Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngôi nhà này có tổng cộng hai phòng ngủ, một là phòng của Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải, còn Kim Tuyết Mai và Cao Phong chung một phòng, bây giờ bị Kim Tuyết Ngọc chiếm lấy.

Kim Tuyết Ngọc nhất định đòi ngủ chung với Kim Tuyết Mai, Cao Phong chỉ có thể đồng ý, cho dù anh không đồng ý cũng vô dụng.

Trong chuyện này, ngay cả Kim Tuyết Mai đều giúp đỡ Kim Tuyết Ngọc.

Tóm lại, ngôi nhà này quá nhỏ rồi.

"Xem ra phải dành thời gian đi đổi một ngôi nhà rộng hơn” Cao Phong nằm trên ghế sofa, nói thầm trong lòng.

Đây không chỉ là suy nghĩ của Kiều Thu Vân, càng luôn là khát vọng của Kim Tuyết Mai.

Đối với phụ nữ mà nói, ngôi nhà quan trọng hơn bất cứ thứ gì, mà có ngôi nhà, mới tính là có nhà.

Tuy bên nhà họ Cao đã chặn kinh tế của Cao Phong, nhưng trước mắt trong tay Cao Phong có mấy chục cửa hàng.

Ngoài ra thu mua phần lớn sản nghiệp của tập đoàn Vũ Vương xong, tiền trong tay Cao Phong sẽ tăng lên gấp bội.

Bởi vì Cao Phong biết, nói là thu mua, thực ra tập đoàn Vũ Vương đâu dám hỏi Cao Phong đòi tiền, có thể giữ được mạng đã tốt lắm rồi.

Có thể nói, với tài lực trong tay Cao Phong hiện giờ, cho dù không dựa vào nhà họ Cao, vẫn có thể đứng top mười ở thành phố Hà Nội.

Cho dù là lễ hỏi mười tám tỷ, Cao Phong cũng có thể lấy ra bất cứ lúc nào đưa cho Kim Tuyết Mai.

Nhưng loại ý nghĩ này không giống nhau.

Cao Phong cho, cùng nhà họ Cao cho, đó là chuyện không giống nhau.

Cao Phong cho, chỉ là Cao Phong đơn phương thừa nhận thân phận của Kim Tuyết Mai.

Mà chỉ có lễ hỏi nhà họ Cao đưa, mới có thể gọi là lễ hỏi, mới chứng minh Kim Tuyết Mai được nhà họ Cao tán thành, thực sự trở thành mợ chủ của nhà họ Cao.

Thực ra nhà họ Cao không thiếu mười tám tỷ kia, chẳng qua mười tám tỷ này đại biểu cho ý nghĩa rất quan trọng, đại biểu nguyện ý thừa nhận Kim Tuyết Mai hay không, là người mà nhà họ Cao nhìn trúng.

Cho nên Cao Phong đợi, đợi nhà họ Cao lấy mười tám tỷ lễ hỏi ra.

"Ngày mai giải quyết xong chuyện khu quy hoạch Thành Bắc, thì đi xem nhà một chuyến, xem xong lại tặng Tuyết Mai một ngạc nhiên vui mừng.” Trong lòng Cao Phong tự nhủ.

Trong phòng Kim Tuyết Mai.

Lúc này, Kim Tuyết Mai và Kim Tuyết Ngọc đều chưa đi ngủ.

Hai chị em đã mấy năm không gặp, có rất nhiều chuyện muốn nói với nhau.

Hai bọn họ nằm cạnh nhau, mặc tương đối đơn giản, chỉ là mấy bộ quần áo thoải mái, nhìn rất sinh động.

Bởi vì dáng người của hai bọn họ đều rất tốt, dáng người rất đẹp chân còn dài, cho nên nhìn càng khiến người ta không chê vào đâu được.

Nếu ai có thể cùng có được đôi chị em xinh như hoa này, mới nghiêm túc là ngồi hưởng phúc thiên hạ, đó thật sự là có chết cũng không tiếc.

"Chị, có một chuyện không biết là em có nên nói với chị hay không..." Kim Tuyết Ngọc có chút muốn nói lại thôi.

"Em nói đi, giữa hai chị em chúng ta còn bí mật gì sao, có phải là em tìm được bạn trai rồi không?”

Kim Tuyết Mai đang đắp mặt nạ, vừa dùng tay xoa nhẹ vừa tùy ý trả lời.

"Không phải, đàn ông bình thường, sao em có thể để ý được, là chuyện... Là chuyện về Cao Phong anh ta.”

Kim Tuyết Ngọc hơi do dự, cô ta vốn định nói với Kim Tuyết Mai, nhưng sau khi thấy Cao Phong bày ra năng lực của mình, hiện giờ cô ta hơi do dự.

"Cao Phong sao?” Kim Tuyết Mai sửng sốt, sau đó hiểu ra nói: “Em còn canh cánh trong lòng chuyện tắm rửa lần trước đúng không?”

"Yên tâm đi! Cao Phong tuyệt đối không phải loại người như vậy, chuyện này chị có thể đảm bảo với em."

Kim Tuyết Mai hiểu rõ hơn bất cứ ai, trong lòng Cao Phong chỉ có mình cô, sao có thể có tâm tư với người khác.

"Trời ạ không phải! Là, Cao Phong anh ta, ở bên ngoài tìm phụ nữ.” Kim Tuyết Ngọc nghiến răng, nhưng vẫn nói ra.

"Bịch..."

Động tác xoa mặt của Kim Tuyết Mai lập tức dừng lại, sau đó chậm rãi quay đầu nhìn Kim Tuyết Ngọc nói: “Em nói cái gì?”

Tuy Kim Tuyết Mai tin tưởng tính cách của Cao Phong, nhưng Kim Tuyết Ngọc là em gái mình, cô ta chắc chắn sẽ không lừa gạt cô!

"Anh ta tìm phụ nữ ở quán bar, rất nhiều người đều biết chuyện này, chỉ có mình chị chẳng hay biết gì” Nếu Kim Tuyết Ngọc đã nói, vậy thì sẽ nói hết mọi chuyện ra.

"Em nghe ai nói?” Kim Tuyết Mai lập tức ngồi dậy.

“Haizz, chị đến quán bar hỏi thăm một lượt, ai chẳng biết chuyện này? Chỉ sợ chỉ có mình chị không biết ấy chứ?” Kim Tuyết Ngọc bĩu môi, trong lòng suy nghĩ sao bây giờ chị gái mình lại ngốc như vậy nhỉ?

"... Không đâu, Cao Phong không phải loại người như vậy.” Kim Tuyết Mai sửng sốt một lát, sau đó chậm rãi dựa vào đầu giường.

"Chị! Chị quá tin tưởng anh ta rồi biết không, đàn ông không có ai là người tốt hết, chuyện này vô cùng chính xác!”

“Mới đầu Cao Phong còn không chịu thừa nhận, sau đó rất nhiều người đều biết chuyện này, anh ta mới không thể không đứng ra thừa nhận ạ.”

Kim Tuyết Ngọc hơi sốt ruột, thấy Kim Tuyết Mai không tin tưởng mình, ngay cả giọng nói đều đã to hơn.

"Em thực sự không nói đùa đấy chứ?” Kim Tuyết Mai im lặng rất lâu mới hỏi.

Hiện giờ trong đầu cô rất loạn, không biết là nên tin tưởng Cao Phong, hay là nên tin tưởng Kim Tuyết Ngọc.

Hai người đều đối xử rất tốt với cô, cô cũng nguyện ý tin tưởng bọn họ, cho nên hiện giờ trong lòng Kim Tuyết Mai vô cùng xoắn xuýt.

“Chị, em hỏi chị, kết hôn ba năm, chị còn chưa làm chuyện đó với anh ta đúng không?" Bỗng nhiên Kim Tuyết Ngọc chớp mắt hỏi.

"Hả? Khụ, em là trẻ con thì biết cái gì? Mặt Kim Tuyết Mai không nhịn được đỏ bừng lên.

"Em không còn nhỏ nữa rồi!" Kim Tuyết Ngọc nói xong lập tức ưỡn ngực, mở miệng nói tiếp: “Chị nghĩ mà xem, đây là chuyện đàn ông bình thường cần, chị không cho anh ta, anh ta không ra ngoài tìm được sao?”

Kim Tuyết Ngọc vừa mới nói xong, Kim Tuyết Mai lập tức nghẹn họng không trả lời được.

Cô ta nói không sai, đây đều là chuyện đàn ông bình thường cần, ba năm qua mình không cho Cao Phong chạm vào, Cao Phong có thể không nhịn được, thật sự ra ngoài tìm phụ nữ khác hay không?

"Cho nên, em muốn nói... Có phải là chị nên cho anh ấy chạm vào hay không à?” Kim Tuyết Mai chớp đôi mắt to, có chút ngây ngốc đáng yêu trả lời.

Bỗng nhiên Kim Tuyết Ngọc sửng sốt, sau đó dở khóc dở cười nhìn Kim Tuyết Mai: "Em nói này bà chị già, mọi người đều nói đàn bà chửa ngốc ba năm, chị không có thai mà, sao lại ngốc như vậy?”

"Trọng điểm của chuyện này, không phải là vấn đề chị cho anh ta chạm vào chị hay không, mà là vấn đề anh ta có ngoại tình hay không!"

"Đúng! Cho dù sau này chị để anh ấy chạm vào hay không, vẫn cần phải giải quyết chuyện trước mắt đã, chị đi tìm anh ấy!"

Kim Tuyết Mai kịp phản ứng, nhanh chóng mặc xong quần áo, lập tức dẫn theo Kim Tuyết Ngọc ra ngoài.

Mà lúc này Cao Phong còn chưa biết, mình đã bị Kim Tuyết Ngọc bôi nhọ.

Anh đang nằm trên ghế sofa, nói chuyện với Lâm Vạn Quân.

“Rầm!” Cửa phòng bị người ta đẩy ra, hai chị em Kim Tuyết Mai theo sát mà vào.

Kim Tuyết Ngọc đắc ý đi theo sau Kim Tuyết Mai, vươn tay bật đèn phòng khách lên.

Nhìn thấy tình huống này, Cao Phong hơi mơ hồ, nhẹ nhàng đặt di động trong tay xuống.

Tuy hiện giờ hai cô gái này chỉ mặc áo ngủ, nhìn vô cùng duyên dáng, nhưng Cao Phong không có bất cứ ý nghĩ gì khác, bởi vì rõ ràng là bầu không khí không đúng lắm!

"Làm sao vậy Tuyết Mai?” Cao Phong chủ động ngồi dậy, hơi nghi ngờ nhìn Kim Tuyết Mai.

Anh cảm thấy, Kim Tuyết Mai chắc chắn không ra ngoài mời mình vào phòng ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK