Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2072

“Chú An Quốc, chú ở trong Thủ đô thông tin nhanh nhạy, nên cháu muốn nhờ chú nghe ngóng giúp thông tin của một người.”

“Mấy ngày nay ở Thủ đô, có người tên nào là Cao Phong xuất hiện không ạ?” Cao Anh Hạo kìm giọng, thận trọng hỏi.

Phạm An Quốc nghe thấy nhưng không lập tức trả lời mà chìm vào im lặng.

Nếu Cao Anh Hạo gọi đến vào ba ngày trước, ông ta sẽ không ngần ngại nói rằng ông ta biết.

Nhưng bây giờ, Thương Hồng Thành đã nói rõ, chuyện của Cao Phong, ngay cả nhà họ Phạm cũng không thể nhúng tay vào.

Vậy nên trước khi chưa điều tra rõ ràng nội tình của Cao Phong, thì vẫn không dám ngây lùm xùm.

Thấy Phạm An Quốc im lặng, Cao Anh Hạo mới đầu có chút sững sờ, nhưng sau đó lập tức liền hiểu ra, nói: “Chú An Quốc, anh ta có thể đã dùng tên Cao Vũ, chú đã nghe qua cái tên Cao Vũ này bao giờ chưa?”

Phạm An Quốc tỉnh táo lại, lạnh nhạt đáp: “Chưa nghe qua tên người này.”

“Vậy, chú An Quốc, chú có thể để ý thêm không ạ? Nếu có tin tức về người này chú có thể báo cho cháu biết được không?” Cao Anh Hạo trầm giọng hỏi.

“Tôi làm thuê cho nhà họ Cao à?” Phạm An Quốc hừ lạnh một tiếng.

“Không, không, không phải…Cháu hiểu rồi, chú An Quốc…Cháu không làm phiền chú nữa.” Cao Anh Hạo muốn nói gì đó nhưng lại ngậm miệng lại, đợi đến khi Phạm An Quốc cúp máy, anh ta mới dám đặt điện thoại xuống.

“Thế nào rồi?” Bố của Cao Anh Hạo vội hỏi.

“Hoắc Võ Đống hẳn là đã lẩn đi đâu rồi. Người nhà họ Phạm nói từ trước đến nay chưa từng nghe qua cái tên Cao Vũ và Cao Phong.”

Cao Anh Hạo cau mày, càng ngày càng cảm thấy khó hiểu.

“Cũng đã qua một khoảng thời gian dài như vậy rồi mà Cao Kình Thiên ở Thủ đô vẫn im hơi lặng tiếng sao? Điều này đúng thật là không hợp với phong cách làm việc của anh ta.” Đại trưởng lão vuốt cằm nói.

Tuy nhiên, Cao Anh Hạo lại cười khẩy một tiếng, không nhịn nổi có chút dè bỉu.

“Cao Kình Thiên cũng có chút bản lĩnh, ở thành phố Hà Nội và Thị trấn Biển Đông náo loạn một phen cũng không tồi.”

“Nhưng mà, những nơi nhỏ bé đó làm sao so được với ở Thủ đô?”

“Thử cho tên đó múa may ở Thủ đô thử xem? Chết cũng không biết chết như thế nào.” Cao Anh Hạo cười khẩy, trên mặt hiện rõ sự khinh thường.

Cho dù Cao Phong có mạnh hơn đi chăng nữa, thì cũng không dám ở Thủ đô lớn giọng. Cao Anh Hạo rất tự tin về điều này.

“Anh Hạo nói không sai. Cao Kình Thiên tuyệt đối không dám ở Thủ đô hành sự kiêu căng ngạo mạn, vậy nên, không có gì ngạc nhiên khi anh ta không nổi tiếng ở Thủ đô cả.”

Lúc đó, ngay lập tức, có rất nhiều người trong nhà họ Cao ủng hộ ý kiến đó của Cao Anh Hạo.

“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Chúng ta chẳng có chút tin tức nào cả.” Tam trưởng lão cũng hơi cau mày.

“Tối nay cháu sẽ cử người đến Thủ đô, thăm dò tin tức bên đó. Cháu muốn xem xem, tên Cao Kình Thiên đó có thể trốn đến khi nào.” Cao Anh Hạo hừ lạnh một tiếng, đưa ra quyết định.

“Người của chúng ta không thể tùy ý ra vào Thủ đô.” Những người lớn trong nhà lập tức phản bác.

“Quy định chỉ là thứ đã chết, nhưng người lại là vật sống. Bây giờ cũng không còn cách nào khác cả.” Cao Anh Hạo căn bản là không nghe theo ý kiến của những người xung quanh, ngay lập đưa ra kết luận.

Đợi đến khi đám người của nhà họ Cao giải tán, Cao Anh Hạo một mình giữ lại người phụ trách ở thành phố Hà Nội.

“Anh họ Anh Hạo, mấy ngày trước Lâm Vạn Quân có đi gặp Kiều Thu Vân rồi thay đổi tất cả người canh giữ Kiều Thu Vân vào ngày hôm đó. Anh nói xem, liệu người phụ nữ đó có vạch trần chúng ta không?” Người con cháu nhà họ Cao này có chút lo lắng.

Cao Anh Hạo gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, sau đó nói: “Không đâu, việc này dây dưa nhiều như vậy, nếu thật sự để cho Cao Kình Thiên biết chuyện, thì hắn ta chắc chắn sẽ không ở yên trong Thủ đô đâu.”

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt…” Người con cháu nhà họ Cao này vội vàng gật đầu.

“Kiều Thu Vân không còn quản lí tuyến đường này nữa, hãy nghĩ cách để đưa thật nhiều người của chúng ta vào bên cạnh của những thành viên cốt cán trong Khối Tập đoàn Đế Phong.”

“Quăng lưới rộng mới dễ dàng bắt được cá lớn.”

Cao Anh Hạo nheo mắt, vô số sự nham hiểm lộ ra trong mắt anh ta.

“Vâng!” Người anh em họ hàng nghe theo sự sắp xếp của Cao Anh Hạo để làm việc.

Tại căn biệt thự trên tầng cao nhất của khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, thành phố Hà Nội.

Từ sau khi Cao Phong rời khỏi thành phố Hà Nội, hôm nay là lần đầu Lâm Vạn Quân đến đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK