**********
Bị một cái tát mạnh mẽ giáng xuống khuôn mặt khiến cho Phó Trung Dũng không ngừng choáng váng. "Tôi đứng ra làm chủ cho cậu đây
Dư Văn Cường vừa dứt lời, một cái bạt tai vang dội nữa lại được giáng xuống.
Hai cái tát như trời giáng không chỉ làm cho Phó Trung Dũng choáng váng mà cả những nhân viên chứng kiến được cảnh tượng này cũng vô cùng bất ngờ.
Có phải Dư Văn Cường tốt nhắm người rồi không? Không phải anh ta vừa nói anh ta sẽ đứng ra giải quyết cho Phó Trùng Dũng sao?
Thế nhưng tại sao anh ta lại làm chuyện khiến Phó Trung Dũng mất mặt như vậy? "Anh Cường, tại sao anh l "Không phải tôi, cậu nên đánh cái người tên là Cao
Vü ay!"
Lúc này đầu óc của Phó Trung Dũng không còn tỉnh táo được nữa, cứ như là say rượu vậy,
Bất cứ ai bị Dư Văn Cường tát mạnh như vậy cũng đều sẽ cảm thấy quay cuồng và choáng váng. "Cậu có biết anh Phong là người có thân phân như: thế nào không mà cậu dám khiêu khích anh ấy?"
Lúc Cao Tuyết mới đến công ty, không phải tôi đã cảnh báo trước cho cậu biết rồi sao? Những người đứng đằng sau chống lưng cho cô ấy không hề đơn giản. "Con mẹ nó! Cậu coi lời ông đây nói là cái rầm gì hả? Nếu như cậu muốn chết thì để tôi tự tay đào cho cậu một cái hố
Dư Văn Cường vừa nói xong, anh ta tại đấm vào mặt Phó Trung Dũng mấy cú
Anh ta thật sự đánh rất mạnh
Từng củ đẩm như trời giáng in lên khuôn mặt của Phó Trung Dũng, không có một chút thương xót nào. Dư Văn Cường hoàn toàn không để cho Phó Trung
Dũng có cơ hội nói nửa lời giải thích. Phó Trung Dũng vừa nói một chữ thì ngay lập tức lại bị Dư Văn Cường đánh thêm một cái.
Tất cả những người ở đó đều chết lặng.
Đến ngay cả Kim Tuyết Mai cũng không nằm rõ được tình hình lúc này nữa rồi.
Vốn dĩ trong lòng cô còn đang lo lắng cho mình và Cao Phong, nhưng bây giờ lại chứng kiến được cảnh tượng như vậy. không lẽ ông chủ Vũ Hoàng Lê của Bất động sản Thịnh Thăng tới đây là để giúp Cao Phong sao? Nhưng mà, giữa hai người không phải là có màu thuận rất lớn hay sao? kim Tuyết Mai vắt óc suy nghĩ cũng không thể hiểu được sự liên kết của mối quan hệ này. "Anh Cường, anh ta... Anh ta rốt cuộc là ai vậy?"
Cho dù Phó Trung Dũng có ngu ngốc đến mấy thì bây giờ anh ta cũng có thể mường tượng ra được Cao Phong có thân phận khủng khiếp đến thế nào!
Cuối cùng thì anh ta cũng đã hiểu ra Vũ Hoàng Lê đích thân tới đây không phải là muốn ra mặt giúp anh ta mà là để ra mặt giúp Cao Phong.
Vũ Hoàng Lê thở dài, sau đó đi đến bên cạnh Cao Phong, đối mặt với anh.
Vẻ mặt của Cao Phong vô cùng bình tĩnh, nhẹ những đứng dậy nhìn Vũ Hoàng Lê "Cậu Phong, từ giờ phút này, Bất động sản Thịnh Thăng sẽ chỉ nghe theo lệnh của cậu!"
Vừa dứt lời, Vũ Hoàng Lê ngay lập tức quỳ một chân xuống, cúi đầu trước Cao Phong. "Viu!"
Ngay sau đó, những tiếng gió thổi lạnh lẽo không ngừng vang lên.
Cho dù là Kim Tuyết Mai, hay chín mười người nhân viên có mặt tại đó, tất cả mọi người trong phòng đều như chết lặng.
Trong đó cũng bao gồm cả Phó Trung Dũng, thậm chỉ là Dư Văn Cường và các vệ sĩ đều đang nhìn Vũ Hoàng Lê với ánh mắt vô cùng kinh ngạc.
Một người có thân phận lớn như Vũ Hoàng Lê lại có thế quỳ gối trước Cao Phong để thể hiện lòng trung thành sao?
Cái người tên là Cao Phong này, anh ta. Anh ta rất cuộc là ai cơ chứ
Giờ phút này, trong lòng tất cả mọi người đều chỉ có sự kinh hãi.
Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết được Cao Phong có thân phận to lớn kinh khủng đến nhường nào! "Ông đã suy nghĩ kỹ rồi sao?"
Cao Phong nhìn Vũ Hoàng Lê với ánh mắt đầy vẻ trịch thương, nhẹ giọng hỏi. Dường như anh hoàn toàn không bất ngờ trước sự quỳ gối đầy kính căn của Vũ Hoàng Lê "Tôi đã suy nghĩ rất kỹ rồi, tôi lựa chọn con đường thứ nhất."
Nói đến đây, Vũ Hoàng Lẽ chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Cao Phong với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Không ai có thể biết được, kể từ khi tách ra khỏi Cao Phong, trong lòng ông đã phải đấu tranh nhiều đến thế nào, có biết bao nhiều luồng suy nghĩ cứ chạy đi chạy lại trong đầu ông.
Cuối cùng thì ông cũng đưa ra được quyết định.
Ông ta sẽ cùng với Cao Phong chinh chiến khắp cải đất Hà Nội này, thậm chí còn cả nhiều nơi khác nữa.
Có lẽ như vậy mới là niềm vui của cuộc sống này.
Còn một điều quan trọng hơn nữa, đó chính là con người của Cao Phong thật sự khiến cho Vũ Hoàng Lê kính phục.
Ông tin rằng, với năng lực của Cao Phong thì trong tương lai, thành quả đạt được nhất định sẽ không tệ. Vì thế cho nên, ông đánh cược với Cao Phong một lần thì đã sao? "Được thôi, vậy thì chào mừng ông" Cao Phong bước lên phía trước, đưa tay đỡ Vũ Hoàng Lê đứng dậy.
Vào lúc này, Cao Phong ra lệnh, để Vũ Hoàng Lê gia nhập vào đội ngũ với vị trí như một vị tướng.
Với năng lực của Vũ Hoàng Phong thì điều này được xem như là một điều hiển nhiên đối với tất cả mọi người.
Ở thị trấn Biển Đông này, có được sự giúp đỡ của Vũ Hoàng Lê cũng khiến cho Cao Phong tự tin hơn nhiều. "Cậu Phong, cậu định xử lý tên Phó Trung Dũng này như thế nào?
Lúc này, tình thể đã hoàn toàn thay đổi, Cao Phong được coi như là sếp, còn Phó Trung Dũng chỉ là người ở dưới trướng anh mà thôi. "Anh ta vốn là người của Tổng giám đốc Lê, vì vậy chuyện này vẫn nên để ông giải quyết thì tốt hơn."
Cao Phong nghĩ ngợi một lát, sau đó bình tĩnh nổi. Vũ Hoàng Lê vội vàng gật đầu, ông nói: "Cậu Phong, cậu cứ yên tâm, tôi sẽ xử lý ổn thỏa mọi chuyện
Nghe được cải cách mà hai người bọn họ nói chuyện với nhau, tất cả nhân viên ở đó đều vô cùng sửng sốt.
Người chồng này của Kim Tuyết Mai có thân phật thật sự rất đáng kinh ngạc
Nghĩ lại những lời trước đó họ đã nói với Kim Tuyết Mai, bọn họ đều đang lo sợ vô cùng.
Sau đó, Cao Phong và những người khác cuối cùng cũng lần lượt rời đi.
Dư Văn Cường ở lại, tiếp tục giải quyết những chuyện sau đó. Kim Tuyết Mai đi đằng sau hai người bọn họ, tâm trạng vẫn còn đang chưa hết sững sờ.
Cô đã nghĩ nát óc cũng không thể nào hiểu được mối quan hệ giữa Vũ Hoàng Lê và Cao Phong. "Cô Tuyết Mai, tôi thay mặt đứa con trai hống hách, kiêu ngạo đó của tôi thành thật xin lỗi cô vì tất cả những chuyện đã xảy ra ở thành phố Hà Nội này." Vũ Hoàng Lê quay người lại, nhìn Kim Tuyết Mai và nói với vẻ mặt hết sức chân thành. "À, không sao đầu, đều là những chuyện đã qua roi mà Kim Tuyết Mai vội vàng xua tay.
Cao Phong và Vũ Hoàng Lê còn đứng tránh sang một bên để nói chuyện riêng một lúc, sau đó mới rồi đi.
Vũ Hoàng Lê đã đưa ra quyết định như vậy, đương nhiên kể từ đó về sau ông sẽ nhận được sự tin tưởng rất lớn từ Cao Phong, Anh có thể yên tâm mà giao cho Vũ Hoàng Lê xử lý rất nhiều chuyện
Tối hôm đó, Cao Phong nhận được một cuộc gọi đến từ Khúc Đại Minh, khúc Đại Minh da liên hệ được với Cao Kim Thành và những người khác. Bọn họ hiện giờ đang tìm cơ hội để tập trung lại ở thị trấn Biển Đông,
Cao Phong cũng rất mong chờ sự xuất hiện của Cao Kim Thành và những người khác. Có một số chuyện mà ngay cả một tên đầu sỏ như
Dư Văn Cường cũng không thể làm được.
Nhưng đối với những binh sĩ nhà họ Cao được huấn luyện bài bản thì những chuyện đó có thể được thực hiện một cách dễ dàng.
Đợi đến khi Cao Kim Thành và những người khác đến đây thì rất có thể thị trấn Biển Đông này sẽ trở thành một nơi đam máu.
Sau khi Cao Phong nghe điện thoại xong, vừa bước vào phòng, anh đã nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhân toát lên vẻ vô cùng tức giận của Kim Tuyết Mai.
Thấy Cao Phong bước vào phòng, Kim Tuyết Mai "hừ một tiếng, hai tay khoanh trước ngực, đầu hơi nghiêng sang một bên, "Ôi ôi, có chuyện gì vậy công chúa nhỏ của anh?" Cao Phong khê mim cười, nhẹ nhàng bước tới, sau đó ngồi xuống bên cạnh Kim Tuyết Mai "Anh lại lừa em! Anh đã sớm biết trước Bất động sản Thịnh Thăng chính là sản nghiệp của Vũ Hoàng Lê từ lâu rồi có phải không?" "Vì thế cho nên ngày hôm qua anh mới tự tin như vậy? Còn nói với Phó Trung Dũng rang nếu như anh ta dám quấy rồi em anh sẽ ngay lập tức khiến cho anh ta phải cút khỏi tầm mắt của anh?" Kim Tuyết Mai quay đầu lại nhìn Cao Phong "Ừm, bà xã của anh thật là thông minh Cao Phong cảm thán với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc. "Anh..." Kim Tuyết Mai giơ bàn tay nhỏ bé ra, bầu lấy một phần thịt trên cánh tay của Cao Phong, sau đó véo that manh. "Đau! Đau! Đau!" Cao Phong tỏ vẻ rất đau đớn, nói với cô: "Để anh bồi thường cho em nhé! Anh sẽ để em làm Tổng giám đốc của công ty đó
Thế nhưng, khi nghe Cao Phong nói vậy, Kim Tuyết Mai từ từ buông tay ra, chán nản lắc đầu Dường như tâm trạng có không được tốt. "Sao thế? Cao Phong ngạc nhiên hỏi.
Kim Tuyết Mai lại lắc đầu, cô nói: "Em cảm thấy em vẫn nên nghe lời anh thì tốt hơn, làm một người phụ nữ nhỏ bé luôn đứng đằng sau anh" "Công việc lần này rõ ràng là em tự mình bỏ công sức ra để tìm được, nhưng cuối cùng vẫn chỉ nằm gọn trong lòng bàn tay anh." "Em đành cam chịu sự sắp đặt của số phận vậy, em không chạy đi linh tinh nữa là được chứ gì?" "Sau này em sẽ chỉ ở nhà nấu nướng giặt giữ cho anh. Nếu không em chạy ra ngoài sẽ chỉ gây thêm rắc rồi cho anh"
Nói đến đây, trong lòng Kim Tuyết Mai cảm thấy có chút gì đó không thoải mái.
Nếu như không phải cô cứ cố chấp chạy ra ngoài tìm việc thì sẽ không đụng tới Phó Trung Dũng.