Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi muốn chết?” Thanh niên quay đầu lại nhìn kẻ đánh lén mình gầm thét…

Người đánh lén là một nam tử râu quai nón, nhếch môi cười nhạt một tiếng, đánh lén thành công đối thủ khiến hắn cảm thấy hưng phấn, hai tay cấp tốc hướng mặt sân kết ấn:

“Thổ Hoành Tung!”

Cát trắng cuồn cuộn mà về, trước ánh mắt thú vị của Lạc Nam, đột ngột nẩy mạnh lên cao như trục tung, đem toàn thân thanh niên hất lên không trung…

Ý đồ muốn hất hắn văng khỏi đấu trường…

“Ngươi nằm mơ!” Thanh niên áo xanh cười lạnh một tiếng, đang muốn thi triển thân pháp…

BỐP…

Lạc Nam cười tủm tỉm nhảy lên, xuất hiện trước mặt thanh niên áo xanh…Ngũ Chuyển Sơ Kỳ thể tu vận chuyển, một cước cực mạnh đạp xuống…

“Ngươi bỏ đá xuống giếng…vô liêm sĩ!” Thanh niên trong lòng tức điên gầm thét…

Răng rắc…

Xương lồng ngực của hắn nát bấy, phun máu tung tóe, triệt để bị đạp xuống đấu trường…

Lạc Nam vừa mới thu chân, nam tử râu quai nón vừa lén thanh niên kia đã lao về phía hắn…

“Phách Thổ Trảm!”

Trên tay xuất hiện một thanh cự đao, không giữ lại chút nào hướng đầu Lạc Nam chém xuống…

Một Đao này hết sức nguy hiểm, cũng hết sức nhanh chóng…thời điểm ra tay lại vừa lúc Lạc Nam thu chân, đa số người nhất định sẽ chưa kịp làm ra phản ứng…

Đáng tiếc, người hắn gặp lại là Lạc Nam, luôn ở trạng thái quan sát toàn cục…

Trọng Kiếm bất chợt xuất hiện, vận chuyển lực lượng thể tu, đơn giản một thô bạo quét ngang, đón lấy một đao sinh tử…

KENG…

Nam tử râu quai nón sắc mặt kịch biến, chỉ cảm thấy cánh tay kịch liệt đau nhứt, thân Đao rung rẩy có dấu hiệu vụn vỡ…

“Đây rốt cuộc là Kiếm gì?”

Nhìn Trọng Kiếm của Lạc Nam một lần nữa nện xuống, nam tử râu quai nón sinh ra cảm giác kiêng kỵ thật sâu…

Chợt dứt khoát vứt bỏ chuôi đao, chân giẫm thân pháp bằng tốc độ nhanh nhất đào tẩu…

Lạc Nam lại nện xuống một Kiếm, đem thanh Đao nghiền thành mãnh vụn…

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…

Nam tử râu quai nón cứ tưởng bản thân thành công tránh được một kiếp, nào ngờ đột ngột bị người khác tấn công…

Vô số Thổ nguyên tố ngưng tụ thành đạn, bắn thằng vào cơ thể hắn…

Vũ khí tiện tay vừa vứt bỏ, không còn thủ đoạn phòng thủ…nam tử râu quai nón lập tức trọng thương…

Người công kích hắn sao có thể bỏ qua cơ hội, một cước cực mạnh đá nam tử râu quai nón văng khỏi đấu trường…

Hỗn chiến diễn ra liên miên bất tuyệt, đã có không ít người bị loại bỏ…

Lạc Nam không để ý chút nào, lưng mang lên Trọng Kiếm, hướng vị trí trung tâm Đấu trường lao vụt mà đến…

Nơi đó không thể nghi ngờ là vị trí an toàn nhất, cách rìa đấu trường rất xa, dù có bị đánh văng cũng không sợ phải rời khỏi phạm vi mà mất tư cách chiến đấu…

Huống hồ chỉ có kẻ mạnh mới đủ tư cách tiếp cận vị trí trung tâm, hắn đương nhiên muốn trở nên nổi bật…

Tính cách của Lạc Nam không cho phép hắn chỉ có thể yên lặng phòng thủ…

Ý nghĩ của Lạc Nam đương nhiên cũng là mục tiêu chung của không ít thiên tài, Ngọc Trần cũng là một trong số đó…

Chỉ thấy hắn tay cầm Hắc Chiến Mâu lao đến vị trí trung tâm, những nơi đi qua không người tranh phong, càn quét mọi đối thủ, ngay cả Hắc Sa cũng chưa dùng đến…

Tiểu vương gia Bạch Thuần cũng là một thiên tài, lúc này đem tu sĩ dự thi trở thành nơi trúc giận, các loại Vũ Kỹ cao cấp liên tục triển khai, đem người xung quanh hắn đánh đến khổ không thể tả…

Tại nơi trung tâm đấu trường lúc này, Bạch Liệt cùng Bạch Dương khoay tay mà đứng, tóc dài tung bay có phần cuồng ngạo…

Không một ai dám tiếp cận hai người bọn hắn, một là vì thân phận Hoàng Tử, mặt khác là danh tiếng của bọn hắn rất vang dội, thiên tài trên Hoàng Kim Bảng…không ai muốn đối đầu.

“Tam đệ, xem ra trận chiến giữa hai chúng ta phải diễn ra khi tiến vào chung kết!” Bạch Liệt cao cao tại thượng, hai tay chắp sau lưng thản nhiên nói.

“Đương nhiên, đó sẽ là trận long tranh hổ đấu chấn động Hoàng Triều, đệ sẽ không nhường nhịn…” Bạch Dương cười nhạt một tiếng, lòng tin tràn đầy.

“Haha, ta cũng mong là như vậy…còn hiện tại, xem đám ngu xuẩn diễn xiếc cũng tốt!” Bạch Liệt phụ họa lên tiếng…

Từ đầu đến cuối, ánh mắt bọn hắn luôn khóa chặt thân ảnh Lạc Nam, trong lần này…huynh đệ bọn hắn muốn đem thằng này hạ nhục một cách triệt để nhất, để Bạch Liên Hoa sáng mắt ra…

“Ngươi đi hơi xa rồi đó!” Một đám năm người đột ngột đem Lạc Nam bao vây, cười gằn trêu chọc nói…

Người cầm đầu là một thanh niên có phần anh tuấn, khí thế ngưng thực không ít…chính là Thiên Tài của Tề gia – Tề Minh…

Tề Minh trước đó đã liên hợp một số thành viên nơi Huyền Hoàng Học Phủ, thành lập tổ đội 5 người…đã đem không ít thiên tài đánh rời sàn đấu…

Lạc Nam không may trở thành mục tiêu tiếp theo của bọn hắn…

“Thổ Độn!”

Không cho Lạc Nam thời gian nghĩ đối sách, một nam tử trong nhóm Tề Minh đã độn thổ xuống lòng cát, tùy thời tập kích hắn…

“Thổ Hình Quyền!”

Thổ nguyên tố cuồn cuộn gia trì vào nấm đấm, ba tên nam tử còn lại trong nhóm hướng mặt Lạc Nam tung quyền…

Lạc Nam vừa định né tránh, sắc mặt lập tức hơi đổi…không biết từ lúc nào, cát bên dưới chân đã hóa thành bùn lầy, đem trói chặt phần dưới của hắn…

“Haha, Sa Lầy!” Tề Minh cười ha hả đắc ý, hai bàn tay kết ấn quỷ dị, đem Lạc Nam cố định một chỗ…

Mắt thấy ba tên đồng bọn sắp đem Lạc Nam đấm vỡ mặt…dù cho ngươi là một Thể Tu, nhưng liên tục ăn đấm cũng chịu không nổi a…

“Hóa Thổ linh lực thành Bùn lầy? thú vị!” Lạc Nam âm thầm nghĩ, ngoài mặt cười nhạt một tiếng:

“Thiên Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ – Đất Mẹ Chở Che!”

Cát dưới chân Lạc Nam cấp tốc rung lên, theo sau đó đột ngột hình thành một quả trứng cát khổng lồ có chiều dầy khủng bố, đem toàn thân hắn bao trùm bên trong…như ngăn cách triệt để với thế giới bên ngoài.

Ngay cả Sa Lầy của Tề Minh cũng bị hóa giải, ở trong Đất Mẹ Chở Che, Lạc Nam được kháng mọi hiệu ứng, trừ khi Vũ Kỹ Tề Minh dùng ngang bằng hoặc vượt qua Thiên Cấp Thượng Phẩm…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Ba tên tu sĩ đấm mạnh vào trứng, chỉ thấy nắm tay cực độ đau đớn, lại không run chuyển được chút nào…

Kiên cố như sắt thép…

“Khốn kiếp, ta không tin ngươi chỉ làm con rùa rút đầu bên trong!” Tề Minh hừ lạnh một tiếng nói…

Bên trong vỏ trứng, Lạc Nam cười nhạt một tiếng, Tốc Biến thoải mái triển khai…

Thân ảnh hắn quỷ dị đã xuất hiện sau lưng Tề Minh, Trọng Kiếm nện đến, nghiêm nghị nói:

“Trấn Sơn!”

“Lão đại cẩn thận!” Một tên thành viên như gặp quỷ hét ầm lên nhắc nhở, không hiểu vì sao Lạc Nam tưởng chừng trốn bên trong trứng lại xuất hiện bên ngoài…

Tề Minh cảm giác được nguy hiểm, Bùn Lầy lập tức đem hai cánh tay hắn bao bọc, hướng về Trọng Kiếm đón đỡ…

ẦM…

Thân thể như một bao cát bị nện bay thẳng ra ngoài, Tề Minh khiếp sợ nhìn lớp Bùn Lầy luôn có sực phòng ngự mạnh mẽ của mình xuất hiện vết nứt…

Lạc Nam đang định thừa thế truy kích, bên dưới nền cát đột ngột xuất hiện một đôi tay, đem hai chân hắn nắm chặt lấy…

Lực kéo mãnh liệt từ đôi tay ấy triển khai, muốn đem toàn thân hắn kéo xuống…

“Con chuột nhỏ, ta chờ ngươi đã lâu!” Lạc Nam cười một tiếng, Thể Tu vận chuyển…

Trọng Kiếm nâng lên cao, ong ong tác hưởng…

“Thức thứ hai – Liệt Địa!”

Không chút hoa mỹ, không chút dư thừa…hết sức thô bạo trấn xuống nền cát dưới chân mình…

Lấy thân Kiếm làm trung tâm, đấu trường được gia cố bởi Hợp Thể Kỳ nhẹ nhàng run lên một cái…

“AAAAA”

Một tiếng hét thảm thiết từ dưới cát truyền lên…Tề Minh đám người vô thức rùng mình…

Rất nhanh, một thân ảnh như lệ quỷ, cả người đẫm máu chật vật từ dưới cát trồi lên, trong miệng liên tục phun máu, chỉ còn một hơi thở mỏng manh…

Mặc dù không trực tiếp trúng đòn, nhưng Liệt Địa của Lạc Nam đã khiến tên này xém chút nữa thiệt mạng…

Toàn trường tĩnh lặng trong thoáng chốc…

Bạch Liên Hoa cùng Nam Cung Uyển Dung khóe miệng mỉm cười, lúc hắn bị vây công các nàng lo lắng không ít…

“Chạy!”

Tề Minh hoảng sợ nước tiểu hóa thành một đám bùn chuồn mất…Bùn Lầy vốn là thứ hắn ỷ lại trong lần đấu này, nhưng lại không cản phá được Lạc Nam…

Lấy cái gì để mà chiến?

“Chúng ta nhận thua!” Ba tên đồng bọn vội vàng nói một câu, khiêng lấy người bạn đang hấp hối của mình nhảy khỏi đấu trường…

Một kích Liệt Địa kia làm bọn hắn triệt để mất đi ý chí, không giám tiếp tục đối kháng…

Chỉ thầm hận bản thân lần này đá nhầm thiết bảng.

Lạc Nam xoay người, đang định tiếp tục di chuyển…một âm thanh vang lên trong đầu hắn:

“Keng, phát động Chi Nhánh Nhiệm Vụ: Phong Phạm Bá Chủ, thành công nhận được một lần triệu hoán Thể Chất…thất bại tiểu huynh đệ rút ngắn 1 cm!”

“Cái quỷ gì?”

Lạc Nam một mặt mộng bức, con bà nó Hệ Thống nghĩ ra cái trò quái quỷ gì thế này? Rút ngắn 1 cm? đây không phải trực tiếp giảm vốn liếng tán gái của hắn sao?

Bất quá phần thưởng cũng rất mê người, một lần triệu hoán Thể Chất khiến hắn động tâm, vội vàng xem kỹ thông tin…

Nhiệm vụ chú thích: Phong Phạm Bá Chủ – Đem toàn bộ người trên đấu trường đánh xuống, duy ngã độc tôn!

Lạc Nam: “???”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK