Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3291

Những vẫn còn một phần ba số người ở lại xung quanh biệt thự.

Cho dù thế lực hiện tại của Cao Phong vô cùng lớn mạnh, không ai dám chọc giận anh, nhưng họ cũng không tùy tiện sơ suất được.

Trong biệt thự.

Cao Phong nhẹ nhàng cầm lấy tay của Kim Tuyết Mai, chậm rãi đi trong biển hoa, nói chuyện cùng với cô.

Hưởng thụ cuộc sống yên bình chỉ thuộc về hai người.

Cao Phong cầm tay nhỏ bé của Kim Tuyết Mai, cố gắng rũ bỏ hết những suy nghĩ phiền muộn ở trong đầu.

Thời gian hai ngày.

Là tuần trăng mật thuộc về anh và Kim Tuyết Mai.

Cho dù không thể đi du lịch, nhưng ít nhất, anh sẽ ở bên Kim Tuyết Mai thật tốt.

Tất cả mọi chuyện đều đợi sau hai ngày này rồi giải quyết.

“Cao Phong, cảm ơn anh đã chuẩn bị cho em những thứ này.”

Trong tay Kim Tuyết Mai cầm một bông hoa hồng, đưa lên mũi ngửi, lại đưa đến bên mũi của Cao Phong.

“Thật là thơm.”

Cao Phong rất phối hợp ngửi lấy bông hoa, sau đó nắm lấy tay cô, chầm chậm đi vào trong biệt thự.

Trong biệt thự, khắp nơi đều được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ.

Chữ hỷ ngập tràn không khí vui vẻ được treo ở mọi ngóc ngách trong biệt thự.

Mà phòng tân hôn, cũng đã được tỉ mỉ trang trí.

Dải lụa, cầu hoa, những quả bong bóng đủ màu sắc…

Cao Phong đỡ Kim Tuyết Mai ngồi xuống giường nghỉ ngơi, lại đóng cửa sổ vào, cũng tiện tay ấn điều khiển rèm tự động.

Sau đó mới đi đến cạnh Kim Tuyết Mai, quỳ xuống, nắm lấy bàn tay cô.

“Hôm nay, không động phòng, chúng ta cùng nhau trải qua thế giới hai người.” Cao Phong ngẩng đầu lên, ánh mắt vô cùng dịu dàng.

“Ừm…” Kim Tuyết Mai nhẹ gật đầu, khuôn mặt vô cùng hạnh phúc.

Cho dù trong biệt thự chỉ có hai người họ, nhưng cũng không hề lạnh lẽo một chút nào.

Đối với hai người mà nói, có người kia ở cạnh bên, là hạnh phúc nhất hơn việc có vô số người ở quanh mình.

“Đúng rồi, hai người Vũ Kiên với Tử Hàn đâu rồi?” Kim Tuyết Mai hỏi.

Cao Phong nắn bóp chân cho cô, trả lời: “Họ ở khách sạn, cũng không thể để họ ở đây được đúng không?”

“Tại sao lại không được? Anh định làm gì sao?” Kim Tuyết Mai nghiêng đầu hỏi.

“Em đoán xem..?” Cao Phong cười nhẹ, động tác như sắp nhào tới.

“Aaaaa…” Kim Tuyết Mai cũng giả vờ sợ hãi, lập tức lấy tay che trước ngực.

“Haha!” Thấy dáng vẻ Kim Tuyết Mai giả vờ sợ hãi, Cao Phong không nhịn được cười lớn.

Sau đó, anh xoay người đi vào nhà vệ sinh, lấy ra một chậu nước nóng, điều chỉnh lại nhiệt độ rồi bê ra ngoài.

“Hôm nay đi nhiều như vậy cũng mệt rồi, ngâm chân một chút đi.”

“Thật ra mang thai tốt nhất không nên đi giày cao gót, sau này không được đi nữa.”

Cao Phong để chậu nước xuống đất, quỳ xuống, chuẩn bị tháo giày cao gót cho cô.

“Hôm nay là ngày đặc biệt mà! Sau này không đi nữa!”

“Nhưng mà, vẫn là để em tự rửa đi…”

Kim Tuyết Mai không muốn Cao Phong rửa chân cho mình, trong lòng cô, Cao Phong là phải làm chuyện lớn.

“Đừng động, nghe lời anh.”

“Trước đây khi ở thị trấn Biển Đông, không phải ngày ngày em đều rửa chân cho anh đấy sao?”

“Em rửa chân cho anh, đó là chuyện nên làm.”

“Bây giờ bụng em to rồi, eo không tiện.”

Cao Phong vừa nói, vừa nhấc chân cô lên, đem giày cao gót tháo ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK