Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4015

Giống như lúc này ở trong mắt anh ta, Cao Phong giống như một con kiến có thể bóp chết dễ dàng bất cứ lúc nào.

“Tôi ở bên này lạ nước lạ cái, căn bản không biết các anh ở đâu.”

“Nói cho tôi biết được không?”

“Đợi chúng ta gặp mặt, các anh muốn thứ gì, tôi cho các anh thứ đó.”

Cao Phong nghe Kell nói như vậy, trong lòng càng thêm chắc chắn, Kell không biết chính xác hành tung của anh.

“Ha ha, trái lại ông đây muốn nói cho mày.”

“Nhưng không phải mày định ra quy tắc trò chơi với Gorden sao? Cho nên tao không thể nói cho mày.”

“Nhớ kỹ mày còn có năm ngày thôi đấy.”

“Nếu năm ngày qua đi, mày nhặt xác cho ba tình nhân nhỏ của mày đi.”

“Đương nhiên trước khi bọn họ chết, tao chắc chắn sẽ chiếu cố bọn họ một chút.”

Kell cười mỉa một tiếng, bốp một tiếng cúp điện thoại.

Cao Phong chậm rãi thở ra một hơi, cũng bỏ điện thoại xuống.

“Vù!”

Cao Phong chậm rãi vươn tay ra, cầm lấy cái túi dài và hẹp màu đen trên tủ đầu giường.

Mở túi màu đen ra, một thanh đao sắc bén lấp lánh lọt vào tầm mắt.

Thân đao này chưa tới năm thước, lưỡi đao cùng lắm là một thước hai.

Cho dù thêm chuôi đao nữa, cũng gần một mét rưỡi.

Nhìn dấu vết trên chuôi đao, trong lòng Cao Phong có chút cảm khái.

Chuôi đao này dùng sắt luyện ra, nhưng vì sử dụng quá nhiều, cho nên ma sát vô cùng trơn.

Dùng tay không, chạm vào thanh đao sắt này cũng trơn như vậy.

Có thể nghĩ tới, thanh đao chiến này làm bạn với chủ nhân của nó bao nhiêu năm.

“Chú Lý, cũng là một người có chuyện xưa.”

Cao Phong vừa suy nghĩ, vừa chậm rãi sờ lên lưỡi đao.

Cho dù chỉ khẽ vuốt ve nó, lưỡi đao kia đều có loại cảm giác trực tiếp đâm rách da.

Cao Phong cầm lấy quyển sách trên đầu giường, sau đó lưỡi dao nhắm ngay quyển sách này chậm rãi cắt xuống.

“Phập!”

Quyển sách có độ dày khoảng ba centimet bị Cao Phong cắt thành hai nửa không phí sức chút nào.

Sắc bén dị thường.

Cho dù không nói chém sắt như chém bùn, cũng tuyệt đối là thanh đao khó gặp.

Cao Phong sờ thanh đao, bỗng nhiên cảm thấy trong tay có chút gồ ghề, vội vàng cầm lấy thanh đao quan sát cẩn thận.

“Blood…”

Cao Phong nhìn mấy chữ tiếng Anh rất nhỏ này, rơi vào trầm tư.

Huyết?

Huyết gì?

Ý của chữ tiếng Anh này là huyết.

Nhưng Cao Phong không nghĩ ra, chữ khắc trên thanh đao này còn có ý nghĩa gì.

“Chẳng lẽ đây thật sự là một tín vật?”

Cao Phong nhớ tới trước khi chú Lý đưa cho mình thanh đao, đã hỏi mình muốn đi đâu.

Sau khi Cao Phong nói đi về phía tây, ông ta mới vào nhà lấy thanh đao này ra.

Chẳng lẽ thanh đao này, có liên quan tới Tây Vực.

Nghĩ tới điều này, Cao Phong lại bọc thanh đao này lại lần nữa.

Lúc này anh phải duy trì khiêm tốn, trước khi cứu được Kim Tuyết Mai ra, tuyệt đối không thể gây chuyện thị phi.

Cho nên cho dù trong tay anh nắm giữ địa chỉ Lâm Vạn Quân cho, anh cũng không dám tùy tiện qua đó.

Địa chỉ này, rất có khả năng khiến Cao Phong tìm được thân thế chân chính của mình.

Nhưng tạm thời Cao Phong sẽ không qua đó.

Bởi vì chuyện này so với an toàn của đám Kim Tuyết Mai, căn bản không có là gì.

“Phù!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK