Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2031

Nhưng trong lòng vẫn là theo bản năng cho rằng, những người này nhất định là người của Cao Phong.

Lúc này, Lâm Hùng Vĩ bị vũ khí nóng sở khống chế, những tên vệ sĩ phía sau đó cũng là bị kinh sợ không dám tiến lên.

Chỉ còn lại Lê Tiểu Quyền, cùng Thương Tuấn Hồng.

Lê Tiểu Quyền cắn chặt răng, trong lòng chính là buồn bực khó bình.

Thương Tuấn Hồng trong bộ dạng có sắc mặt âm trầm vô cùng, rõ rang là lập tức có thể đem Cao Phong bắt lại, không nghĩ tới lại là phát sinh sự tình ngang trái như vậy.

“Các ông là ai? Muốn làm gì?”

Lúc này Thương Tuấn Hồng ở đây với thân phận cao nhất, cho nên lời này cũng là từ anh ta hỏi ra.

“Tập trung những người khiêu chiến đánh nhau, cho các người một cơ hội, như vậy rời đi, tôi không hề truy cứu về chuyện này nữa.”

Một người đàn ông liếc mắt nhìn Thương Tuấn Hồng một cái, ngữ khí bình đạm nói.

Thương Tuấn Hồng nghe vậy tinh thần chấn động, những lời này ngữ khí này, tản ra một sự tự tin cực kì lớn mạnh.

Càng là bao hàm một loại ý tứ sâu xa, loại chuyện này, bọn họ có thể quản được!

Chẳng lẽ mấy người này, từ trên trời rơi xuống?

Bằng không, bọn họ làm sao có tư cách quản chuyện lấy binh khí ra đánh nhau như vậy được?

“Súng này của ông, là súng giả? Hù dọa ai vậy chứ?”

Lê Tiểu Quyền dừng một chút, nói lên một cách bướng bỉnh.

Tuy rằng trong lòng rất là khẩn trương, nhưng vì đối phó với Cao Phong, anh chuẩn bị làm nhiều như vậy.

Thật vất vả bắt lấy một cái có thể có cơ hội báo thù,làm cho bọn họ như vậy từ bỏ, tuyệt đối không có khả năng.

Người đàn ông kia lại là thậm chí không nhìn đến mặt Lê Tiểu Quyền, thậm chí là càng không muốn cùng Lê Tiểu Quyền đứng đây mà giải thích.

“Tôi đếm đến ba.” Người đàn ông nhàn nhạt mở miệng.

“Ba!”

Vừa dứt lời, đếm ngược cũng đã được bắt đầu.

Giọng nói nghe bình tĩnh đến phi thường, nhưng lại hỗn loạn khó có thể kháng cự uy nghiêm.

“Tôi đầu hàng, tôi đầu hàng! tôi đi liền đây!”

Lâm Hùng Vĩ không nói hai lời, lại lần nữa đem cánh tay giơ lên cao một chút, trong miệng liên tục nói.

Đùa thôi, súng này của ông ta tuyệt đối là súng thật!

Lê Tiểu Quyền không có bị họng súng chỉ vào đầu, cho nên nghi ngờ đây là súng giả.

Nhưng người kia cảm xúc vô cùng lạnh lẽo, làm Lâm Hùng Vĩ hiểu ra rằng, mẹ nó, người này tuyệt đối là một người đàn ông thực thụ.

Nếu không biết tiến, lui như thép cứng, chắc chắn là hành vi của kẻ ngốc.

“Hai!”

Người đàn ông cầm súng nét mặt vô cùng biểu tình, lại lần nữa nhàn nhạt mở miệng.

“Khoan!”

Lâm Hùng Vĩ bỗng nhiên quay đầu, không màng đến ai, trực tiếp lui ra phía sau.

Anh ta là thật sự sợ.

Chẳng sợ xong việc phải bị Lê Tiểu Quyền trừng phạt, lúc này cũng muốn giữ được tánh mạng lại trước rồi hẵng nói sau!

Anh không biết chi tiết về năm tên đàn ông này, căn bản không dám có một hành động làm càn nào.

Mà Lâm Hùng Vĩ như vậy vừa đi, mấy tên vệ sĩ của anh ta, càng là không dám ở lại đây dù chỉ là một người, sôi nổi đi theo Lâm Hùng Vĩ cùng rời đi.

“Hay! Dừng lại ngay cho tôi, ai cho các người rời đi như vậy?”

Lê Tiểu Quyền mắng to một tiếng, quát: “Chỉ là với năm người đàn ông bọn họ, chỉ việc lấy ra một chiếc súng đồ chơi hù dọa mà các người đã sợ rồi hay sao?”

Nhưng mà, Lâm Hùng Vĩ cùng mọi người giống như là không có nghe được gì cả, vẫn như cũ là nện bước vội vàng nhanh chóng rời đi khỏi chỗ này.

Lê Tiểu Quyền trong lòng càng thêm phẫn nộ, bỗng nhiên tiến lên một bước, hướng tới ngời đàn ông kia chộp tới chiếc súng lục trong tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK