Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chẳng lẽ đây là quả báo sao? Trời muốn diệt U Nguyên chúng ta!” Bá Lực Giao Hoàng sắc mặt như màu đất, một cái sừng trên đầu hắn bị Lạc Nam phá nát cả đời không thể mọc lại.

Đối với việc Giao Tộc tính kế Hồ Tộc, từ đầu Bá Lực Giao Hoàng vẫn canh cánh trong lòng, ngày hôm nay hậu quả đến gần…Hồ Tộc và Côn Tộc lẽ ra phải kề vai sát cánh với bọn hắn, nay lại ấm êm tại Băng Thiên Đại Lục.

“Không cần phải sợ, đạo lý cây đổ bầy khỉ tan ai cũng hiểu…Diệt Huyết Liên Minh sẽ không trơ mắt nhìn U Nguyên chúng ta bại trận!” Bá Lực Giao Quân trái lại bình tĩnh hơn nhiều, hắn biết đám lão quái kia vẫn đang âm thầm quan sát, tình huống nguy cấp chắc chắn sẽ ra tay.

Chẳng qua hiện tại chưa ai rõ bên Huyết Hoàng Địa còn bao nhiêu con bài chưa lật, nên muốn mượn U Nguyên Đại Lục bọn hắn dần dần thăm dò mà thôi.

Bằng không một khi U Nguyên hủy diệt, Huyết Hoàng Địa cướp được lượng máu huyết khổng lồ đạt thành ý đồ, ba đại lục kia sẽ không trơ mắt nhìn cảnh tượng như vậy phát sinh.

Mắt thấy sỉ khí Yêu Tộc có phần hạ thấp, Bá Lực Giao Quân biết nên làm ra hành động để cải thiện, vội vàng nhìn sang Ngưu Ngũ Bá mở miệng:

“Cho toàn quân một liều thuốc an thần!”

Ngưu Ngũ Bá hiểu ý gật đầu, nhìn sang Quy Linh Lão Nhân, những chuyện như thế này người thích hợp không ai tốt hơn lão rùa già.

Quy Linh Chân Nhân sau lần trước bị Cự Mỹ Anh đánh cho bán sống bán chết, thương thế vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, da dẻ có chút tái nhợt, bất quá cái miệng đê tiện của hắn vẫn không thay đổi, nhảy vọt lên tường Thiên Yêu Thành, nhìn xuống một đám Huyết Hoàng Địa rống lớn kêu gọi:

“Huyết Hoàng Địa đám cháu trai nghe rõ trả lời!”

Âm thanh bao phủ Linh Lực của một vị Bát giai, nhất thời vang dội khắp toàn trường, khiến toàn thể mọi người sắc mặt mộng bức…

“Cái quỷ gì?”

Huyết Hoàng Địa đám người sắc mặt mộng bức, bất quá cả một đám im lặng không ai trả lời, tên rùa khốn kiếp kia gọi mình là cháu trai, lên tiếng đáp lại khác nào chứng thực cho lời nói của hắn?

“Thế nào? Các ngươi câm hết rồi sao? Gia gia gọi không trả lời, thật là một lũ bất hiếu!” Quy Linh Lão Nhân gào rống đỏ mặt tía tai.

Vô số cường giả Huyết Hoàng Địa có mặt tại hiện trường sắc mặt đỏ bừng như cha chết, hận không thể tiến lên vá cái miệng đê tiện kia lại…

“Hừ…lần trước cạnh tranh giữa các thiên tài, bị Tu Chân giới chúng ta toàn diện áp đảo, cuối cùng chết sạch gần hết còn dám ngông cuồng, cút về chuồng hết cho lão phu!” Quy Linh Chân Nhân miệng phun tung tóe, càng chửi càng hăng.

“Lão rùa già câm miệng!” Rốt cuộc có Huyết Sứ ẩn nấp trong hư không nhịn không được nữa, âm trầm quát nói:

“Ngươi là Bát giai yêu thú, theo lý không được xen vào chiến trận, thời hạn một năm chưa hết!”

“Cái rắm! lão phu chỉ chửi mà thôi, cũng không ra tay…bằng không với Quy uy của ta, toàn bộ Huyết Hoàng Địa đã sớm quỳ xuống kêu ba ba!” Quy Linh Lão Nhân rung đùi đắc ý nói.

Sắc mặt một đám Yêu Tộc co giật, đây là muốn kích thích lệ khí bên phe đối phương sao?

“Tên này quá khốn kiếp…ta muốn ra tay diệt hắn!” Một tên Huyết Sứ trong không gian hận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Yên tâm đừng vội, thực lực của Huyết Hoàng Địa chúng ta đã áp chế toàn diện Việt Long Tinh, cho bọn hắn một chút hy vọng sau đó đạp nát tất cả mới dẹp được lửa giận trong lòng ta!” Một vị Huyết Sứ khác cười lạnh nói.

“Được rồi, nhanh lên một chút…ta đã sớm khát máu khó nhịn!” Đám Huyết Sứ nghiến chặt răng.

Nếu nói thế lực khiến bọn hắn thù địch nhất chính là Hậu Cung, thì kẻ bọn hắn muốn giết nhất chính là tên rùa già này.

“Lão phu cho cháu trai các ngươi một cơ hội nhận sai, mau cử ra đại diện Luyện Hư Kỳ cùng Hợp Thể Kỳ chiến với chiến tướng bên phía chúng ta một trận, xem ai hơn ai?” Quy Linh Lão Nhân rốt cuộc tiến vào chính đề, cười lạnh quát.

“Muốn đấu tướng?” Đám Huyết Sứ nhất thời cười lạnh không thôi, trận trước giao đấu giữa các thiên tài sở dĩ thất bại là do Hậu Cung gánh lấy cả bọn, hiện tại không có Hậu Cung ở đây tên rùa già này còn dám ngông cuồng, muốn chết sao?

“Huyết Viêm! Ngươi thay mặt toàn thể Huyết Tướng lấy đầu kẻ địch!” Một tên Tứ Tâm Huyết Sứ trầm giọng nói.

“Tuân lệnh đại nhân, khặc khặc!”

Trong hàng ngũ Huyết Tướng, một tên nam tử trung niên thân mặc Huyết giáp đỏ rực ngửa đầu cười dữ tợn, sau đó lao vọt mà ra…khí thế Luyện Hư Viên Mãn không giữ lại chút nào, nhìn toàn thể U Nguyên Đại Lục quát:

“U Nguyên đám súc sinh, ai dám ra nhận lấy cái chết?”

Nghe tên này rống giận, một đám Yêu Tộc Lục Giai nhao nhao phẫn nộ muốn xuất tràng, bất quá vẫn đang đợi lệnh của Ngưu Ngũ Bá.

Ngưu Ngũ Bá đám cường giả hàng đầu liếc nhau, biết trận đấu tướng sẽ là cơ hội nâng cao sĩ khí bên mình, không thể thất bại được.

Tên nam tử gọi là Huyết Viêm này nhìn qua rõ ràng là kẻ lão luyện, tu vi ngưng tụ thành thực chất, không phải phạm trù thiên tài trẻ tuổi, trái lại là một kẻ thân kinh bách chiến trong hàng ngũ Luyện Hư Kỳ.

Đối chiến với nhân vật như vậy, cử ra thiên tài trẻ tuổi thua kém về mặt kinh nghiệm không phải là ý hay, nhất thời Ngưu Ngũ Bá quét mắt nhìn toàn trường, sau cùng dừng lại tại hàng ngũ đám Bát Cấp Thế Lực Chi Chủ: Hầu Tộc Trưởng, Biên Bức Tộc Trưởng, Lang Tộc Trưởng các loại…

Những kẻ này cũng đều là lão quái bên trong hàng ngũ Luyện Hư Kỳ, chắc hẳn đủ đối kháng với tên Huyết Viêm kia…

“Ngưu Hiệu Trưởng, xin ngài cho ta chiến trận này!”

Bất quá lúc này, một âm thanh tràn đầy kiên quyết pha lẫn liều lĩnh vang lên, thể hiện quyết tâm đạt đến mức cao nhất.

“Là ngươi?” Ngưu Ngũ Bá ánh mắt có phần thay đổi, nếu xét về kinh nghiệm và thực lực, kẻ trước mặt hoàn toàn đủ điều kiện, bất quá thân phận của hắn có phần không thích hợp…

Lạc Phá Lôi, Lạc gia chi chủ, Luyện Hư Viên Mãn cường giả.

Một trận chiến mở màng giữa U Nguyên và Huyết Hoàng Địa, lẽ ra nên do Yêu thú ra mặt mới đúng, Lạc Phá Lôi thân là nhân loại, có chút không thích hợp…

‘Ta được Thiên Yêu Học Phủ che chở nên lòng mang cảm kích, vẫn luôn muốn biểu hiện lòng trung thành của mình, hy vọng được thành toàn !’’ Lạc Phá Lôi thấy Ngưu Ngũ Bá do dự chưa quyết, nhất thời chắp tay khom người, thái độ kính cẩn.

Trong lòng Lạc Phá Lôi đã quyết định dù có chết cũng phải liều mạng ôm lấy bắp đùi Ngưu Ngũ Bá, khi uy thế của Hậu Cung ngày một dâng cao, sớm muộn sẽ có một ngày cả bầu trời này đã không có vị trí của Lạc gia đặt chân…

Mà Ngưu Ngũ Bá thân là chiến lực trọng điểm của Tu Chân giới để đối kháng Huyết Hoàng Địa, với quy định cấm nội đấu của Diệt Huyết Liên Minh, Hậu Cung sẽ không thể tự tiện đối phó Lạc gia nếu bọn hắn ôm chặt bắp đùi Ngưu Ngũ Bá cũng như Thiên Yêu Học Phủ.

Vì lẽ đó mà lần này, Lạc Phá Lôi quyết tâm biểu hiện lòng trung thành, để lọt mắt xanh của Ngưu Ngũ Bá.

Đó là lựa chọn cuối cùng của hắn cũng như Lạc gia rồi.

Thời gian qua là thời điểm khủng hoảng của Lạc gia, thậm chí bọn hắn còn từng nảy sinh ý định đầu quân Huyết Hoàng Địa…nhưng muốn đầu quân cũng phải được người ta xem trọng a, với thực lực của Huyết Hoàng Địa căn bản chướng mắt Lạc gia, đến đầu quân chỉ sợ thập tử vô sinh a…

Ngưu Ngũ Bá trầm mặt xuống, chứng kiến ánh mắt bức thiết của Lạc Phá Lôi, cuối cùng gằn giọng nói :

‘Đừng để ta thất vọng, bằng không ngươi hiểu hậu quả chứ ?’

Lạc Phá Lôi nghiêm nghị gật mạnh đầu, ngắn gọn đáp : ‘Hiểu !’

Trong ánh nhìn chăm chú của vô số người…

Kẻ từng uy phong bát diện tại Băng Thiên Đại Lục, Lạc gia chi chủ – Lạc Phá Lôi đăng tràng !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK