Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thứ gì có thể vào mắt Hợp Thể Kỳ đây?” Lạc Nam cau mày lẩm bẩm, Hợp Thể Kỳ chắc Linh Cấp cũng có sở hữu…

Mặc dù Gia Tốc Trận tiêu hao tài sản một cách khủng bố, nhưng Lạc Nam quyết định không bỏ qua…

Hắn đã tính đến một con đường khác để thu về Linh Thạch rồi…

Tử y tu sĩ đảo mắt quanh toàn trường một vòng, cuối cùng rơi vào người Lạc Nam, quyết tuyệt nói:

“Ta muốn đổi Gia Tốc Trận lấy Dị Thủy, loại nào cũng được…”

“Haizz”

Vô số người thở dài một hơi, cảm thấy tiếc hận…

Ánh mắt của số đông một lần nữa tập trung vào Lạc Nam, chờ đợi quyết định của hắn…

Thân thể Lạc Nam lần đầu xuất hiện tia rung rẩy…nắm đấm siết chặt…

Nếu có Dị Thủy, chiến lực của hắn cùng một thê tử có Thủy Thuộc Tính sẽ gia tăng, vốn hắn muốn Luyện Hóa Dị Thủy này cùng Cơ Nhã đấy…

Bởi Thủy Nương Khanh có Dị Thủy rồi, lại thêm huyết mạch của Thủy Kỳ Lân tương lai hắn sẽ cho nàng…không cần Dị Thủy nữa cũng được…

Yên Nhược Tuyết cũng có huyết mạch của Thủy Hoang, một chủng tộc mạnh mẽ…Dị Thủy có thể tìm sau…

Nhưng nếu hiện tại đạt được Gia Tốc Trận, ngày sau sẽ trở thành một Trấn Cung Chi Vật có ảnh hưởng đến toàn bộ tương lai của Hậu Cung…

Một bên là lợi ít của hắn và Cơ Nhã, bên còn lại là lợi ít của toàn thể Hậu Cung…

Ba bàn tay mềm mại chợt nắm lấy hắn…

Lạc Nam giật mình, xoay người lại…bắt gặp ba đôi mắt xinh đẹp chân thành…

“Chàng là chủ của Hậu Cung, mọi thứ bọn thiếp đều nghe chàng…” Tam nữ đồng lòng mở miệng…

Lạc Nam trong lòng chảy qua một dòng nước ấm, bàn tay xuất hiện Hộp Đá chứa đựng Dị Thủy, nhẹ nhàng vuốt ve…

“Kim Nhi, có đáng hay không?” Hắn không quên hỏi ý kiến của nha đầu này…đây là một loại tôn trọng…

“Đáng…Dị Thủy này tên là Băng Hàn Thủy, là loại Thủy mang theo lực lượng giá lạnh của Hàn Băng…giúp tu sĩ dù không có Băng Linh Căn vẫn thi triển được Băng Hệ Vũ Kỹ…nhưng đối với công tử không quá cần thiết, vì ngày sau ngươi có thể tự mình tụ ra Băng Đỉnh…” Kim Nhi nghiêm túc phân tích:

“Hơn nữa Gia Tốc Trận còn có thể tiếp tục nâng cấp, khi đó gia tốc gấp trăm lần, ngàn lần thời gian thực…mặc dù để làm được như vậy còn rất khó khăn, nhưng nếu tương lai nâng cấp được công tử chẳng khác nào Nghịch Thiên…”

Lạc Nam thở phào, xem ra tất cả là ý trời, Băng Hàn Thủy đối với Cơ Nhã không có tác dụng gì quá lớn ngoài việc tăng tu vi…bởi nàng đã có Băng thuộc tính sẳn rồi…

Tốc biến lên sân khấu…

“Tại hạ dùng Băng Hàn Thủy đổi với Gia Tốc Trận…” Nhìn Tử Y tu sĩ, Lạc Nam dứt khoác nói…

“Ồ, Là Băng Hàn Thủy sao?” Tử Y tu sĩ ồ một tiếng, cảm thấy hài lòng khi Lạc Nam quang minh chính đại nói ra lai lịch của Dị Thủy…

Đối với Băng Hàn Thủy hắn rất hài lòng, bản thân hắn chỉ là Thủy Hệ tu sĩ mà thôi, có thêm khả năng sử dụng Băng Vũ Kỹ chẳng khác nào chiến lực gia tăng không ít…

Bất quá vì để chắc chắn, Tử Y tu sĩ vẫn yêu cầu mở ra Hộp Đá…

Lạc Nam gật đầu, hộp đá vừa mở ra, không khí cấp tốc xuất hiện từng bông hoa tuyết…nhiệt độ giảm mạnh…

Bên trong Hộp, một dòng nước lạnh lẽo chầm chậm trôi nổi, khi thì ở dạng lỏng, khi thì kết thằng băng…thần kỳ vô cùng…chính là Băng Hàn Thủy…

Bảo Kiều cười khổ nhìn một màn này, Dị Thủy nàng vừa đưa ra đã bị đem đổi mất, tránh không được u oán nhìn Lạc Nam…

Hắn lập tức cảm nhận được, chỉ có thể ném đến nàng một tia tiếc nuối trong ánh mắt…

Thành Bích che miệng cười khẽ, Dị Thủy trong tay người ta, người ta muốn đổi thứ gì có liên quan đến Kiều Kiều ngươi sao…?

“Rất tốt…lần này cẩn thận…không ít kẻ săn mồi nhìn chằm chằm ngươi đấy!” Tử Y tu sĩ nhận lấy Băng Hàn Thủy, đưa Gia Tốc Trận cho Lạc Nam, tốt bụng nhắc nhở một câu…

Với khí độ của một Hợp Thể Trung Kỳ cùng Bách Linh Trưởng Lão, hắn chưa đến mức tham niệm tài sản trên người Lạc Nam làm gì…

“Đa ta tiền bối!” Lạc Nam lịch sự chắp tay, đem Gia Tốc Trận Bàn thu vào Linh giới châu cho an toàn…

“Cáo từ!” Tử Y tu sĩ thân hình thoát cái biến mất…

Không quên giao nộp Linh Thạch cho Đa Bảo Các, hắn cần nhanh chóng trở về luyện hóa Dị Thủy…

Tử Y tu sĩ vừa rời đi, lại có hàng chục tên bám theo, trong đó còn có một tên người thân cao của Đảo Bóng Đêm, hiển nhiên muốn cướp đoạt Dị Thủy…

Đáng tiếc bọn hắn không biết rằng người mình sắp đánh cướp là Hợp Thể Kỳ…thật đáng thương a…

Tại quảng trường này, ngoài Lạc Nam và Đa Bảo Các, chẳng ai nhìn ra tu vi thật sự của Tử Y tu sĩ…theo bản năng cho rằng hắn chỉ là Luyện Hư Kỳ…

“Lễ hội lần này thành công tốt đẹp, chính thức khép lại tại đây…đa tạ toàn bộ chư vị đã nể mặt Đa Bảo Các…”

Thành Bích và Bảo Kiều hành lễ, nhoẻn miệng cười rực rỡ…

Vô số người xoay lưng đứng dậy đáp lễ, lần lượt bước ra giao nộp Linh Thạch…

Lạc Nam cùng Tiêu Thanh Tuyền và Á Nhi cũng không ngoại lệ…

Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh đã lặng lẽ đi đâu mất…

“Tổng cộng là 2000 Cực Phẩm Linh Thạch cho mỗi người sao?” Lạc Nam gật đầu, giao nộp 10000 cho cả năm người, tính luôn phần của Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh…

Lễ hội lên đến hàng vạn người, nói cách khác trong thời gian này, Đa Bảo Các bỏ túi một con số khủng bố khoảng 20 triệu Cực Phẩm Linh Thạch…dù chỉ đơn giản đứng ra làm trung gian và tổ chức Lễ Hội…tốc độ kiếm tiền làm người khác liếu lưỡi…

