Chương 3367
Nhưng mà phải nói đến người có thân phận lớn thì thật sự là không có ai cả.
Người lợi hại nhất thành phố Hà Nội chính là Long Chí Minh.
Khi đó Long Chí Minh tự tay xây dựng tập đoàn Thiên Long, thậm chí còn mở rộng sản nghiệp ra tận nước ngoài.
Hơn nữa hiệp hội thương mại thủ đô Hà Nội, do Long Chí Minh làm hội trưởng là hiệp hội đứng đầu thành phố Hà Nội.
Nhưng Long Chí Minh, không nằm trong những người có thân phận lớn, cho nên có thể loại bỏ.
Mà thị trấn Biển Đông có ba thế lực lớn, đó chính là dòng họ Hoàng Phủ, hoàng thất của thị trấn Biển Đông và nhà họ Cao ở thị trấn Biển Đông.
Thị trấn Biển Đông tôn sùng võ học, cho nên địa vị của ba nhà này là cao nhất.
Nhưng bọn họ thật sự không liên quan gì đến người có thân phận lớn.
Đến hiệp hội đồ cổ của thị trấn Biển Đông chiếm phần lớn là thương nhân, mặc dù cũng có một số ít người có thân phận ưa thích đồ cổ gia nhập nhưng mà lại không có người nào có thân phận lớn cả.
Nói đến thành phố Đà Nẵng và nội thành, thành phố Đà Nẵng vừa bị Cao Phong thu phục, vẫn chưa có người trung thành.
Mà nội thành thì có nhà họ Diệp là lớn nhất, nhưng mà vẫn bị ông Trần khống chế.
Trừ những người này ra, Cao Phong thật sự không nhớ nổi, mình còn quen biết người có thân phận lớn nào.
“Cha, con đã cẩn thận suy nghĩ lại nhưng con thật sự không quen biết người nào có thân phận lớn cả.”
“Khi con còn bé, ông nội con cũng rất ít dẫn con đi gặp những người khác.”
“Thậm chí con luôn cảm thấy, ông nội đang muốn bảo vệ con nên rất ít khi để con tiếp xúc với người khác.”
Cao Phong càng nói, càng mơ hồ.
Hai loại khả năng mà Diệp Thiên Long nói, thật sự không có chút khả năng nào.
“Cái này…”
Diệp Thiên Long hơi kinh ngạc, sau đó phất tay nói: “Đừng nói chuyện này nữa, con coi như cha uống nhiều nên nói nhảm.”
Cao Phong gật đầu một cái, anh cảm giác đầu mình như muốn nổ tung.
Mới một lát mà anh đã phải tiếp thu nhiều tin tức như vậy, thật sự cần phải điều chỉnh lại một chút.
“Nhưng cho dù như thế nào, Cao Phong, cha nói thật, con không thể tránh được chuyện này rồi.”
Diệp Thiên Long chậm rãi thu hồi ánh mắt, vẻ mặt ông ta nặng nề nhìn Cao Phong.
“Đúng vậy, tối hôm qua con đã suy nghĩ một đêm, thật sự là không thể tránh khỏi.”
Cao Phong nâng chén trà lên nhẹ nhàng uống, giọng điệu bất đắc dĩ.
Vào giờ phút này, anh không thể đưa ra lựa chọn nào khác cả!
Nếu như khả năng thứ nhất của Diệp Thiên Long là thật, con đường mà Cao Phong đang đi, thật ra đều là do phía trên chỉ đường.
Tốn sức bồi dưỡng ra, kết quả Cao Phong không muốn ra sức vì nước, về công về tư, Cao Phong nên bị chém đầu tại chỗ.
Diệp Thiên Long than nhẹ một tiếng, nói: “Con chưa lên chiến trường, nên không biết chiến trường nguy hiểm như thế nào.”
“Cho nên, cha rất lo lắng khi con đến nơi đó, chỗ đấy là nơi ăn thịt người!”
Diệp Thiên Long là tướng ba sao, có quân lệnh ba sao, sao có thể cả ngày chỉ uống chút trà hút điếu thuốc mà có được?
Đó là ông dùng từng phát súng từng nhát dao giành được.
Một người đeo huy chương đầy người đại diện cho điều gì?
Đại diện cho vết thương trên người anh ta còn nhiều hơn cả huy chương.
Có thể giữ được một cái mạng, trở về từ trên chiến trường, đã là may mắn trong bất hạnh.
“Cha, người đừng nói những chuyện này, cho dù là núi đao biển lửa thì con cũng không có lựa chọn nào khác.”
“Nếu là có thể trở về, từ nay về sau, tất cả đều hòa nhau.”
“Chỉ cần con lập công thì sau này con có thể xin với phía trên một cuộc sống an ổn với Kim Tuyết Mai, hẳn là phía trên sẽ không từ chối?”
Cao Phong khẽ phất tay, than nhẹ một tiếng rồi nói.
“Cha có thể nói không sao?”
Diệp Thiên Long nói: “Con không biết những người lính đánh thuê kia và những quân sĩ mất đi chỉ huy sẽ tàn bạo như thế nào đâu!”