Chương 2672
“Nếu vậy thì cậu ta sẽ làm gì?” Cao Phong hút một hơi thuốc rồi thuận miệng hỏi.
“Cậu ta sẽ… giết cả Tông Trạch và Cao Mỹ Lệ luôn. Thậm chí ngay cả Liễu Gia Bình và những người nhà họ Liễu không liên quan đến chuyện này, cậu ta cũng sẽ giết hết.” Lâm Vạn Quân trả lời không chút do dự.
Ông ta cũng quan sát Cao Anh Hạo từ nhỏ cho đến khi trưởng thành nên ông ta hiểu rất rõ tính cách của Cao Anh Hạo.
“Chính xác, đúng là cậu ta sẽ làm như vậy.”
“Nên lão Lâm Quân, chú cũng thấy là cháu nên làm như vậy đúng không? Rõ ràng có thể nhanh chóng giải quyết mọi chuyện nhưng lại do dự thiếu quyết đoán khiến bản thân bị hãm sâu trong một mớ hỗn độn, rất ngu đúng không?”
Cao Phong hút một hơi thuốc rồi nói một tràng.
Lâm Vạn Quân khẽ lắc đầu rồi nói: “Không thể gọi đó là ngu ngốc, chỉ có thể nói rằng cậu không giống với những người khác mà thôi. Nhưng lão già này cũng xin nói thật, nếu tính cách của cậu cũng giống Cao Anh Hạo thì dù năm đó ông cụ Cao có dặn dò tôi phải đi theo giúp đỡ cậu thì chắc tôi cũng sẽ không làm theo lời ông ấy được đâu…”
Cao Phong gật đầu một cái vì anh biết đây chính là những lời nói chân thành của Lâm Vạn Quân.
Lời hứa chính là lời hứa, nhưng nếu Cao Phong chỉ là một kẻ kém cỏi, không làm nên trò trống gì thì Lâm Vạn Quân cũng không có nghĩa vụ phung phí thời gian ở bên cạnh anh làm gì cả.
Chẳng có ai lại muốn làm những điều vô ơn.
“Cậu Phong, cậu và những người đó không giống nhau, những kẻ đó không đủ tư cách để so sánh ngang hàng với cậu. Có những người, dù cậu moi tim moi phổi ra để đối đãi với họ nhưng có khi đối phương còn chê mùi máu tanh nữa ấy chứ. Chí ít thì cậu cũng không phải loại người như vậy.” Lâm Vạn Quân nói bằng giọng chân thành.
“Ha ha, Lão Lâm Quân, những câu này của chú khiến cháu thấy buồn cười đấy.” Cao Phong không kìm được mà cười rộ lên, nhưng đúng là những lời nói của ông ta cũng có mặt đúng.
Dẫu sao thì người với người cũng không thể giống nhau được.
“Cậu Phong, nói tới nói lui thế nào đi chăng nữa thì lão già này cũng không có gì để đánh giá về tính cách và cách đối nhân xử thế của cậu. Nhưng khi đối đầu với đám người Cao Anh Hạo thì lần này, cậu tuyệt đối không được giơ cao đánh khẽ.
Tôi biết cậu bận tâm đến vấn đề tình cảm gia đình nên cũng không muốn diệt trừ dòng máu của ông cụ Cao, nhưng có một số kẻ không xứng đáng được gọi là người, vì bọn chúng chỉ bằng lũ súc vật mà thôi. Thế nên có những kẻ đáng phải chết!”
Lâm Vạn Quân nghiến răng rồi nói bằng giọng nghiêm túc: “Nếu cậu cứ để mặc cho đám người Cao Anh Hạo tiếp tục gieo rắc tai họa cho nhà họ Cao thì đây mới chính là đang phá hủy những điều mà ông cụ Cao hết lòng gầy dựng.”
Cảnh tượng ông cụ Cao bị giết hại lại hiện lên trước mặt Lâm Vạn Quân một cách sinh động thêm một lần nữa, khiến ông ta cảm thấy vô cùng phẫn uất và tức giận.
“Theo tôi thì chắc chắn ông cụ Cao cũng hy vọng cậu có thể dùng những biện pháp vô cùng quả quyết để xử lý chuyện này một cách nhanh chóng và gọn gàng.”
Nghe Lâm Vạn Quân nói như vậy thì Cao Phong chỉ gật đầu thật khẽ.
“Lão Lâm Quân, cháu hiểu mà, chú cứ yên tâm đi. Lần này chắc chắn cháu sẽ cho ông nội một câu trả lời thỏa đáng. Lần này thì không ai có thể ngăn cản cháu được nữa, nếu Cao Anh Hạo không chết thì cháu sẽ dùng máu của mình rửa sạch hải phận nhà họ Cao rồi tự sát ở giữa đảo.”
Lúc Cao Phong nói những lời này thì giọng điệu và ánh mắt của anh vô cùng kiên định. Khóe miệng Lâm Vạn Quân khẽ giật giật nhưng ông ta cũng không nói thêm gì nữa.
Ông ta hiểu rõ tính cách của Cao Phong, một khi đã quyết định điều gì thì anh sẽ không cho phép người khác lên tiếng khuyên nhủ mình.
“Cậu Phong, chúng ta xem lại kế hoạch một chút, kẻo kế hoạch của tôi không đủ tỉ mỉ, đến lúc đó lại xảy ra sự cố gì đó.” Lâm Vạn Quân nói khẽ.
“Được.” Cao Phong cũng gật đầu một cái.
Lần này chính là cơ hội cuối cùng của họ. Vì có nhà họ Diệp hỗ trợ phía sau nên anh tuyệt đối sẽ không để trận chiến ở hải phận nhà họ Cao có cơ hội diễn ra lần thứ ba.
Có lần một lần hai nhưng không thể có lần ba lần bốn.
Nên chung quy lại thì vẫn còn một số điểm cần phải lưu ý. Vì nếu lần này Cao Phong không chế ngự được nhà họ Cao thì sau này chắc chắn anh sẽ không còn bất kỳ một cơ hội nào nữa.
Thế nên họ không cho phép có bất cứ sơ suất nào cả.
Lâm Vạn Quân và Cao Phong đi vào phòng nghỉ ngơi trong văn phòng. Căn phòng này không lớn lắm, Lâm Vạn Quân sẽ nghỉ ngơi ở đây khi mệt mỏi.
Ở giữa căn phòng đặt một cái hộp cát nhỏ. Cái hộp cát đó được thiết kế vô cùng tinh xảo, có đường, đó đại dương, còn có cả núi non nữa.