Bên ngoài Quảng Trường, hàng loạt tu sĩ không vội rời đi, trái lại chăm chú chờ đợi…

Không ít tên ẩn mình trong hư không, như sói đói rình mồi…

Có trên có dưới, đủ mọi thể loại tu sĩ chờ đợi Lạc Nam đi ra…

Trong vòng ngàn dặm không được động thủ, nhưng có thể theo đuôi a…chỉ cần Lạc Nam rời khỏi Đa Bảo Các ngàn dặm, lập tức trở thành con mồi ngon béo bở…

Cộp cộp cộp…

Tiếng bước chân truyền đến, Lạc Nam một tay kéo Tiêu Thanh Tuyền, tay còn lại bế tiểu nha đầu Á Nhi, thong dong bước ra…

“Cảm tạ các vị chào đón, thật nồng nhiệt khiến ta ngại quá…” Lạc Nam quỷ dị cười, bàn tay nâng lên chào hỏi…

“Chào đón ngươi cái quỷ…” Đám người phi một tiếng…

“Hừ, chết đến nơi còn ra vẻ…” Vài tên cười lạnh trong lòng…

Không ít Luyện Hư Kỳ, thậm chí có hai tên Hợp Thể ẩn núp trong hư không, dù ngươi có xé rách không gian bọn hắn cũng có thể dựa vào quỷ tích dao động bám theo…

Hợp Thể Kỳ cũng tùy từng loại, không phải ai cũng quân tử như Tử Y tu sĩ đấy…

“Haizz, đạo lý mang ngọc có tội cũng không hiểu, người này nhất định là con ông cháu cha nhà nào đó chưa trải sự đời…” Một lão già Hóa Thần ở lại tham gia náo nhiệt nhìn Lạc Nam cảm thán…

“Tu sĩ Hải Châu chúng ta từ bao giờ trở nên xấu xa như vậy?” Ái Tâm đứng trên không trung, cau mày hừ một tiếng…những tên thanh niên từng tiếp cận nàng đều ra vẻ chính nhân quân tử, không ngờ hôm nay cả đám đều có mặt muốn giết người đoạt bảo…

“Lợi ít quá lớn…haizz” Trưởng lão của Ái gia thở dài…

Lạc Nam nhấc chân, nắm lấy Tiêu Thanh Tuyền cùng Á Nhi muốn bước đi…

Đám người tập trung cao độ, đề phòng tên này bỏ trốn bằng tốc độ khủng bố…

Thấy tình cảnh này, Lạc Nam siết chặt nắm tay…Đa Bảo Các giàu hơn hắn gấp vạn lần, sao không ai vào cướp bọn họ?

Còn không phải vì Đa Bảo Các mạnh mẽ đến khủng bố sao?

Nếu Hậu Cung của hắn cũng mạnh như vậy, thử hỏi ai dám chặn cướp công khai như vậy?

Suy cho cùng, thực lực là thứ quyết định tất cả…

“Đạo hữu xin dừng bước…!” Một âm thanh hối hả vang lên cắt ngang ý niệm của đám người…

Chỉ thấy thân ảnh mập mạp của Bảo Lập ngự không mà đến, khách sáo hướng Lạc Nam chắp tay:

“Hai vị chắp sự muốn gặp riêng công tử…!”

Lạc Nam nghe vậy nhếch miệng cười nhạt, hướng về mặt đất nhỏ một ngụm nước bọt:

“Đám chó ngoan mau lại liếm! Đừng quên đứng đó chờ chủ nhân về nhà…!”

Nói xong thản nhiên kéo hai nữ vào trong Đa Bảo Các…

Bỏ lại hàng vạn tu sĩ tức muốn nổ phổi…hắn dám nói tất cả người ở đây là chó sao?

Trong lúc nhất thời, một số cường giả có lòng dạ kiêu ngạo mãnh liệt xoay người bay đi…

Phần đông kẻ không biết liêm sỉ vẫn tiếp tục ở lại, trong lòng không ngừng tự nói:

“Chắc hắn chừa mình ra!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK