Mục lục
Rể Quý Rể Hiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2333

“Cao Vũ, là Cao Vũ đã đến đây!” Bảo vệ hít sâu một hơi, sau đó ngẩng đầu nói.

“Ở đâu?” Phạm An Quốc trợn to mắt.

“Ngay, ngay ở bên ngoài cửa của chúng ta…” Nhân viên bảo vệ nhanh chóng đáp.

Phạm An Quốc sững sờ vài giây, rồi bước ra ngoài.

Lúc này, trong lòng Phạm An Quốc lúc này rất rối loạn.

Khó chịu kinh khủng.

Không thể nói rõ ra là tâm trạng gì.

Có sự tức giận, kìm nén và ngạc nhiên.

Nhiều hơn nữa là sự không chắc chắn từ đáy lòng.

Cao Phong lúc này đi tới, nếu nói không chuẩn bị tốt thì ông ta sẽ không tin.

“Gia chủ, bên khu thương mại bên kia…” Trợ lý trầm giọng hỏi.

“Trước tiên cứ mặc kệ đi! Cao Phong đã tới cửa nhà chúng ta rồi, tôi có thời gian lo chuyện ở đó không?”

Phạm An Quốc trầm giọng đáp, sau đó thuận thế cầm lấy quần áo do trợ lý đưa tới.

Lúc này, Phạm Thanh Nhiên vừa bước ra khỏi phòng, đã sửng sốt khi nghe những lời của Phạm An Quốc.

“Cha, cha nói cái gì, Cao Phong đến nhà chúng ta?” Phạm Thanh Nhiên đứng ở bên cạnh cửa, mặc bộ đồ ngủ rộng rãi hỏi.

Bước chân của Phạm An Quốc đột ngột dừng lại, sau đó thay đổi vẻ mặt khác quay lại.

“Không có, con nhầm rồi. Cha đi giải quyết công việc, con cứ ở nhà đi.” Phạm An Quốc thản nhiên nói.

Tuy nhiên, Phạm Thanh Nhiên không phải là một kẻ ngốc.

“Không được, Cao Phong nhất định đã đến đây, con đi gặp anh ấy!” Phạm Thanh Nhiên mím môi, cô ta còn không có kịp thay quần áo đã chạy thẳng ra ngoài.

“Cản con bé lại cho tôi!” Phạm An Quốc tức giận.

Vì Cao Phong, Phạm Thanh Nhiên, người trước đây chưa từng khóc, đã khóc mấy lần.

Cuối cùng, tâm trạng cũng dịu đi một chút, ông ta nhất định không thể để Phạm Thanh Nhiên đi gặp Cao Phong một lần nữa.

“Cha, con muốn đi!” Phạm Thanh Nhiên kiên quyết

“Con không được đi đâu hết, ở nhà đợi, cha sẽ đi giải quyết chuyện này.” Phạm An Quốc thấp giọng gầm lên.

“Con sẽ giúp cha thương lượng với anh ấy, anh ấy đi đến đây thì nhất định có chuyện muốn nói, con có thể đàm phán với anh ấy!” Phạm Thanh Nhiên vẫn không cam lòng từ bỏ.

“Thương lượng? Thương lượng cái gì?”Phạm An Quốc tức giận gầm lên: “Con nói chuyện với cậu ta hai lần cũng đều không có kết quả. Cha thấy con suýt chút nữa đã bàn đến chuyện của chính mình.”

Phạm Thanh Nhiên muốn nói gì đó, nhưng bị Phạm An Quốc cắt ngang, trực tiếp vẫy tay.

“Cứ thành thật ở trong nhà cho cha, không được đi đâu cả!”

Sau khi Phạm An Quốc nói xong lời này thì liền hét lớn đi ra cửa: “Người đến đây canh phòng cho tôi, không thể để con bé ra khỏi phòng này nửa bước!”

“Vâng, gia chủ!”

Ngay sau đó, một đội mười người tiến lên và ngăn bước chân của Phạm Thanh Nhiên.

“Cha, tại sao cha không cho con đi? Đây là quyền của con!” Phạm Thanh Nhiên cũng vô cùng tức giận.

“Hiện tại quyền của con đã bị cha tịch thu rồi.”

Phạm An Quốc hừ lạnh và bước ra ngoài.

Cửa phòng bị đội mười người đóng chặt, hoàn toàn không nghe thấy tiếng mắng của Phạm Thanh Nhiên.

“Gia chủ, ông muốn thông báo cho ông cụ hay không?” Trợ lý thấp giọng hỏi.

Phạm An Quốc bước nhanh, ông ta cân nhắc hai giây rồi nói: “Trước tiên không cần thông báo, tôi muốn xem trong hồ lô của Cao Phong bán thuốc gì.”

“Chỉ có cậu ta mà đủ tư cách để thông báo cho ông cụ sao?”

“Tập hợp tất cả bảo vệ của nhà họ Phạm, sẵn sàng đợi lệnh bất cứ lúc nào.”

Lúc này trên mặt Phạm An Quốc cũng đầy vẻ u ám, nhìn không ra cái gì.

Trên thực tế, ông ta suýt nữa phun ra một ngụm máu già trong lòng!

Sau khi đến khu thương mại Kiên Thành thì nghe nói nó đã đóng cửa thì chưa nói, Cao Phong này quay người lại đã đi đến nhà họ Phạm, tình hình gì đây?

Nhà họ Phạm là một trong ba gia tộc lớn ở thủ đô lại bị Cao Phong uy hiếp, chuyện này làm sao có thể khiến Phạm An Quốc có thể nuốt trôi được chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK