Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Công Pháp và Vũ Kỹ có thể cho nhiều người khác nhau tu luyện, tuy nhiên Pháp Bảo thì khác, một kiện Thiên Cấp pháp bảo chỉ có thể do một người sử dụng mà thôi…

Vì lẽ đó dù là tại các thế lực lớn như Bát Cấp thì Thiên Cấp pháp bảo vẫn vô cùng hiếm hoi, có tiền chưa chắc đã mua được…

Lâm Khánh biết rõ đạo lý này, nhưng lại ngoan cố tìm cớ để gỡ gạt sỉ diện, hắn đường đường là người trên Hoàng Kim Bảng, vậy mà gia tài thua kém một tên vô danh tiểu tốt?

“Còn không mau gọi gia gia?” Lạc Nam cười lạnh một tiếng…

“Tiểu súc sinh đừng đắc chí, Thiên Cấp pháp bảo do Công Chúa Đế Quốc vì tư tình cho ngươi, với tư cách là thành viên của Đế Quốc, ta có trách nhiệm thu hồi!” Lâm Khánh hiên ngang lẫm liệt nói…

“Đế Quốc? Chẳng lẽ bọn họ là người của…” Lạc Nam nghiêm túc suy nghĩ…

“Vô liêm sĩ, thật làm mất mặt Lâm gia!” Băng Lam Tịch nghe Lâm Khánh nói rốt cuộc không nhịn được mở miệng quát mắng…

“Hừ, ngươi mang tài sản Đế Quốc giao cho ngoại nhân, ta chỉ thay mặt Hoàng Thất thu hồi mà thôi!”

Lâm Khánh chụp mủ cả hai người, hắn đã động nên tham niệm, mặc kệ Pháp Bảo là của ai, trước tìm cớ cướp đoạt trước rồi nói sau…

“Bái phục, thực lực không có bao nhiêu nhưng da mặt dày không ai bằng!” Lạc Nam cũng cười tà nói, một lần nữa kéo căng dây cung…

Lâm Khánh trong lòng xấu hổ muốn chết, bị hai người xem thường làm hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã, bất quá ngoài mặt lại ra vẻ đường hoàng nói:

“Thực lực không bao nhiêu? Để đòi lại Pháp Bảo của Đế Quốc, ta sẽ dùng đến tu vi Hóa Thần Kỳ, đối với ngươi không cần dùng thực lực Luyện Hư Kỳ làm gì!”

“Đi chết!” Lạc Nam không nhẫn nhịn nổi sự vô liêm sĩ của tên này, Mộc tiễn bắn mạnh mà ra..

“Thiên cấp Pháp Bảo thì đã sao? Lọt vào tay người tu vi yếu kém như ngươi có thể làm gì được ta?”

Lâm Khánh ý niệm vừa động, một thanh Trường Mâu lập lòe Lôi Đình đã xuất hiện trên tay hắn…

Tu vi Hóa Thần Viên Mãn bộc phát, Trường Mâu hướng mũi tên vừa đến đâm mạnh…

Keng…

Lôi đình lấp lóe kết hợp với tu vi Hóa Thần Viên Mãn, Mộc Tên rốt cuộc bị ngăn chặn…

“Keng, hoàn thành nhiệm vụ [Lần Đầu Chiến Hoàng Kim], nhận được một lần triệu hoán Bí Thuật”

Xem ra chỉ cần Lâm Khánh phá bỏ lời hứa áp chế tu vi, hệ thống sẽ công nhận như Lạc Nam đánh bại đối phương trong cùng cấp…

Ánh mắt Lạc Nam lúc này nheo lại nhìn trường mâu trên tay Lâm Khánh…

“Kinh Lôi Mâu, cùng một bộ với Kinh Lôi Giáp, cũng là Địa Cấp Thượng Phẩm”

Băng Lam Tịch hướng Lạc Nam giải thích, nàng biết thực lực thật sự của Lạc Nam nên chưa có ý định xen vào…

“Chịu chết đi, Kinh Lôi Chiến Pháp”

Lâm Khánh gầm lên, chân đạp Lôi Ảnh Bộ biến mất, Kinh Lôi Mâu mang theo uy thế ngập trời, như Lôi thần hàng thế đâm xuống đầu Lạc Nam…

Kinh Lôi Chiến Pháp là một môn Công Pháp Địa Cấp Thượng Phẩm, có thể kết hợp với vũ khí dài như Mâu, Kích, Thương…

RỐNG…

Thổ Hùng to bằng ngọn núi xuất hiện, như một hộ vệ kiên cường nhất sau lưng Lạc Nam…

“Cái quỷ gì? Đi chết!” Lâm Khánh hơi ngạc nhiên, bất quá thế công không giảm..

Thổ Hùng không chịu yếu thế, gầm lên một tiếng đấm liên tục về phía trước…

RÀO RỐNG…

Nấm đấm Thổ Hùng bị tan vỡ trước Lôi Mâu bá đạo, nó gào lên một tiếng, dùng thân mình che lắp toàn bộ thế công của Lâm Khánh…

“Hừ, không biết lượng sức mình!” Lâm Khánh cười lạnh một tiếng, Kinh Lôi Chiến Pháp đánh ra ngập trời lôi đình, nhanh chóng xoắn nát thân thể Thổ Hùng…

“Mộc Hình Quyền!”

Ngay khi thân thể Thổ Hùng tiêu tán, Lạc Nam gầm lên một tiếng, hai cánh tay hình thành cổ thụ, hướng Lâm Khánh đấm mạnh…

Phốc…

Không kịp phản ứng, Lâm Khánh thành công bị đấm vào gương mặt, phụn ra một ngụm máu tươi, quai hàm như bị sứt mẻ…

Mộc Hình Quyền thế công vẫn không giảm…

Lần này Lâm Khánh đã kịp thời đề phòng, Kinh Lôi Mâu không lùi mà tiến, đâm thẳng vào nấm tay Lạc Nam…

ẦM…

Va chạm kịch liệt diễn ra, Dị Mộc hấp thụ phần lớn Lôi Đình trong công kích của Kinh Lôi Mâu, tuy nhiên cuối cùng vẫn thành công bị xuyên thấu, đầu Mâu quẹt ngang cánh tay Lạc Nam, để lại một vết thương dài…

“Không hổ là Lôi Linh Căn, sức công phá thật mạnh, dù là Dị Mộc vẫn chịu không nổi!” Lạc Nam thầm nghĩa…

Tam Chuyển Thể Tu Vận Chuyển, khả năng hồi phục nhanh chóng, vết thương của hắn từ từ khép lại…

“Haha, chết đi!” Lâm Khánh gặp mình thành công đánh trúng đối thủ, cười lớn một tiếng tiếp tục đâm tới…

Tốc…

Nhìn Lôi Mâu bá đạo sắc bén, Lạc Nam thi triển tốc biến, thân hình xuất hiện sau lưng Lâm Khánh…

“Đại Hồng Cước!”

Một chân đạp mạnh vào lưng đối phương…

Keng…

Cước lực va chạm Kinh Lôi Giáp, lực đạo ma sát sinh ra tia lửa…

Lâm Khánh không bị thương nhưng vẫn bị đạp bay một đoạn, cắm đầu xuống đất…

“Khốn kiếp! Đây rốt cuộc là thân pháp gì?”

Lâm Khánh trong lòng khiếp sợ, Lôi Ảnh Bộ của hắn chính là Địa Cấp Cực Phẩm thân pháp, khi triển khai có tốc độ sánh ngang sấm sét, nhưng vẫn bị thân pháp quỷ dị của Lạc Nam bỏ xa…

Trong lúc nhất thời, ghen ghét và tham lam trong lòng ngực dâng lên dữ dội…

Nếu hắn giết được người này, chiếm hết tất cả thủ đoạn trên thân hắn, Lâm Khánh tự tin mình có thể nhanh chóng leo lên mười vị trí nữa trên Hoàng Kim Bảng…

“Bất quá kẻ này rốt cuộc là ai đây?” Lâm Khánh có một chút kiêng kỵ, hắn không tin người như Lạc Nam sẽ có thân phận bình thường…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK