Chương 348: Chúng nữ khiếp sợ
Trước năm loại vật phẩm khủng bố, Lạc Nam rung rẩy xem đi xem lại từng loại…nhịp tim gia tốc vẫn không có dấu hiệu chậm lại.
Hệ Thống lần này mang đến kinh hỉ thật là quá lớn.
“Kim Nhi…” Lạc Nam khô cổ họng hô một tiếng, hắn muốn nàng cung cấp thông tin về đám đồ vật khủng khiếp này.
Kim Nhi hiểu ý công tử, lập tức trầm giọng nói ra:
“Huyết Mạch Kim Sát Bạch Hổ, đây là huyết mạch của giống loài biến dị đến từ Bạch Hổ tộc, vạn năm chưa chắc xuất hiện một lần, sát phạt quyết đoán, Bạch Hổ vốn thuộc Kim…huyết mạch của nó thích hợp với sinh linh sở hữu Kim Linh Căn…”
Lạc Nam nghe xong, trong đầu lập tức có đối tượng thích hợp cho Kim Sát Bạch Hổ…
“Ngự Kiếm Thuật, một trong những kiếm pháp chí cao trong trời đất, người tu luyện có thể dùng Linh Lực chưởng khống trường kiếm thiên biến vạn hóa, số lượng Kiếm có thể khống chế tùy thuộc vào tu vi và số tầng của công pháp! Luyện đến tầng thứ cao nhất, ý niệm vừa động…Vạn Kiếm Quy Tông, kinh thiên động địa!”
“Đỉnh Thiên Diễm thì không cần phải nói, Dị Hỏa top 10 Dị Hỏa Bảng tại Băng Thiên Đại Lục, có hình dạng như một tôn Đan Đỉnh…là chí bảo vô giá trong mắt Luyện Đan Sư!”
“Ngũ Hành Thánh Thể, thể chất xếp hạng thứ 6 trên Đại Thể Bảng, người đúc thành Ngũ Hành Thánh Thể, cơ thể sẽ tự động sản sinh năm loại Linh Căn thuộc tính tương sinh tương khắc: Kim, Thủy, Mộc, Hỏa, Thổ…có thể tùy ý dung hợp hay tách rời các thuộc tính chỉ với một ý niệm, gia tăng chiến lực trên diện rộng, và còn rất nhiều công dụng khác cần chủ nhân của Ngũ Hành Thánh Thể tự mình khai thác, tự mình lĩnh ngộ…”
“Chỉ đứng hạng 6?” Lạc Nam hơi thất vọng, hắn từng dự kiến nhiều hơn như thế…
“Công tử làm ơn đi…sở hữu Thể Chất nằm trong top 10 Đại Thể Bảng đều là thiên chi kiêu tử nơi Tiên Giới, họ là những nhân vật có thể hoành hành vô số vũ trụ, một ý niệm đủ diệt đi vài chục cái Việt Long Tinh Cầu, top 6 ý vị như thế nào ngươi biết chứ?” Kim Nhi trừng to mắt, từ bao giờ tầm mắt của công tử đã cao hơn nàng rồi hả?
“Dù sao cũng không thích hợp ta, ta tu luyện dựa vào Tụ Đỉnh, bất kỳ thuộc tính nào cũng dùng được, không cần thiết phải hoang phí Ngũ Hành Thánh Thể!” Lạc Nam bĩu môi nói.
Kim Nhi bị bộ dạng của tên này tức muốn nổ phổi, dù là bản thân nàng cũng rất kính trọng sức mạnh của Ngũ Hành Thánh Thể nếu phát huy đến toàn lực đấy…
Công tử ỷ có Cấm Kỵ nên không xem nó ra gì, quá mức đáng ghét…
Kim Nhi quyết định ném cho hắn một thao nước lạnh, cười hì hì nói:
“Về phần Hỗn Độn Hỏa Khí nha, công dụng trước mắt của nó là giúp Linh Giới Châu đi được một phần năm chặn đường trở thành Ngũ Hành Tiểu Thế Giới…muốn tiếp xúc và đạt được lợi ít nhiều hơn từ bất kỳ Hỗn Độn Khí thuộc tính nào, chờ công tử tu đến Tiên Vương rồi mới bàn! Hiện tại chưa đủ tư cách, lè lè!”
Nha đầu này nói đến cuối cùng còn rất nghịch ngờm lè lưỡi trêu hắn…
Lạc Nam thân thể nhất thời cứng đờ, tiếp theo đó là lắc đầu cười khổ…quả nhiên đồ tốt nhất thì mình chưa đủ tư cách sử dụng…vật có thể khiến Đại Năng tiên giới tranh cướp, Tiên Vương mới có thể sử dụng được sao?
Hắn còn chưa biết phải trải qua những cấp bậc gì mới đạt đến Tiên Vương đấy…
Bất quá không xét đến Hỗn Độn Hỏa Khí thì bốn vật kia cũng đã đủ dùng từ kinh thiên động địa để hình dung rồi…
“Phu quân, chàng sao thế?”
Thấy Lạc Nam trầm mặc, gương mặt biến ảo đủ loại cảm xúc, chúng nữ nhất thời lo lắng lên tiếng…
“Haha, không có gì…chẳng qua bất ngờ lần này quà sư phụ cho ta có chút lớn!” Lạc Nam lấy lại tinh thần khoác khoác tay, ý niệm vừa động, đã đem hắn và toàn bộ chúng nữ tiến vào Linh Giới Châu, tránh để người ngoài dòm ngó vật phẩm…
Để mặc Mộng Tiên Chu phi hành trên không trung…
“Phu quân, lần này lại có đồ tốt sao?” Chúng nữ thấy hắn cẩn thận như vậy, nhất thời hứng thú bừng bừng hỏi.
Ngay cả tính cách nghịch ngợm như Côn Minh Nguyệt cũng ngồi im trong lòng Hải U Quỳnh với vẻ mặt ngóng trông, cảnh tượng có phần buồn cười…
Lạc Nam không trả lời mà cười thần bí, quay sang Tiêu Thanh Tuyền ôn nhu hỏi:
“Tuyền Nhi, còn nhớ lời hứa trước đây của phu quân với nàng chứ?”
Tiêu Thanh Tuyền giật mình, đôi mắt đen sâu thẳm chớp chớp, nhất thời vui mừng, môi đỏ khai mở nhẹ giọng hỏi:
“Việc đúc lại thân thể cho sư phụ sao? chẳng lẽ sư phụ Kim Nhi đã tìm được xương của nữ Độ Kiếp?”
Bên trong nhẫn, Đan Mộng Cơ cũng vểnh tai, sợ bỏ sót điều gì quan trọng…
Lạc Nam nghe vậy xấu hổ xoa xoa mũi, quả thật đó cũng là lời hứa của hắn đối với nàng, bất quá còn lâu mới thực hiện được…
“Ten ten ten tèn!”
Không tiếp tục dong dài, Lạc Nam miệng tụng nhạc, trong ánh mắt tò mò của chúng nữ…
Phừng phừng…
Nhiệt độ không khí lập tức tăng lên dữ dội, một ngọn lửa đỏ rực hung hăng xuyên thủng vân tiêu, nhảy nhót bừng bừng trên cánh tay Lạc Nam…
Trước sức nóng của nó, Lạc Nam buộc phải dùng Đế Diễm để bảo vệ tay mình, tránh bị xâm phạm…
“Dị Hỏa?” Diễm Nguyệt Kỳ, Diễm Hồng Liên cùng Tần Mộng Ảnh lập tức động dung…các nàng đối với Dị Hỏa vô cùng mẫn cảm…
Mà rất nhanh, ngọn lửa đỏ rực trong tay Lạc Nam đột ngột cô động, sau đó hóa thành một tôn Đan Đỉnh không ngừng gào thét, sức nóng bên trong đủ sức luyện hóa thế gian vật vật…
Một tôn đại đỉnh màu đỏ ngưng tụ từ Hỏa Diễm hiện hữu trước mắt chúng nữ…
“Đỉnh Thiên…Đỉnh Thiên Diễm?!”
Tiêu Thanh Tuyền cùng Đan Mộng Cơ cùng lúc thét lên, tay ngọc che lấy đôi môi, trong mắt tràn ngập rung động khó thể hình dung…
Đối với Luyện Đan Sư như các nàng mà nói, chỉ sợ Dị Hỏa top 1 cũng không thể sánh bằng Đỉnh Thiên Diễm…
“Khà khà, ta nhờ sư phụ Kim Nhi tìm rất lâu mới có được nó, xem như hoàn thành một lời hứa đối với nàng!” Lạc Nam đắc ý nói ra.
Tiêu Thanh Tuyền nghe vậy thân thể rung lên, trong mắt xuất hiện sương mù, đột ngột nhào vào lòng Lạc Nam, ôm chặt vòng eo hắn…
Hắn từng hứa hẹn sẽ đích thân tìm về Đỉnh Thiên Diễm cho nàng, lúc đó Tiêu Thanh Tuyền chỉ nghe qua rồi thôi, chỉ cần hắn có lòng nàng đã rất vui vẻ…dù sao thiên hạ rộng lớn vô bờ, muốn tìm một Dị Hỏa đã mất đi tung tích từ lâu như Đỉnh Thiên Diễm còn khó hơn việc mò kim đáy biển…
Vậy mà giờ đây, hắn đã làm được…
“Phu quân, có Đỉnh Thiên Diễm hỗ trợ, tin chắc tu vi Luyện Đan Sư của thiếp sẽ tiến bộ vượt bậc…không để chàng phải thất vọng!” Tiêu Thanh Tuyền ngước đầu lên nhìn Lạc Nam, bàn tay mềm mại vuốt ve gương mặt anh tuấn của hắn, ánh mắt tình cảm si mê khẳng định.
“Ta và mọi người tin nàng!” Lạc Nam hài lòng cười ôn nhu, vòng tay ôm chặt thân thể mê người trong bộ bikini đen tuyền của nàng…
Hắn và các nàng không biết rằng, bên trong Nhẫn, trong mắt linh hồn của Đan Mộng Cơ xuất hiện một tia vui sướng xen lẫn ước ao…
Nam nhân này quả nhiên nói được làm được, tin chắc hắn cũng có thể đúc lại thân thể mới cho nàng…
“Đỉnh Thiên Diễm, mặc dù không phải Dị Hỏa loại hình chiến đấu, nhưng sức mạnh nó mang lại cũng rất lớn…” Diễm Hồng Liên cảm thán nói…
“Không sai, phu quân nên cùng Tuyền muội song tu trao đổi Dị Hỏa, một mũi tên trúng vài đích!” Diễm Nguyệt Kỳ nghiêm túc kiến nghị…