Chương 264: Hai loại đan dược
“Cầu còn không được!”
Lạc Nam ung dung lên tiếng, Đan gia song tổ nhìn sang Hỏa Lực nghiêm nghị gật đầu, không quên ném cho hắn một chiếc nhẫn trữ vật…
Hỏa Lực ánh mắt sáng lên tiếp nhận, thân hình to lớn bước đến ba bước chấn động không trung, lòng tin bành trướng nghiêm nghị nhìn Lạc Nam cười gằn:
“Tiểu tử, chuẩn bị chết sao?”
Lạc Nam im lặng không nói, chỉ ung dung tiến lên, khí tức Hóa Thần Hậu Kỳ bộc phát…
Hỏa Lực thấy vậy nhếch mếch, tu vi lập tức hạ xuống Hóa Thần Hậu Kỳ, xoa xoa cổ tay lực lưỡng, đằng đằng sát khí:
“Bổn tọa cũng từng là một thiên tài, chiến đấu vượt cấp không chỉ có ngươi biết!”
“Ngươi nói nhiều quá, lên đi!” Lạc Nam không nhanh không chậm mở miệng, thái độ bình tĩnh khiến Đan gia song tổ âm thầm nghi ngờ, bất quá nghĩ đến đan dược mình vừa cấp cho Hỏa Lực, nhất thời yên tâm không ít…
Thấy song phương đồng ý khiêu chiến, đám người lập tức lấy lại tinh thần, ngay cả quần chúng xung quanh cũng một mặt háo hức, âm thầm tỏa ra thần thức theo dõi toàn bộ sự việc…
Một số người gan dạ càng là trực tiếp lấy ra Lưu Ảnh Ngọc, hy vọng lưu lại khoảnh khắc này…
Nếu là trước đó có lẽ họ sẽ nể sợ Đan gia mà không dám làm vậy, nhưng hiện tại có Bách Vô Sinh ra mặt, tu sĩ Hải Châu có hắn làm chỗ dựa trở nên gan dạ hơn nhiều…
“Gia gia, ngươi nói trận này ai sẽ thắng?” Một thanh niên Thất Cấp thế lực dùng ánh mắt nóng bỏng quan sát không trung, háo hức hỏi thăm lão già bên cạnh…
Thanh niên cũng là một thiên tài nổi danh với tham vọng trong vòng trăm năm gia nhập Bách Linh Học Phủ, nhưng nếu so với các nhân vật hiện hữu giữa không trung lúc này, cảm thấy bản thân chẳng khác nào hạt cát giữa biển khơi…
Lão già bên cạnh hắn cũng là một cường giả Luyện Hư Hậu Kỳ, nghe cháu trai hỏi trở nên đăm chiêu hồi lâu, cuối cùng lắc đầu:
“Khó nói, Lạc Nam công tử là thiên tài nổi danh gần đây, chiến lực phi phàm, nhưng Hỏa Lực trưởng lão thân vốn là Hợp Thể Kỳ cường giả, dù áp chế tu vi bằng cấp nhưng kinh nghiệm vẫn còn đó, chưa kể còn đại lượng Đan Dược mà Đan gia cung cấp, thắng bại khó phân…”
Thanh niên nghe gia gia giải thích cảm thấy có lý, lại càng siết chặt nắm tay, sinh lòng ngóng trông hơn bao giờ hết…
Chuyện như vậy diễn ra hầu hết khắp Hải Châu, vô số người mong chờ một trận long trời lỡ đất giữa thiếu niên thiên tài và cường giả áp chế cảnh giới…
Theo lý mà nói, Hỏa Lực có thể trở thành Hợp Thể Kỳ, thiên phú chính là bậc xuất chúng hàng đầu tại Việt Long Tinh Cầu, trận chiến này Lạc Nam thua thiệt không ít…
Chỉ là nhìn vẻ mặt như cười như không của Võ Tam Nương, lại thêm sự bình thản như không của Tinh Linh Nữ Vương cùng Á Liên Nga, giường như Lạc Nam không phải chiến một trận sinh tử mà là đang ung dung đi dạo vậy…
“Hết trò hay rồi…” Dung nhan yêu mị của Thiên Diệp Dao lười biếng vươn vai ngáp một cái, kết cục của trận này nàng đi ngủ cũng biết…
“Thật tò mò muốn biết Đan Dược Đan gia ném cho Hỏa Lực là gì nha…” Bảo Kiều chu môi xinh đẹp lẩm bẩm…
“Hy vọng Hỏa Lực này không quá ngốc, nếu không chỉ sợ cơ hội dùng Đan Dược cũng không có!” Thành Bích ngán ngẩm lắc đầu, nàng nhận biết Lạc Nam sớm nhất, đối với từng trận chiến của hắn đều thu thập thông tin đầy đủ, hơn ai hết hiểu được sự khủng bố của tên này…
“Ta luôn cảm thấy Lạc Nam quân ẩn giấu rất sâu…” Lệ Huân ánh mắt chớp động, trực giác mẫn cảm của một ninja giúp nàng cảm giác được mối nguy hiểm trí mạng từ người Lạc Nam…
U Cơ không nói gì, chỉ là chiến ý trong mắt không sao vơi đi được, nàng âm thầm suy nghĩ, dù có nhận lấy thất bại cay đắng thì tương lai cũng phải khiêu chiến Lạc Nam một trận…
…
Thiên Cơ Điện…
Một đám lão già âm thầm lẩm bẩm:
“Dám chiến cùng cấp với Thiên Đạo Chi Tử, Hỏa Lực này ăn gan hùm mật gấu mà lớn sao?”
Nhớ lại cái kết của kẻ Bói Toán Lạc Nam, một đám lão quái vật âm thầm rùng mình…
“Nếu là đệ tử của nàng, thân phận Thiên Đạo Chi Tử có lẽ không giả…”
Âm thanh khàn khàn từ miệng Thiên Cơ Điện Chủ phát ra, khiến đám lão già âm thầm gật đầu công nhận…
…
Hỏa Lực đứng đối diện Lạc Nam, chỉ thấy trong mắt người thanh niên kia bình tĩnh như giếng cổ trong, không hề có tí xúc cảm…
Lạc Nam thật sự đang âm thầm cảm thán, đã không biết từ bao giờ, hắn chưa từng được chiến đấu cùng cấp…hay thậm chí chiến với đối thủ tu vi yếu hơn hắn…
Kẻ địch của hắn ngày càng mạnh, lần lượt từng trận chiến đều gặp đối thủ hơn xa cảnh giới, khi đối mặt với kẻ chịu áp chế đồng cấp chiến đấu, trong lúc nhất thời cảm giác không quen…
Bất quá không quen không có nghĩa là Lạc Nam sẽ bỏ qua cơ hội ngàn năm có một, lấy lại tinh thần, hai mắt như điện…
Khí thế toàn thân thay đổi, trong bất cứ trận chiến nào, từ điển của Lạc Nam hắn không có hai từ “chủ quan”…
Cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt từ người đối thủ, Hỏa Lực âm thầm mắng: “Làm trò mèo!”
“Tiểu tử, tốt nhất nên nốc thuốc, nếu không chỉ sợ ngươi ngay cả lời trăn trối cũng không kịp nói…”
Một âm thanh bí ẩn truyền âm vào tai Hỏa Lực khiến hắn âm thầm giật mình…
Đây rõ ràng là Bách hiệu trưởng Bách Vô Sinh bí mật đánh tiếng…
Hỏa Lực cảm thấy nghi hoặc, nhưng trực giác cho hắn biết lời của Độ Kiếp Kỳ như Bách Vô Sinh đáng tin vô cùng…
Võ Tam Nương ý vị thâm trường nhìn qua Bách Vô Sinh, khinh thường nhếch miệng, lấy ra một tôn bảo tọa ngồi chéo chân giữa không trung, khoe đôi chân thon dài săn chắc mê người của mình…
Đan gia song tổ nhìn về Hỏa Lực gật đầu, xem như xác nhận…họ đã giao Đan Dược cho Hỏa Lực, đương nhiên không tiếc cho hắn phục dụng…
Hỏa Lực nghiêm nghị gật đầu…
Trong ánh mắt khó hiểu của đám đông, ngay cả khi trận chiến chưa diễn ra, hai viên Đan Dược xuất hiện trong tay Hỏa Lực…
Một Viên đan dược to như Long Nhãn có màu đỏ thẩm, bên trong giường như ẩn chứa thao thiên biển lửa…
“Ồ? Thăng Hỏa Đan…Thiên Cấp Cực Phẩm Đan Dược…” Thiên Diệp Dao chúng nữ ánh mắt hơi sáng, loại Đan Dược này Đa Bảo Các cũng có thể luyện chế ra, nhưng độ tinh khiết kém hơn Đan gia một bậc, có giá bán khủng bố trên thị trường…
Thăng Hỏa Đan có tác dụng gia tăng sức mạnh của Hỏa Hệ Công Kích lên gấp nhiều lần, có người nói Tu Sĩ hỏa hệ bình thường nếu dùng Thăng Hỏa Đan có thể phát ra uy lực mạnh không kém Dị Hỏa…
Đương nhiên cái giá phải trả luôn không nhỏ, người sử dụng Thăng Hỏa Đan sẽ để lại di chứng, trong vòng nửa năm đừng hòng sử dụng Hỏa Linh Lực…
Mặc kệ đám đông xì xào bàn tán, Hỏa Lực tiếp tục móc ra một viên Đan Dược khác…
Một màu Hoàng Kim chói mắt, lập lòe ánh sáng thần bí, đan dược mang từng đường văn đen kịch hòa lẫn sắc vàng, tạo nên sự trùng kích mãnh liệt về thị giác…
Mà viên đan dược này vừa xuất hiện, ngay cả Bảo Kiều cũng hơi nhíu mày, vểnh môi thỏ thẻ:
“Đan gia hai người này cũng thật là hào phóng a, không hổ danh đại lý Đan dược”
“Khanh khách, Kim Đấu Đan là Linh Cấp Thượng Phẩm, dù là tại Đan gia cũng thuộc hàng bậc cao…” Thành Bích mỉm cười rung rung bộ ngực cự đại, hai mắt sáng rở…
“Đan gia dù sao là Gia tộc máu mặt, Hỏa Lực đã xuất đầu lấy thể diện cho bọn hắn, đương nhiên không thể keo kiệt với hắn…” Thiên Diệp Dao thản nhiên nói, lười biếng vô cùng…
Chúng nữ nghe vậy gật đầu hô có lý…
“Đan dược này là gì? Nhìn có vẻ không đơn giản…” Á Liên Nga âm thầm lo lắng, mày liễu nhíu chặt.
“Kim Đấu Đan, về phần công dụng…cứ xem là sẽ biết!” Tinh Linh Nữ Vương ung dung nói, chỉ là trong giọng nói cũng xuất hiện vẻ ngoài ý muốn, bởi vì loại đan dược này được luyện chế từ nguyên liệu cực kỳ quý giá, dù là tại Tinh Linh Đảo cũng không có nhiều…
…