Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1047

Quả nhiên, Nam Cung Minh Nguyệt bắt đầu hỏi tội.

Nhưng mà Cao Phong lại không trả lời câu nào, chuyện kiểu này anh không có cách nào giải thích rõ.

Gió lạnh ban đêm thổi vào trong xe, khiến cả người Nam Cung Minh Nguyệt run lên, trong nháy mắt đầu óc cô ta cũng tỉnh táo hơn không ít.”

Nhưng vốn dĩ tác dụng của rượu vang đến rất chậm, cô ta chỉ tỉnh táo được vài giây thôi, sau đó lại bắt đầu chóng mặt mơ màng.

Cho nên sau đó Nam Cung Minh Nguyệt lại nằm lăn ra ghế sau xe, trong miệng còn vô thức lẩm bẩm gì đó. “Anh nói xem, tên anh và Cao Phong chỉ khác nhau một chữ, sao lại chênh nhau nhiều như vậy?” “Đúng là, khác một trời một vực!”

Đột nhiên Nam Cung Minh Nguyệt nói một câu không đầu không đuôi. “Chị họ, chị đừng nói nữa, hơn nữa với thu nhập tối nay của Vũ thần, hiện giờ anh ấy cũng là nhà giàu có gia tài tiền tỷ rồi.”

Tửu lượng của Đồng Thái Minh khá hơn một chút, cho nên vẫn còn tỉnh táo hơn Nam Cung Minh Nguyệt. “Ha ha, vậy thì sao chứ? Chẳng qua đây chỉ là tiền chị cho anh ta mà thôi.” “Còn Cao Phong, người ta dựa vào năng lực của mình, thâu tóm toàn bộ Thủ đô Hà Nội.” “Ngay cả Tập đoàn Thiên Long lớn như vậy cũng bị anh ấy thu phục, giá trị con người tuyệt đối không dưới mấy trăm nghìn tỷ” “Trong mắt người ta số tiền vài trăm tỷ, ngay cả cái rắm cũng không bằng”

Nam Cung Minh Nguyệt say rượu bắt đầu không nhịn được nói năng lung tung.

Đổng Thái Minh khẽ họ một tiếng, có chút lúng túng nhìn Cao Phong.

Nam Cung Minh Nguyệt so sánh hai người này như vậy, giống như đang làm nhục Cao Vũ, khiến Đổng Thái Minh có chút xấu hổ.

“Không sao cả.’ Cao Phong thản nhiên nhìn về phía trước.

Anh thật sự không tức giận.

Nam Cung Minh Nguyệt đang khen anh khoa trương như vậy, sao anh phải tức giận?

“Chị họ, chị say rồi, đừng nói nữa” Đổng Thái Minh nói.

Nhắc đến Cao Phong, vẻ mặt Nam Cung Minh Nguyệt rất vui vẻ.

Cao Phong nhìn Nam Cung Minh Nguyệt qua kính chiếu hậu, lúc này đúng là cô ta đang rất vui, trên mặt cô ta cũng hiện ra nụ cười ngọt ngào.

Lúc này Nam Cung Minh Nguyệt đã hoàn toàn say rượu rồi, cứ lẩm bẩm nói ra hết lời trong lòng mình. “Cô nói thật sao?” Sắc mặt Cao Phong có chút thay đổi.

Chắc chắn anh sẽ không không tiền kia, nhưng nếu Nam Cung Minh Nguyệt bằng lòng cho anh vay thì…

Số tiền này sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực kinh tế mà Cao Phong đang phải đối mặt lúc này. Cùng lắm thì sau này, anh trả lại cho Dòng họ Nam Phương là được. “Thật hay giả thì liên quan gì đến anh? Ngoan ngoãn lái xe của anh đi.” Nam Cung Minh Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng.

Sau đó một mình cô ta nằm bò ra ghế, thi thoảng lại lầm bầm hai câu, vẫn nói về Cao Phong.

Cao Phong lắc đầu bất đắc dĩ.

Anh thật sự chưa giờ nghĩ đến, Nam Cung Minh Nguyệt chưa bao giờ gặp Cao Phong, thế mà lại quan tâm đến Cao Phong như vậy. “Cao Phong kia… Thật sự khiến người ta phải quan tâm như vậy sao?” Cao Phong nhỏ giọng tự hỏi một câu. “Haiz, nếu Vũ thần đã nói vậy, tôi không thể không nhiều lời vài cậu.” “Đúng là không khoác lác chút nào, Cao Phong của Thủ đô Hà Nội kia, chắc chắn là người tình trong mộng của rất nhiều cô gái ” “Tuổi trẻ tài cao, không dựa vào trong nhà, một tay xây dựng nên đế quốc trong giới kinh doanh của riêng mình, phải mạnh mẽ đến mức nào mới làm được như vậy?” “Khối tập đoàn Đế Phong nổi tiếng gần xa, thành viên lên đến trăm người, tổng tài sản vượt qua bốn trăm năm mươi nghìn tỷ!” “Số tiền này, Cao Phong có thể tùy ý điều động, anh nói xem anh ta không trâu bò thì ai mới trâu bò?” “Trên đời này tôi chỉ phục hai người, một là anh, một là Cao Phong.

Nói đến đây, Đổng Thái Minh lại lắc đầu nói tiếp: “Oh! Hình như cả đời này, tôi đều có quan hệ với họ Cao rồi.”

Cao Phong khẽ lắc đầu, khóe miệng khẽ nở một nụ cười đầy thâm ý. Sau đó anh không nói thêm gì nữa, chỉ yên lặng lái xe về phía trước.

Anh không ngờ, danh tiếng của Khối tập đoàn Đế Phong vậy mà còn lan cả đến Thị trấn Biển Đông này.

Chẳng trách, khi đó lại bị lục anh hào điều tra rõ ràng.

Cao Phong nghĩ đến lúc bắt buộc, có lẽ anh cũng nên nói ra thân phận Có thể có chút tác dụng đối với chuyện anh muốn phát triển ở Thị trấn Biển Đông này hay không?

Với tư cách là hội trưởng của Khối tập đoàn Để Phong, kêu gọi các thế lực của Thị trấn Biển Đông, chắc chắn sẽ có người bằng lòng đi theo nhi?

Giống như câu nói kia của Lâm Vạn Quân, lúc cậu khiến bản thân mình đủ mạnh mẽ, khi đó bản thần không cần đi kết giao tạo quan hệ với người khác, mọi người sẽ chủ động tìm đến cậu.

Quan trọng hơn chính là, so với bất kỳ người nào khác, Cao Phong càng hiểu rõ sức mạnh tín ngưỡng mạnh mẽ đến cỡ nào..

Nếu không phải có tín ngưỡng chống đỡ, Long Chí Minh, Liễu Gia Bình, Cao Kim Thành, Long Tuấn Hạo và những người khác sẽ không trung thành và tận tâm với Cao Phong như thế.

Cho dù Cao Phong đã xảy ra chuyện, bọn họ vẫn không rời nửa bước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK