Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3780

Nhưng lúc này đám Long Tuấn Hạo căn bản không dám cử động.

Nhỡ đâu xung phong qua đó, đối diện lại đánh một vòng pháo nữa, vậy thì tuyệt đối sẽ tổn thất rất nặng!

“Phế vật! Đám phế vật khối tập đoàn Phong Hạo các người, lúc trước đánh bọn tao rất điên cuồng cơ mà?”

“Sao thế, bọn tao đánh tới, chúng mày sợ rồi sao? Tới đây đi! Ha ha ha!”

Long Tuấn Hạo càng không dám dẫn người qua đó, đám cường đạo Nam Cương lại càng kiêu ngạo hơn.

Cho đến cuối cùng, đã chửi những lời bẩn thỉu, chỉ vào mũi đám Long Tuấn Hạo chửi bậy.

“Mẹ nó! Con mẹ nó thực ghê tởm!”

Một người thanh niên ở bên cạnh Long Tuấn Hạo nghiến răng mắng một câu.

Những người khác cũng vô cùng bực tức, có bao giờ bọn họ phải chịu loại uất ức như vậy?

Ngay cả Long Tuấn Hạo, lúc này đều có vẻ mặt âm trầm, giống như sắp chảy ra nước.

Nhưng hiện giờ Long Tuấn Hạo đã không còn là người có tính cách lỗ mãng dễ kích động như trước đây nữa.

Diệp Thiên Long từng nói với anh ta, trước khi làm chuyện gì, phải nghĩ tới các anh em ở phía sau, đừng để đầu óc nóng lên.

Nghĩ xem vì sao người ta muốn đi theo anh ta, nghĩ xem anh ta có thể cho người ta một tương lai như thế nào.

Long Tuấn Hạo không biết, mình có thể cho các anh em phía sau mình một tương lai như thế nào.

Nhưng hiện giờ chỉ cần là nguy hiểm có thương tích tử vong, anh ta đều cố gắng nhịn xuống, đắn đo một lát mới hạ quyết định.

Giống như lúc này, đối mặt với khiêu khích của cường đạo Nam Cương, Long Tuấn Hạo cũng tức giận, tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng anh ta biết, cho dù tức tới mấy cũng phải chịu đựng.

Không thể tấn công đi chịu chết được.

“Tao nói cho chúng mày biết, khối tập đoàn Phong Hạo chúng mày đừng điên cuồng, Tam Giác Vàng này, sớm muộn gì cũng là của cường đạo Nam Cương bọn tao!”

“Hôm nay bọn tao đánh chúng mày một lần, sau này sẽ đánh chúng mày càng nhiều lần hơn!”

“Phế vật, một đám phế vật, ngay cả tiến lên cũng không dám.”

“Phế vật không dám đuổi theo, tới đây đi!”

Gần chục nghìn cường đạo Nam Cương cười ha ha, phát ra tiếng cười vang, lại càng giống như cái chợ.

Đám Long Tuấn Hạo đứng tại chỗ, kìm nén lắm mới không lập tức tiến lên tấn công.

“Con mẹ nó ai cho chúng mày rời đi? Mẹ kiếp!”

“Hai bên cánh trái cánh phải, nổ súng! Lũ phế vật, đến Tam Giác Vàng còn muốn toàn thân rút lui sao?”

“Con mẹ nó, hôm nay không chết cũng phải lột một lớp da của chúng mày!”

Ngay sau đó, bỗng nhiên ở phía xa truyền tới tiếng gầm thét rung trời.

“Bùm!”

Đám cường đạo Nam Cương đang trào phúng đám Long Tuấn Hạo lập tức câm miệng lại.

Không đợi bọn họ có phản ứng, hai bên trái phải đột nhiên xuất hiện lượng lớn kẻ địch.

Trên mặt tất cả đều phẫn nộ, mỗi chiến sĩ đều được võ trang đầy đủ.

“Mẹ kiếp! Một hiệp, bắn ba nghìn người nằm sấp xuống cho tôi!”

“Thiếu một người, con mẹ nó ngày mai đều không được ăn cơm!”

Long Tuấn Hạo ra lệnh một tiếng, hai bên trái phải cùng nổ súng.

“Pằng! Pằng pằng!”

“Bùm! Bùm! Bùm!”

Hỏa tiễn, đạn hỏa tiễn PRG, đại bác cùng phát động tấn công.

Đán pháo kia xé rách không khí, truyền ra âm thanh nổ tung rất to, rất đinh tai nhức óc.

Uy lực của đạn pháo cường đại nhắm ngay cường đạo Nam Cương, bộc phát ra uy lực khủng bố.

“Bùm! Bùm!”

“Ối! Chạy mau!”

“Lùi lại! Lùi lại!”

Đạn pháo nổ tung, tia lửa bay tán loạn, thân thể đám cường đạo Nam Cương cũng bị nổ bay khắp nơi.

Đám cường đạo Nam Cương còn lại không dám trào phúng đám Long Tuấn Hạo nửa câu, quay đầu bắt đầu chạy trốn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK