Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 497: Thêm chúng ta thì sao?

Tứ Tâm Huyết Sứ chính là Độ Kiếp Viên Mãn cường giả, đẳng cấp tu sĩ này chỉ còn cách cấp bậc Huyết Vương một chút, vì thế dù cho tại Huyết giới cũng có địa vị cao quý vô cùng…

Lúc này hai vị Tứ Tâm Huyết Sứ cùng lúc hàng lâm Bình An Thành trong khi đó xâm chiếm U Nguyên chỉ do một vị Tứ Tâm cầm đầu mà thôi, qua đó có thể thấy Huyết Hoàng Địa xem trọng Bình An Thành hơn cả U Nguyên đại lục.

Dù sao thì hiện tại Hồ Tộc ở phạm vi phụ cận Bình An Thành, cùng Bách Hoa Tông kết làm bằng hữu…

Hai cái thế lực toàn bộ gồm nữ nhân như hoa như ngọc hội tụ, một bên là mỹ nữ nhân loại tinh thông cầm kỳ thi họa, một bên là yêu nữ Hồ tộc phong tình vạn chủng, không thể không nói trở thành thiên đường trong mộng của mọi nam nhân, Bình An Thành theo đó cũng trở thành nơi hướng tới của mọi thanh niên trên đại lục…

Đáng tiếc Bình An Thành hiện tại không tiếp đón thêm thành viên mới khiến vô số thanh niên nam tử đấm ngực giậm chân, mà một đám nam nhân bản địa nở phòng mũi tự hào không thôi, mỗi ngày được làm hàng xóm và ngắm nhìn hai tộc mỹ nữ, bọn hắn cảm thấy cuộc sống như vậy chính là chết đi cũng không hối tiếc…

Bất quá lúc này, khi hai cổ khí thế tràn đầy mùi vị máu tanh hàng lâm mà đến, uy thế cuồn cuộn ép mạnh đến mức một đám dân chúng trong thành tu vi hơi thấp toàn diện phun máu, lập tức trọng thương…

Bị cường giả tối đỉnh áp bách, không phải ai cũng chịu đựng được…

Bất quá sau khi phun máu, sắc mặt bọn hắn không phải là lo sợ hay tái nhợt như trong tưởng tượng của hai vị Huyết Sứ, trái ngược lại lau đi vết máu nơi khóe miệng, một số tên nằm ngửa trên mặt đất, xì xào bàn tán:

“Chuyện gì xảy ra?”

“Có người cả gan tập kích Bình An Thành?”

“Nhìn máu huyết ngập trời, chắc hẳn là Huyết Hoàng Địa!”

“Hừ, Huyết Hoàng Địa đây là ăn gan hùm mật báo sao? Dám tập kích Bình An Thành chúng ta?”

“Ha hả, đến hay lắm, vốn sợ bọn hắn không dám đến!”

Dân chúng toàn thành nhất thời cười lạnh không thôi, có người còn dùng ánh mắt nhìn người chết ngửa đầu lên khinh bỉ hai tên Huyết Sứ.

Bên trên không trung, vốn vẫn đang oai phong lẫm liệt hai tên Huyết Sứ sắc mặt lập tức cứng ngắc lại…

“Cái quỷ gì xảy ra? Đám dân chúng này là bị ngu sao?” Một tên Tứ Tâm Huyết Sứ mộng bức hỏi.

“Nhất định là bị uy thế của chúng ta dọa sợ quá nên phát rồi, chắc chắn là như vậy!” Tên đồng bọn lên tiếng đồng tình nói.

Bọn hắn là Độ Kiếp Viên Mãn có được hay không? Dựa theo căn cứ tình báo, dù là Hiệu Trưởng Thánh Linh Học Phủ – Võ Tam Nương cũng chưa mạnh đến mức đó, hai người bọn hắn cùng nhau xuất động…lẽ ra phải khiến toàn bộ Bình An Thành quỳ xuống run sợ, sau đó liều mạng dập đầu xin tha mới đúng.

Hoặc chăng nếu không phô trương như vậy, thì trên mặt đám dân đen các ngươi làm ơn xuất hiện vẻ hoảng sợ có được hay không?

Vì sao chẳng những không chút khiếp sợ, còn dùng ánh mắt thương hại nhìn hai người chúng ta?

“Đám này sợ quá bị ngu rồi, nhất định là như vậy!” Hai tên Huyết Sứ chỉ có thể cùng lúc đưa ra kết luận.

“Tiếp tục gia tăng uy áp!”

Khí thế Độ Kiếp Viên Mãn toàn lực bạo phát, chấn đến bốn phía không gian ầm ầm nổ tung, Bình An Thành run lên lẩy bẩy…

Bất quá từ đầu đến cuối, vẫn chưa thấy vẻ khiếp sợ trong mắt đám dân chúng Bình An Thành, trái lại nhà nhà kéo nhau ra đường, cưỡng ép uy áp kinh thiên của hai người, ngồi bệch dưới đất ngửa đầu lên trời, đám người có tu vi thấp vừa phun máu vừa xem náo nhiệt, mặc kệ thân thể bị thương, bộ dạng tràn ngập chờ mong…

Thật sự hết cách rồi, sau những lần cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ Liễu gia diễn ra không ngớt, nhân sinh của tu sĩ Bình An Thành không phải người khác có thể lý giải, mặc dù bọn hắn khá kinh ngạc hai tên Huyết Sứ vậy mà tập kích thành trì…nhưng càng là chờ mong nhìn xem “những vị” kia sẽ giải quyết chuyện này như thế nào…

Dù sao bọn hắn biết những vị kia rất mạnh, nhưng mạnh đến mức nào thì chưa biết, cũng may có hai tên cường giả Huyết Hoàng Địa đến làm chuột bạch.

“Hừ!”

Quả nhiên không ngoài dự đoán của bọn hắn, theo một tiếng hừ nhẹ nhàn nhạt vang lên, một luồng khí thế phô thiên cái địa khác vô hình cuồn cuộn mà ra, trực tiếp va chạm cùng hai cổ uy áp trước đó của hai tên Tứ Tâm Huyết Sứ.

ĐÙNG…

Như bom đạn oanh tạc, toàn bộ không gian chấn động kịch liệt, hai tên Huyết Sứ sắc mặt đại biến lùi về phía sau một bước, hai mặt nhìn nhau…đều thấy trong mắt đối phương sự khiếp sợ.

“Có Độ Kiếp Viên Mãn tồn tại?”

Đây là ý niệm duy nhất trong đầu hai người lúc này, khiến sắc mặt cả hai càng thêm âm trầm, lúc này mới hiểu vì sao một đám Bình An Thành dân đen không chút khiếp sợ, thì ra là có Độ Kiếp Viên Mãn bảo vệ.

“Tính sao đây?” Một tên Huyết Sứ hỏi đồng bọn.

Việc đối phương có Độ Kiếp Viên Mãn vượt ngoài ý muốn của bọn hắn, ảnh hưởng rất lớn đến kết quả của lần tập kích này.

“Hừ, có gì phải sợ? bọn chúng chỉ có một Độ Kiếp Viên Mãn, chúng ta có đến hai người, cộng thêm chúng nó!” Tên Huyết Sứ còn lại chỉ hai con Huyết Sát Cương Thi Bát Chuyển Viên Mãn nói.

Xét về chiến lực tổng thể, bọn hắn rõ ràng mạnh hơn…

“Vậy thì chiến, để ta xem tên Độ Kiếp Viên Mãn này là thần thánh phương nào!”

Có thể tu đến Độ Kiếp Viên Mãn chẳng ai là kẻ nhát gan, hai tên Huyết Sứ sẽ không vì một người có tu vi ngang bằng với mình mà phá vỡ kế hoạch.

“Huyết Hà Hàng Lâm!”

Hai tên Huyết Sứ nhìn nhau, cùng lúc gầm thét lên…

Bên trên bầu trời, hai dòng sông máu cấp tốc được hình thành, phạm vi bao trùm phô thiên cái địa, chẳng những đem Bình An Thành mà ngay cả các thế lực xung quanh nó như Bách Hoa Tông cũng bao trùm vào bên trong…

Mắt thấy công kích của hai tên Huyết Sứ có uy thế ngập trời, trên mặt dân chúng Bình An Thành lần đầu xuất hiện vẻ ngưng trọng, bọn hắn hiểu rằng một khi công kích này giáng xuống tất cả sẽ hóa thành thịt vụn…

Nhưng dù là vậy, thì chẳng ai cảm thấy hoảng sợ hay bất an…bởi vì bọn hắn tin rằng, những vị kia có thể tạo nên kỳ tích…

”Còn không chịu ra? Ta xem ngươi có thể trốn đến khi nào!”

Hai tên Huyết Sứ thấy mình đã ngưng tụ công kích nhưng đáp lại vẫn là án binh bất động, nhất thời trong lòng sỉ nhục, há miệng quát lớn:

“Cho chúng ta trấn!”

Hai dòng sông máu khổng lồ hung hăng nện xuống, muốn đem Bình An Thành san thành bình địa.

“Muốn đánh? Cút khỏi Bình An Thành rồi tính!”

Hai âm thanh lãnh ngạo cùng lúc vang lên, bên trên bầu trời bất chợt xuất hiện hai khe nứt hư không đen kịch một to một nhỏ…

Trong đó hai cái đại thủ như cột chống trời cầm theo một cái Cự Khiên hàng lâm mà xuống, hướng về hai tên Huyết Sứ cùng Huyết Sát Cương Thi hung hăng vụt mạnh…

ĐÙNG…

Mấy tên chưa kịp phản ứng, toàn thân ăn phải trọng kích, như một đám con ruồi bị quật bay mất dạng.

Cùng lúc đó, ở cái khe nứt hư không nhỏ bé còn lại, một cái chân dài miên mang với làn da bánh mật khỏe khoắn hiện hữu mà ra, không nói hai lời chính là hướng Huyết Hà khủng bố đạp mạnh…

“Phân Chia Thiên Hạ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK