Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4214

Cao Phong nhìn Hoa Hồng, giọng nói của anh vô cùng bình tĩnh, lời nói ra cũng khiến người ta sợ hãi.

“Tôi thấy anh đúng là điên!”

“Anh biết Tây Vực hận người Việt Nam bao nhiêu không?”

“Hàng năm người ở Tây Vực đều muốn giết chết không ít chiến sĩ biên giới mấy người.”

“Anh là người Việt Nam đi qua đó, anh cho rằng anh có thể sống sót mà đi ra ngoài sao?”

Hoa Hồng cực kỳ hung hãn vươn hai tay ra túm cổ áo của Cao Phong mà mắng.

Cao Phong nhìn Hoa Hồng, sắc mặt anh hờ hững, không nói được lời nào.

Anh lúc này, ngay cả sức giải thích anh cũng không có.

“Được rồi! Cô yên tĩnh một chút.”

“Tôi sẽ cho người của tôi truyền lời đến các thế lực khác nhau ở Tây Vực, nhắn nhủ ý tứ của anh qua đó.”

“Quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng chỉ là một tổ chức tình báo, chưa bao giờ tham gia vào phân tranh của người khác, điều này tất cả mọi người Tây Vực đều biết, cho nên bọn họ sẽ không đả thương người hại tôi.”

Hoa Hồng buông cổ áo của Cao Phong ra, sau đó xoay người đi tới trước mặt đám người Molly, bắt đầu ra lệnh.

Miệng Cao Phong giật giật, anh chậm rãi tựa vào trên một tảng đá.

Anh không biết mình hiện tại là thế nào, giống như là một tên phế nhân vậy.

Mỗi một giây mỗi một phút, anh đều cảm thấy mình như mất hồn mất phách, giống như là cái xác không hồn.

Tâm tình của anh kìm nén không gì sánh được, trong đầu anh tràn đầy sự điên cuồng và hung ác.

Anh vốn không thể duy trì lý trí, càng không thể giữ được tỉnh táo, thậm chí không thể duy trì bản tâm của anh.

Chỉ có ở thời điểm giết hại, chỉ có trong quá trình tìm Kim Tuyết Mai, dường như anh mới có thể tìm lại được chính mình.

“Anh rể, anh không cần phải làm mình mệt mỏi như vậy.”

“Anh không phải có một mình, anh còn có chúng em.”

Kim Vũ Kiên cất bước đi tới, nhấc cánh tay trái của Cao Phong lên.

Mà Cao Tử Hàn thì nhấc cánh tay phải của Cao Phong lên, hai người cùng nhau đỡ Cao Phong.

“Anh không sao, anh về trước.”

“Nếu đàm phán thất bại, anh sẽ khai chiến toàn diện với Tây Vực.”

Cao Phong nhẹ nhàng xua tay, sau đó về phòng nghỉ ngơi.

Lúc này đã gần bốn giờ chiều.

Các thế lực lớn nhỏ ở Tây Vực đều nhận được một tin.

Năm doanh trại đóng quân bị diệt buổi sáng là bởi vì một người phụ nữ.

Người phụ nữ đến từ Việt Nam.

Nếu có người biết về chuyện Kim Tuyết Mai, chắc chắn sẽ phản ứng ngay lập tức.

Thế nhưng, không có ai.

Mà ngay sau đó, thành viên của đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng, đi bộ vào trong doanh trại của thế lực Tây Vực.

Không thể không nói, quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng vẫn có danh tiếng không hề thấp ở Tây Vực.

Đồng thời, ai cũng biết, Quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng không tham dự đoạt địa bàn, cũng không tham dự phân tranh giữa các thế lực.

Các cô giống như một phái trung lập, chỉ dựa vào việc bán ra một ít tin tình báo để duy trì hoạt động của đoàn lính đánh thuê.

Cho nên những thế lực Tây Vực này không có thù hận gì với Quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng.

Tuy nhiên, đối với sắc đẹp của thành viên Quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng, rất nhiều thế lực đều mơ ước đã lâu.

Nhưng bọn họ vẫn không đến mức sắc mê tâm khiếu, gây ra một ít chuyện không còn cách nào vãn hồi.

Bởi vì mặc dù Quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng chỉ là đội nữ giới, nhưng từ xưa tới nay anh hùng khó quá ải mỹ nhân.

Nếu Quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng cần người trợ giúp, thì có rất nhiều quân đoàn lính đánh thuê đều đồng ý giúp đỡ.

Và lực lượng này tuyệt đối không thể khinh thường.

“Cô Molly, ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK