Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2563

Kim Tuyết Mai ngẩng đầu, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy nghiêm túc, giọng nói cũng vô cùng kiên định.

“Chuyện này…” Cao Phong sờ sờ lên gáy của mình, cảm thấy không biết phải trả lời như thế nào.

“Được rồi! Nghe lời em đi!”

Kim Tuyết Mai cúi đầu, bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương nhẹ nhàng rửa chân cho Cao Phong.

Cảm thụ nhiệt độ nước ấm vừa vặn, bàn chân từ từ trở nên ấm áp, cảm giác đó làm người ta cảm thấy vô cùng thoải mái, tạm quên đi rất nhiều buồn bực trong lòng.

Bàn tay nhỏ bé của Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng chuyển động, lại giống như đang mát xa làm Cao Phong cảm thấy rất thư thái.

“Em biết là anh ở bên ngoài làm việc rất khổ cực mệt nhọc, anh cố gắng như vậy cũng là vì mẹ con em, nhưng em không thể giúp đỡ anh chuyện bên ngoài, việc trong nhà lại có Tuyết Ngọc và Tử Hàn giành làm hết, em sắp rảnh rỗi đến phát bệnh rồi. Em cứ có cảm giác như bây giờ mình đã là một kẻ tàn phế vậy.”

“Nếu như anh không để em làm chút gì cho anh, không cần Phạm Thanh Nhiên nói, chính em cũng sẽ cảm thấy là mình không đủ tư cách ở bên cạnh anh.”

Kim Tuyết Mai vừa cẩn thận rửa chân cho Cao Phong, vừa nhỏ giọng lẩm bẩm như đang nói một mình.

Trong lòng Cao Phong vô cùng phức tạp.

Lúc đầu Kim Tuyết Mai cũng là một người phụ nữ mạnh mẽ, tài năng và thành đạt.

Thân là Tổng giám đốc của một công ty lớn, sau đó còn nhờ sự giúp đỡ của Cao Phong nên thăng lên làm Chủ tịch.

Ban đầu, khi cô còn làm việc ở công ty của nhà họ Kim, có rất nhiều doanh nghiệp nổi tiếng đều ném cành ô liu cho cô, muốn dùng lương cao đào cô sang công ty của mình, những chuyện này đủ để chứng minh năng lực làm việc của cô.

Nhưng bây giờ, một người phụ nữ mạnh mẽ, tài năng và quyền lực vô cùng ưu tú như vậy lại phải giam mình trong nhà, mang bầu đứa bé của Cao Phong.

Cách xa công việc ngoài xã hội, gần như không còn trao đổi với người ngoài, thậm chí mỗi ngày chỉ có thể hoạt động trong một phạm vi nho nhỏ trong biệt thự trên tầng cao nhất của Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Đây cũng là một loại trả giá!

“Sau này em không nên nói như vậy nữa, anh không thích nghe.” Cao Phong đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu Kim Tuyết Mai.

“Em…” Kim Tuyết Mai im lặng và suy nghĩ một chút, sau đó nhẹ giọng nói: “Em vừa cảm thấy không thể giúp đỡ gì cho anh, nhưng bây giờ em lại không thể rời bỏ anh, sợ anh thật sự sẽ vứt bỏ em.”

“Cao Phong! Anh nói xem, có phải em có chút ích kỷ không?” Kim Tuyết Mai nâng lên cái đầu nhỏ nhắn, trên mặt lộ ra nhiều loại cảm xúc đan xen vào nhau.

“Cô nàng ngốc nghếch! Dù sao cả đời em chỉ có thể là người phụ nữ của anh, không được chạy đi đâu hết!”

“Mặc kệ em nghĩ như thế nào hay làm thế nào, đời này em cũng chỉ có thể là người của Cao Phong.”

“Sau này cũng đừng nói những lời ngốc nghếch như vậy nữa.”

Cao Phong dứt khoát kéo Kim Tuyết Mai lên rồi ôm cô vào trong ngực và nhẹ giọng nói.

“Vâng…” Kim Tuyết Mai đưa tay ôm eo Cao Phong, rất là thuận theo gật đầu một cái.

Bóng đêm bao trùm khắp nơi, trong căn phòng yên tĩnh thỉnh thoảng truyền tiếng nói chuyện khe khẽ của hai người.

Trong nhà của Cao Mỹ Lệ, Cao Mỹ Lệ và Liễu Tông Trạch trò chuyện rất lâu rồi mới chúc nhau ngủ ngon.

Ở trên giường lẳng lặng suy nghĩ một hồi, Cao Mỹ Lệ lại xoay mình xuống giường một lần nữa, lấy một chiếc điện thoại di động khác từ trong rương ra.

Mới vừa mở máy, từng tin nhắn hiện lên như tin nhắn quảng cáo miễn phí vậy.

Cao Mỹ Lệ lần lượt xem từng tin, sau đó trả lời mấy tin nhắn rồi gọi một cuộc điện thoại ra ngoài.

“Tình huống như thế nào rồi?” Điện thoại nhanh chóng được kết nối đồng thời giọng nói của chú Lực cũng truyền tới.

“Cháu bị nghe lén, may mà chú Lực cho cháu thiết bị đề phòng nghe lén.” Cao Mỹ Lệ cảm khái nói.

Nếu không, chắc chắn bây giờ cô ta đã bại lộ.

“Tất nhiên rồi, đó chính là thành quả nghiên cứu mới nhất của nhà họ Cao, bất kỳ thứ gì liên quan đến tín hiệu, nó cũng có thể kiểm tra ra.”

“Nhưng mà cháu nói cháu bị nghe lén, ai sẽ nghe lén cháu chứ?” Sau khi nói xong, Chú Lực lại trầm giọng hỏi.

“Là Liễu Tông Trạch! Hôm nay, cháu chỉ tiếp xúc với một người là Liễu Tông Trạch.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK