Phủ tranh đấu, thực lực vốn dĩ siêu việt đồng giai, nhưng âm mưu quỷ kế lại không thể sánh ngang Bách Hiểu Sinh, cuối cùng bị hại dẫn đến hạng chót…
Đó là lần Võ Tam Nương đặt kỳ vọng lớn nhất, cuối cùng lại thất vọng lớn nhất…trong lòng luôn cảm thấy biệt khuất.
Bách Vô Sinh nhắc lại, không khác nào chạm đến cái gai trong lòng nàng…
Nếu không phải có mặt Lạc Nam và Tinh Linh hai nữ, Cuồng Bạo Nữ Vương đã sớm động thủ rồi…
Nhìn vẻ mặt như ăn mướp đắng của Võ Tam Nương, Bách Vô Sinh ý vị thâm trường nhìn Lạc Nam cảm thán nói:
“Tứ Phủ Tranh Đấu, quy định không cho phép Thiên Tài đứng trên Hoàng Kim Bảng tham dự, sẽ làm mất cân bằng giải đấu…đáng tiếc a…”
“Có quy định này?” Lạc Nam ngơ ngác hỏi thăm…
“Không sai, trong lịch sử U Nguyên Đại Lục từng xuất hiện một tên Yêu Thú có Huyết Mạch cực cao, chưa đến trăm tuổi đã đột phá Lục Giai, có tên trên Hoàng Kim Bảng, quy định này lập ra là dành cho hắn! thời điểm đó Thiên Yêu Học Phủ cũng rất biệt khuất!” Tinh Linh Nữ Vương nhàn nhạt giải thích nói…
Chuyện này không quá bất ngờ, dù sao yêu thú có ưu thế về truyền thừa và Huyết Mạch, một số loài vừa mới sinh ra đã có tu vi cao cường là điều dễ hiểu…
Lạc Nam đồng ý, bất quá vẫn khó hiểu chỉ vào mặt mình: “Ta lên Hoàng Kim Bảng khi nào?”
“Theo nguồn tin lão nương nhận được, sẽ không lâu nữa” Võ Tam Nương lắc đầu, đối với tên đồ đệ thiên tài này của nàng tràn ngập bất đắc dĩ…
Chưa đến 20, quân lâm Hoàng Kim Bảng, từ cổ chí kim không ai làm được…
Điều này khiến nàng tự hào, đồng thời đáng tiếc cho hắn không thể tham dự Tứ Phủ Tranh Đấu…
“Haizz” Lạc Nam ảo não thở dài, vốn Tứ Phủ Tranh Đấu là sân khấu để hắn thu thập Điểm Danh Vọng lớn nhất, nào ngờ hiện tại mất đi tư cách…
“Chuyện đã xong, lão phu cũng cáo từ…hy vọng lần sau gặp lại, Thánh Linh Học Phủ có thể tiến bộ đôi chút!” Bách Vô Sinh thấy mục đích đã kích đối thủ của mình đã đạt được, cười tủm tỉm một tiếng…
Thân hình hòa vào hư không…
Đám đông thấy náo nhiệt đã kết thúc, cũng hướng về Võ Tam Nương cung kính chắp tay, từng người cáo lui…
Không thể nghi ngờ, diễn biến tất cả mọi chuyện hôm nay sẽ lấy tốc độ chóng mặt lan tỏa toàn bộ Hải Châu Đại Lục…
Một lần xuất hiện tứ đại Độ Kiếp, đại sự a…
…
Võ Tam Nương thấy Lạc Nam một bộ mặt ủ mày chau, vỗ vỗ vai hắn thản nhiên nói:
“Tiểu tử ngươi không được tham gia, tuy nhiên vẫn còn một bầy tiểu thê tử mà đúng không? các nàng bế quan cũng khá lâu rồi, có động tĩnh gì chưa?”
Lạc Nam cũng nghĩ đến điểm này, bất quá cái làm hắn ủ rủ là vì không được đích thân tham dự, đồng nghĩa với không thể đường hoàng thu Điểm Danh Vọng, mà không phải vì lo lắng cho thành tích của Học Phủ…
Hắn rất tin tưởng chúng nữ, có các nàng tại, Thánh Linh Học Phủ muốn không đạt quán quân cũng rất khó a…
“Cũng sắp rồi…”
Cảm nhận được các luồng khí tức trên Cung Đình Thụ ngày một tăng lên, Lạc Nam lẩm bẩm trong miệng…
Đôi mắt tràn ngập sự chờ mong cùng tưởng niệm…