Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1851

“Anh nói cái gì cơ? Tôi không nghe rõ.” Cao Phong thản nhiên nói.

“Tôi nói là, cầu xin anh trả lại phỉ thúy Loại Long thạch cho chúng tôi.” Lê Tiểu Quyền cắn răng lặp lại câu nói này một lần nữa.

“Ồ, tôi nghe thấy rồi, anh đi xuống đi.” Cao Phong vẫy tay một chút, sau đó quay người lại chuẩn bị rời đi.

Tất cả mọi người ở hiện trường trong nháy mắt cũng sửng sốt, Cao Phong có ý tứ gì đây?

Lê Tiểu Quyền cũng đã cầu xin anh rồi, tại sao anh ta lại quay người rời đi cơ chứ?

Chẳng lẽ không phải là anh ta nên lấy Loại Long thạch ra, rồi đưa cho đám người Lê Tiểu Quyền sao?

“Cao Vũ! Anh đứng lại đó cho tôi! Anh có ý gì vậy?” Lê Tiểu Quyền đột nhiên đứng thẳng người lên, hô to với Cao Phong.

“Ý của tôi là bây giờ tôi muốn rời đi, vì vậy xin nhường đường một chút.” Khóe miệng của Cao Phong xuất hiện ý tứ trêu đùa.

“Anh!” Lê Tiểu Quyền trừng mắt thật to, nói: “Không phải tôi đã cầu xin anh rồi hay sao, anh còn muốn làm gì nữa?”

“Tôi cũng chỉ nói là anh cầu xin tôi mà thôi, nhưng tôi cũng đâu nói là sẽ đưa cho anh, chẳng lẽ anh cầu xin tôi, là tôi đưa đồ cho anh luôn à?”

“Thật xin lỗi nhé, tôi cũng không muốn ban thưởng cho anh đâu.”

Cao Phong cười nhạt một tiếng, đưa tay đẩy Lê Tiểu Quyền ra, cất bước đi xuống bệ đá.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Trong lòng của tất cả mọi người đều xuất hiện một suy nghĩ, cái người Cao Vũ này, có chút không biết xấu hổ!

Anh ta đây là, muốn đùa nghịch Lê Tiểu Quyền và Thương Tuấn Hồng một trận sao?

Nhưng, có thể nhìn thấy trên gương mặt của Lê Tiểu Quyền và Thương Tuấn Hồng giống như đang ăn phải ruồi kia, quả thật khiến rất nhiều người không thể nhịn cười được.

“Cao Vũ, tôi thấy anh đây là muốn chết rồi!” Lê Tiểu Quyền vô cùng tức giận, nếu không phải là anh ta không thể đánh Cao Phong được, thì hiện tại anh ta đã lao lên, hung hăng đánh cho Cao Phong một trận rồi.

“Đồ vật của tôi, tôi muốn cho anh, vậy thì sẽ cho anh, tôi không muốn cho anh, thì ai cũng không thể lấy đi được đâu.”

Cao Phong đối mặt với sự uy hiếp của Lê Tiểu Quyền, không thèm để ý chút nào cả, vẫn như cũ mang theo Khổng Tử Duệ, thản nhiên đi về phía trước.

Nhưng, chỉ đi được vài bước, đã xuất hiện một người ngăn cản đường đi của anh.

Người này chính là cậu cả nhà họ Thương- Thương Tuấn Hồng, nhà họ Thương xếp thứ hai trong bốn dòng họ nhỏ ở thủ đô.

Lúc này sắc mặt của Thương Tuấn Hồng cực kỳ âm u, rốt cuộc cũng đã không thể nhịn được nữa muốn ra tay.

Bằng với thân phận của anh ta, một khi đã ra tay, thì tính chất của lần tranh đoạt này đã không giống như lúc trước nữa.

Bởi vì anh ta và Lê Tiểu Quyền mặc dù đều là cậu chủ của một trong bốn dòng họ nhỏ ở thủ đô, nhưng nếu bàn về địa vị cao thấp, thì anh ta có thể bằng năm người Lê Tiểu Quyền.

Cũng giống như việc người quản lý của đại hội đổ thạch này, ông ta có thể không để ý đến mặt mũi của Lê Tiểu Quyền, nhưng lại không thể không để ý đến mặt mũi của Thương Tuấn Hồng.

“Thứ này, anh không thể cầm đi.” Ánh mắt của Thương Tuấn Hồng lạnh lùng nhìn Cao Phong.

“Đồ vật đang ở trên người của tôi, nếu như có ai dám cản tôi lại, vậy thì có thể thử một chút.”

Cao Phong cười nhạt một tiếng, tiếp tục cất bước đi về phía trước, mà Thương Tuấn Hồng, đang đứng cách anh khoảng năm bước.

Giờ phút này, toàn bộ đám người ở hiện trường đều trừng to mắt, tốc độ tim đập cũng tăng nhanh.

Cao Phong dám tranh đấu cùng với Lê Tiểu Quyền thì cũng thôi đi, nhưng anh ta còn dám đối đầu với Thương Tuấn Hồng sao?

Lại còn là đối đầu chính diện, cứng rắn với Thương Tuấn Hồng nữa, hậu quả của việc này so với việc đối đầu với Thương Tuấn Hồng thì còn nghiêm trọng hơn gấp nhiều lần!

Lúc này, Thương Tuấn Hồng đang đứng ngay trước mặt của Cao Phong, anh ta dám đẩy Thương Tuấn Hồng ra giống như đã đẩy Lê Tiểu Quyền sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK